Linh Chu

Chương 228: Huyết Vũ đáng sợ (1)

Sắc mặt của Phong Phi Vân cũng trở nên ngưng trọng, cấm thuật thiêu đốt huyết dịch hắn cũng biết, nhưng mà ở lúc chưa gặp tử địa tuyệt đối, hắn tuyệt đối sẽ không sử dụng một chiêu này, một chiêu này thật sự quá tiêu hao tiềm chất cùng sinh mệnh lực của một người.
Trên thực tế kiếp trước của Phong Phi Vân nhưng là tộc trưởng của Phượng Hoàng yêu tộc, công pháp nghịch thiên biết được có mấy ngàn loạn, nhưng cũng không phải là hiện tại hắn có thể tu luyện, phải đợi đến cảnh giới Thiên Mệnh đệ nhất trọng mới có thể tu luyện được yêu giới đại thần thông của Phượng Hoàng tộc.
Bởi vì Phượng Hoàng sinh ra chính là cảnh giới Thiên Mệnh đệ nhất trọng, căn bản liền không có các loại thuyết pháp như Linh Dẫn, Tiên Căn, Thần Cơ, tự nhiên cũng liền không có linh thông đối ứng để tu luyện.
Bất quá có mấy môn cấm thuật, sau khi Phong Phi Vân đạt đến Thần Cơ sơ kỳ liền có thể miễn cưỡng sử dụng, chỉ là tổn thương đối với chính mình thực sự quá lớn.
Bách kiếp phần thân mà vị chiến tướng kia đánh ra coi như là một loại cấm thuật, nhưng mà so với cấm thuật của Phượng Hoàng yêu tộc, cái này lại ngay cả mảnh vụn cũng không bằng.
- Ngươi muốn thiêu đốt máu huyết, ta đây liền đông cứng máu huyết của ngươi!
Miểu Quỷ ban chỉ trên ngón tay của Phong Phi Vân cùng với Long mã hà đồ trong đan điền phát sinh cộng hưởng, đồng thời xoay tròn, một mảng lớn vụ khí băng hàn từ trong thân thể của Phong Phi Vân xông ra.
- Oanh!
Vô số sâm hàn chi khí ngưng tụ thành một tấm long mã hà đồ, long mã trường khiếu, hà đồ bon đằng, tôn chiến tướng kia còn chưa giết tới đã bị long mã hà đồ trấn áp, lần nữa đảo ngược đem hắn áp ở trên mặt đất.
Oanh!
Tốc tốc!
Long mã hà đồ do hàn khí ngưng tụ đem chiến giáp toàn thân hắn đều bao trùm lại, biến thành một tòa băng sơn nho nhỏ, đem hắn hoàn toàn đóng băng.
Cả Tuyệt Sắc lâu đều bị hàn khí tràn ngập, giống như là đi tới mùa đông khắc nghiệt, làm cho người ta cảm giác được thân thể rét run, tâm cũng đang rét lạnh.
- Nguyên lai là ngươi, xem ra tối nay không chỉ có mỹ nhân để xem, còn có trò hay để nhìn!
Trong đôi mắt của Vô Hà công tử mang theo tinh quang thần mang, sau đó chậm rãi thu liễm, đem long mã hà đồ mới vừa rồi chợt lóe lên bắt được, đoán được thân phận của Phong Phi Vân.
Thời điểm khi hắn biết được thân phận này cũng khẽ kinh ngạc, nhưng mà chợt liền bật cười.
Trận chiến Kính Hoàn sơn, Phong Phi Vân cùng mấy vị cự kình giao phong đã sớm danh chấn thiên hạ, chiến lực vô cùng, phong thái vô lượng, chấn kinh mọi người lúc ấy ở tại trường, lúc nấy Vô Hà công tử cũng ở tại trường, tận mắt nhìn thấy trận chiến ấy, đến nay cũng không thể quên.
Khóe mắt của Phong Phi Vân khẽ liếc một cái, biết tu vi của Vô Hà công tử cao tuyệt, chỉ cần mình lộ ra một tia dấu vết đều sẽ bị hắn nhận ra, cho nên cũng không kỳ quái.
Nhưng mà Vô Hà công tử cũng không điểm phá thân phận của hắn, hiển nhiên là không muốn làm tiểu nhân, lấy thân phận cùng địa vị hiện tại của hắn cũng không cần thiết đi làm một tên tiểu nhân lắm miệng, đây mới thực sự là phong độ của cường giả cùng nam nhân.
Vô Hà công tử, không hổ là vô hà (không tỳ vết)!
- Oanh long long!
Toàn thân xương cốt của Vu Cửu đều toát ra kim sắc quang mang, giống như là kim cương chế tạo thành, đem khôi giáp cấp bậc bảo khí trên người của một vị chiến tướng trong đó đánh vỡ ba chỗ, nhưng mà hai người như cũ đang chiến đấu, từ tầng thứ năm đánh xuống tầng thứ tư, hiện tại đã đánh tới tầng thứ ba rồi.
Vu Cửu mặc dù chiến cứ thượng phong, nhưng mà lại không thể ở trong nhất thời nửa khắc đánh bại vị chiến tướng kia.
Vương Mãnh thì đối quyết với một vị chiến tướng khác, lại càng thêm sinh mãnh, hoàn toàn là dựa vào thuần lực lượng đối quyết, mỗi một quyền va chạm đều thật giống như hai khối thần thiết đang đụng vào nhau, chấn đến màng nhĩ của người khác đau đớn.
Cả Tuyệt Sắc lâu đều lại không an bình, chiến khí đang bắt đầu khởi động, thanh âm chiến đấu liên tiếp, rất nhiều tu tiên giả đều đang rối rít chạy trốn, sợ bị sóng chiến đấu cường đại trùng kích.
La Lâm bị tức đến thất khiếu bốc khói, đầy mặt đỏ lên, chính mình tụ tập thập đại chiến tướng nhưng mà lại bị Vô Hà công tử phế một người ngay tức khắc, bị Phong Phi Vân đóng băng một người, còn có hai người bị hai dã man nhân bức đến liên tục lùi về phía sau, đây là thập đại chiến tướng uy chấn Phong Hỏa liên thành sao?
Quang huy của thập đại chiến tướng ở trong tối nay quả thực đều mất hết rồi.
- Cho tới bây giờ đều chỉ có chúng ta ăn định người khác, còn chưa từng có người nào có thể chèn ép thập đại chiến tướng chúng ta, hôm nay nếu như không thể tìm lại trận này, mặt mũi của chúng ta để ở đâu?
- Thình thịch!
Đại môn của nhã gian bị đánh bay, hướng Phong Phi Vân bay tới, phía trên lưu chuyển kim chúc quang trạch, mặc dù chỉ là một cánh cửa nhưng mà bên trên ngưng tụ lực lượng lại vượt qua vạn cân.
Trên mặt Phong Phi Vân mang theo nụ cười nhợt nhạt, chỉ là nghiêng người vung tay, một đạo linh quang từ trong tay áo bay ra, đem đạo đại môn đang bay tới chấn vỡ, biến thành gỗ vụn đầy trời.
Sáu cỗ khí thế ngập trời cuồng dũng mà lên, hóa thành một phiến vân thiên đen nhánh, mang theo tiếng thét kinh khủng.
Không có bất kỳ dấu hiệu nào, sáu đại chiến tướng còn dư lại đều đã đi ra khỏi nhã gian, đứng ở trên sáu vị trí, có người đứng ở cuối hành lang, có người dẫm lên trên cột gỗ, có người treo ngược trên xà nhà, có người ở trên mái hiên tầng thứ sáu.
Sáu đại chiến tướng hoàn toàn bao vây Phong Phi Vân vào chính giữa, phong tỏa sáu đường lui của Phong Phi Vân, trên người bọn họ chiến ý như hồng, hoàn toàn hướng Phong Phi Vân áp tới.
Khí thế của sáu vị tu tiên giả Thần Cơ đỉnh phong chồng chất lên nhau, đều xảy ra cộng hưởng, giống như sáu tòa núi lớn áp tới.
Ngay cả những người không ở trong vòng chiến kia đều cảm giác được trên đầu như có ngàn cân, bộ ngực trầm muộn đến không cách nào hô hấp, mà Phong Phi Vân thân ở trong vòng chiến của sáu người thừa nhận lực lượng là kinh khủng cỡ nào liền có thể nghĩ được.
Coi như là nghịch thiên tài tuấn Thần Cơ sơ kỳ cũng phải bị áp tới chết.
Phong Phi Vân mặc dù nhàn nhạt mà cười như cũ, nhưng mà lại đã không nhẹ nhàng như vậy, long mã hà đồ từ trong đan điền bay ra, huyền phù ở trên đỉnh đầu hắn, đem thân thể của hắn cùng Ngọc Thiền bao phủ, giống như một cái lồng vô hình đang chống đỡ với uy áp của sáu vị cường giả Thần Cơ đỉnh phong.
Thân thể của Phong Phi Vân cường đại, huyết dịch kiên cố, quang hao linh tính lưu động, căn bản không sợ hãi áp lực của sáu đại chiến tướng, nhưng mà Ngọc Thiền ở trong lồng ngực hắn lại không cách nào chống đỡ được với lực lượng mạnh mẽ như vậy, mặc dù không lên tiếng nhưng mà sắc mặt đã tái nhợt, thân thể mềm mại khẽ run rẩy.
Mặc dù nàng cũng có tu vi Thần Cơ sơ kỳ nhưng thực lực chân chính lại chênh lệch Phong Phi Vân không chỉ gấp mười lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận