Linh Chu

Chương 1613: Nhất tổ, Nghiêu Hồn tà tôn (1)

Bát Tí nhân tộc là một mạch tương đối cường đại trong nhân tộc, dĩ nhiên cũng không phải là mỗi người của tộc này đều có thể mọc ra tám cánh tay, ngược lại tuyệt đại đa số mọi người chỉ có hai cánh tay, người có thể tu luyện ra bốn cánh tay đã ít lại càng ít, có thể trở thành bá chủ một phương.
Nếu như có người có thể tu luyện ra tám cánh tay trong truyền thuyết là có thể trực tiếp trở thành chúa tể của đệ bát trung ương vương triều.
Vị cường giả này của Âm Gian giới có thể tu luyện ra bốn cánh tay, nói rõ thực lực của hắn tương đối đáng sợ, đại biểu cho một loại địa vị.
- Cổ Trát Tây, vị lão nhân gia này nhưng là Tứ tổ của Lưu Ly gia tộc, ngươi cũng không nên khinh thị hắn.
Cố bát thiếu gia trước kia đều chỉ có thể nhìn lên Tứ tổ, nhưng mà bây giờ lại lộ ra vẻ rất đạm nhiên.
- Ha ha, một cái tiểu bối thôi, không đủ gây sợ.
Bốn tay của Cổ Trát Tây huy động, thiên địa run rẩy,
Trên mỗi một cánh tay đều cầm một kiện linh khí chiến binh cường đại, đồng thời đánh qua, chấn động khổng lồ, mặt đất trong nháy mắt tan vỡ, quỳnh lâu ngọc vũ sinh ra tiếng vỡ tan, sau đó ầm ầm sụp đổ.
Chút ít Vũ Hóa hiền giả kia của Diệp Hồng cảnh liên tục xuất thủ phòng ngự, đem đệ tử thiên tài của một vực chính mình bảo vệ lấy, nếu không lấy tu vi của bọn họ sẽ bị cỗ khí tức này đánh chết.
Tứ tổ cùng Cổ Trát Tây đều là nhân vật phi phàm, thuộc về cường giả trong Vũ Hóa cảnh, không phải là những Vũ Hóa hiền giả bình thường kia có thể so sánh được.
Cuối cùng Tứ tổ bại lui trở về, yếu hơn một bậc, bộ ngực đang có máu chảy ra, bị một trảo của Cổ Trát Tây đánh thủng.
- Cạc cạc, tiểu tử đi chết đi!
Bốn tay của Cổ Trát Tây xoay tròn, nhấc lên một trận cương phong, muốn hoàn toàn đánh chết Tứ tổ.
Tứ tổ mặc dù sống mấy ngàn tuổi nhưng mà so với lão ma đầu vạn năm Cổ Trát Tây chỉ có thể coi là tiểu bối.
- Nơi này chính là địa phương của Hồng Trú nhân tước phủ, không phải là nơi các ngươi có thể càn rỡ.
Một tiếng rống giận già nua vang lên.
Nhất tổ của Lưu Ly gia tộc tế ra một cái thần oản, bên trong bắn ra tiên mang dày đặc, giống như là một vầng thất thải nguyệt lượng treo cao trên bầu trời, đem Cổ Trát Tây đánh cho thương tích, đem hắn đánh lui.
Cổ Trát Tây cũng tràn đầy kinh dị, đối phương xuất thủ bấ phàm, chỉ một kích đã đánh cho hắn bị thương.
- Lưu Ly gia tộc quả nhiên lợi hại, trừ Hồng Trú Nhân Tước ra vẫn còn có một nhân vật đáng sợ như thế.
Cổ Trát Tây bị thương cũng không nặng, tà quang trên người thiểm thước, vết thương liền biến mất không thấy gì nữa
Nhất tổ của Lưu Ly gia tộc chậm rãi tiêu sái đi ra, cũng không già nua, đại khái là bộ dáng bốn mươi tuổi, một đôi ánh mắt lấp lánh hữu thần, đứng ở trên một chỗ tuyết đọng, mặc khai khâm đại sam, giống như là một văn sĩ.
Đây là đệ nhất nhân của "Lão tổ đoàn" Lưu Ly gia tộc, đã sống hơn bảy nghìn tuổi, nhưng mà như cũ lộ ra vẻ có chút trẻ tuổi, huyết khí tràn đầy, có thể thấy được tu vi của hắn đáng sợ cỡ nào.
Đám người Tứ tổ, Lục tổ cũng có mấy ngàn tuổi nhưng mà lại đã rất già nua, bởi vậy có thể thấy được cao thấp.
Lão tổ đoàn của Lưu Ly gia tộc tổng cộng có mười tám người, mỗi tám ngàn năm thay đổi một lần, cũng không đại biểu người mạnh nhất của Lưu Ly gia tộc, vẻn vẹn chỉ là đại biểu cho người mạnh nhất của Lưu Ly gia tộc trong tám ngàn năm.
Bất quá nhật vật có thể ở trong cổ tộc khổng lồ như Lưu Ly gia tộc đi ra, tự nhiên đều là hạng người có thiên tư tuyệt đỉnh, tu hành mấy ngàn năm đủ để cho Vũ Hóa hiền giả bình thường theo không kịp.
- Ra mặt Nhất tổ, người của Âm Gian giới khinh người quá đáng, Đại quận chúa... Đại quận chúa đã gặp bất trắc rồi.
Thị nữ của Lưu Tô Hồng quỳ rạp xuống trước mặt của Nhất tổ, khóc nức nở.
Mặc dù nhìn thấy Nhất tổ rất văn tĩnh, nhưng mà trên người hắn lại có một cỗ lửa giận hừng hực, khẽ nhìn chằm chằm vào Lưu Tô HỒng một cái, sau đó ánh mắt lãnh lệ quét tới người của Âm Gian giới, nói:
- Lưu lại mười tôn Vũ Hóa hiền giả chôn cùng, những người khác phế bỏ tu vi, trọn đời làm nô, láy thân chuộc tội.
- Ha ha, Lưu Xuyên Hư, ngươi xem Lưu Ly gia tộc các ngươi là cái gì, coi như là Thần Thiên tước phủ của đệ lục trung ương vương triều cũng không dám làm gì Âm Gian giới chúng ta.
Cố bát thiếu gia thân có vương giả chi khí, căn bản không đem Nhất tổ để vào trong mắt, gọi thẳng danh húy của hắn.
- Tiểu bối, ngươi dám bất kính với Nhất tổ, hôm nya ngươi không có khả năng còn mạng.
Một vị Vũ Hóa hiền giả của Diệp Hồng cảnh giết ra, muốn lấy tính mạng của Cố bát thiếu gia.
- Tiểu bối này thật sự quá kiêu ngạo, lấy tính mạng hắn tính ta là một người nữa.
- Tà nhân của Âm Gian giới người người đều được giết.
Tổng cộng có ba vị Vũ Hóa hiền giả bay ra ngoài, chia ra đi tới ba tòa đại vực, bình thường đều là bế quan tu luyện, gặp được đại sự đánh giá tước phủ mới mời bọn họ ra ngoài.
Ba vị hiền giả xuất thủ đều bày ra cái thế thần thông, hiển lộ thực lực phi phàm.
Cố bát thiếu gia lộ ra vẻ rất khinh miệt, Bát quái đạo ấn trong tay, âm dương nhị khí từ phía trên rơi xuống, đem ba vị Vũ Hóa hiền giả đều bắn bay ra ngoài, riêng mình đều hộc máu, căn bản không ngăn được một kích của Cố bát thiếu gia.
- Trời ạ, người này thế nhưng đạt đến cảnh giới như thế, chẳng lẽ đã dung hợp với Luân Chuyển Vương rồi, trở thành một vị tân vương giả của Âm Gian giới.
- Cố bát thiếu gia đã không phải là Cố bát thiếu gia kia nữa, hôm nay hắn không chỉ là vô địch ở thế hệ trẻ, hiền giả của thế hệ trước cũng sẽ bị hắn tiện tay đánh chết.
- Một tôn vương giả muốn quật khởi rồi.
Những tu sĩ kia của Diệp Hồng cảnh đều rất sợ hãi, lực lượng của Âm Gian giới thật sự quá cường đại, cho dù tu sĩ của Diệp Hồng cảnh rất nhiều cũng chưa chắc đã chống đỡ được.
- Không phải sợ, có Nhất tổ ở chỗ này, chút ít tà nhân kia của Âm Gian giới không lật nổi sóng gió gì.
Một cái quỷ ảnh cự đại hoành không thổi qua, ngồi ở trên một chiếu cửu long cốt y, thuojc vệ hài cốt của Giao Long, bất quá có thể dùng hài cốt của chín đầu Giao Long làm ghết ngồi, người này cũng không phải bá đạo bình thường.
Người nọ từ trong hư không hoành ngang mà đến, xuất hiện ở trong trận doanh của Âm Gian giới.
Rất nhiều tu sĩ của Âm Gian giới đều hướng về phía quỷ ảnh kia quỳ xuống:
- Bái kiến Nghiêu HỒng đại nhân!
Nghiêu Hồn!
Nghe được cái tên này mọi người liền kinh hồn táng đảm, đặc biệt là mấy vị lão tổ kia của Lưu Ly gia tộc, sắc mặt càng biến đổi lớn, như gặp phải quỷ thần.
- Nghiêu Hồn này chẳng lẽ chính là Thất đệ tử của Chuyển Luân Vương?
- Ba vạn năm trước, Chuyển Luân Vương tổng cộng thu tám vị đệ tử, từng người đều trở thành hung nhân một phương, nhưng mà năm tháng không buông tha một ai, bảy vị khác đều đã vẫn lạc, chỉ còn một vị Thất đệ tử này còn sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận