Linh Chu

Chương 732: Trận chiến cuối cùng (1)

Thập bát hoàng tử dẫm lên khối cự thạch lơ lửng này, thân thể nổi bật lên, tế ra một bảo luân đập thẳng về phía Phong Phi Vân.
Bảo luân này chính là một kiện linh khí, lớn chừng cối xay, bày ra hai màu đen tím, phía trên có đủ loại vỳ văn quái lạ, có trận pháp chìm nổi bảo hộ cự luân, mang theo lực lượng cắt xé mạnh mẽ.
Uy năng linh khí vô cùng khủng bố, dùng tu vị thập bát hoàng tử hiện tại sau khi sử dụng linh khí có thể cách mấy trăm dặm phá hủy một nửa tòa thành.
Chỉ có linh khí mới có thể ngăn cản linh khí.
Oanh!
Phong Phi Vân mang miểu quỷ ban chỉ đánh ra ngoài, miểu quỷ ban chỉ bị Phong Phi Vân tế luyện thành nhị phẩm linh khí, lực lượng tăng lên mấy lần, căn bản không phải thập bát hoàng tử là nhất phẩm linh khí có thể so sánh.
Bành!
Miểu quỷ ban chỉ va chạm với bảo luân và run lên mạnh mẽ, linh khí phía trên bị đánh tan không ít.
Bành!
Va chạm lần thứ hai.
Sáu bức thần đồ bay ra khỏi miểu quỷ ban chỉ, bảo luân trực tiếp thoát ly thập bát hoàng tử khống chế, đụng vào vách tường đại lục.
- Không chịu nổi một kích!
Phong Phi vân chỉ điều động sáu bức thần đồ đã có thể ngăn cản một kích toàn lực của thập bát hoàng tử, uy năng nhị phẩm linh khí hoàn toàn bộc pát có thể hủy thiên diệt địa.
- Phong Phi Vân, ngươi cho rằng nhị phẩm linh khí có thể giết ta sao? Ngươi quá coi thường đệ tử hoàng tộc, hôm nay ta sẽ tiễn ngươi ra đi.
Toàn thân thập bát hoàng tử biến thành màu vàng, làn da và xương cốt có kim quang lưu động, quả thật là người vàng.
- Long hoàng thân thể, kim thân bất phôi.
Ba trăm sáu mươi mệnh huyệt trên người thập bát hoàng tử mở ra, có ba trăm sáu mươi đạo hào quang kim sắc bao phủ toàn thân, một đạo long hoàng chi khí ngưng tụ chung quanh thân thể, hóa thành kim sắc cuồng long, vờn quanh thân thể hắn.
Ngao!
Một tiếng long ngâm vang lên.
Bành!
Vịn chỉ sau khi đạt tới nhị phẩm linh khí đập vào người thập bát hoàng tử, phát ra âm thanh kim loại va chạm vang vọng, đụng ra một miệng vết thương nho nhỏ trên lồng ngực thập bát hoàng tử, huyết dịch màu vàng chảy ra, sau đó lập tức khôi phục lại.
- Phong Phi Vân, hoàng tộc long hoàng thân thể cho dù là nhị phẩm linh khí cũng đừng mong đánh nát, cả tu tiên giới, cho dù là Bắc Minh gia tộc Bắc Minh Huyền Băng Khải được xưng phòng ngự đệ nhất cùng cảnh giới, nhưng mà lực phòng ngự của long hoàng thân thể cũng không dưới Bắc Minh Huyền Băng Khải, long hoàng thân thể lực công kích vượt xa Bắc Minh Huyền Băng Khải.
Có thể được xưng là vương giả thế hệ trẻ, nhất định có được lực lượng không giống bình thường, có thể vượt xa người cùng thế hệ.
Toàn thân thập bát hoàng tử tỏa ra kim quang, kim long quấn quanh bờ vai hắn thét dài một tiếng, sau đó lại lao tới công kích Phong Phi Vân.
Xoẹt xẹt!
Thập bát hoàng tử trực tiếp xông lên, đánh vỡ thần đồ, một chưởng đánh vào đỉnh đầu Phong Phi Vân.
Một kim chói thủ ấn.
Phong Phi Vân cũng đánh ra một chưởng, hai chưởng tương giao, ánh lửa cùng điện mang đan xen vào nhau, âm thanh giống như hai tòa thần sơn va chạm vào nhau vang vọng điếc tai.
Hai người đồng thời bạo lui.
Thập bát hoàng tử toàn thân đều là lực lượng, kim quang trên người càng mạnh, cười to nói:
- Phong Phi Vân, không nghĩ đến ngươi đúng là có vài phần bổn sự, rõ ràng có thể tiếp năm thành lực lượng của ta, vậy nhìn ngươi có bản lĩnh tiếp thêm một chưởng của ta hay không, Thiên Đạo Vô Cực, chưởng phá cực bích.
Oanh.
Chung quanh thân thể thập bát hoàng tửhóa thành biển cả màu vàng, bao trùm hư không mấy ngàn thước, một thủ ấn cường đại từ từ hiện ra, giống như thủ ấn hoàng kim, mang theo uy thế vô cùng vô tận áp xuống.
Đây là một kích mạnh nhấ của thập bát hoàng tử, đánh trời cao run rẩy, ngay cả đệ ngũ long hoàng đại cũng bị lực lượng này đánh không ngừng sụp đổ, có rất nhiều đá vụn rơi xuống, tiến vào trong hư không.
- Ah, đây là lực lượng của ngươi sao, ta sẽ cho ngươi biết cái gì mới là lực lượng chân chính.
Bỗng nhiên thân thể Phong Phi Vân bay lên cao, trong thân thể có vô số dị thú hét lên điên cuồng, vang vọng điếc tai, chín ngàn chín trăm ba mươi đầu dị thú chiến hồn bay ra khỏi thân thể Phong Phi Vân, chiếm giữ hư không.
Thân thể Phong Phi Vân khẽ động, những dị thú chiến hồn này cũng bay nhanh, hóa thành một dòng nước lũ dị thú chiến hồn, xẹt qua phía chân trời, cho người ta cảm giác vạn thú thôn thiên, ngăn cản thiên quân vạn mã.
Ầm ầm.
Phong Phi Vân đánh ra một chưởng, một chưởng này mang theo uy thế khôn cùng, mượn vạn thú chi lực đánh thẳng vào cự chưởng kia.
Thập bát hoàng tử bị cảnh trước mắt làm kinh ngạc tới ngây người, trong thẩn Phong Phi Vân vì sao có gần một vạn đầu dị thú chiến hồn, đây là người sao?
Oanh.
Cự chưởng đánh tới bị đánh nát, thập bát hoàng tử bị một chưởng này đánh bay ra xa xa, miệng phun máu tươi, hòa quang kim sắc trên người ảm đạm đi nhiều.
- Long hoàng thân thể thì như thế nào, tao ngộ vạn thú chiến thể, đồng dạng vẫn bị trấn áp.
Phong Phi Vân khí thế bàng bạc, đánh ra chưởng thứ hai, thề phải giết chết thập bat hoàng tử.
- Phong Phi Vân, ngươi không thể giết ta, sau lưng ta có La Phù công chúa cùng Hoa thần phi làm chỗ dựa, nếu ngươi... ah...
Thập bát hoàng tử bị đánh chia năm xẻ bảy, máu tươi ném rơi vãi trong hư không, thân thể cũng bị không gian loạn lưu xé nát.
Phong Phi Vân đứng ở biên giới đệ ngũ long hoàng đại lục, thu hồi chín ngàn chín trăm ba mươi đầu dị thú chiến hồn trở về thân thể, trong đôi mắt mang theo sát ý khôn cùng, khinh thường nói:
- La Phù công chúa, ta tất sẽ chiến với nàng một trận, ngươi còn dám mang nàng ra ngăn cản ta giết ngươi sao?
Đánh chết thập bát hoàng tử, nội tâm Phong Phi Vân cũng không có chút cảm giác vui vẻ nào, tuy thập bát hoàng tử cũng là vương giả trẻ tuổi, nhưng mà hắn trong một đời vương giả trẻ tuổi cũng chỉ được xem là yếu nhất, thất hoàng còn mạnh hơn hắn nhiều.
Phong Phi Vân lại tiến tới đại lục bên kia, vừa ý định phóng xuất thần thức, tìm kiếm vị trí hai hoàng tử khác, chợt hai mắt ngưng tụ nhìn qua phía nam.
Bành.
Bầu trời phía nam có một thi thể rơi xuống, xuất hiện trước mặt Phong Phi Vân, đúng là thất hoàng tử.
Thất hoàng tử đã chết, ngay cả đầu lâu cũng bị người ta đánh nát.
Phong Phi Vân nội tâm ngưng trọng, thất hoàng tử tu vị còn trên thập bát hoàng tử, không ngờ lại bị người ta đánh chết.
- Phong Phi Vân, xem ra vẫn là ngươi sớm hơn một chút.
Thất thập nhị hoàng tử đứng trên đỉnh núi lửa xa xa, chung quanh thân thể là hỏa diễm, sóng lửa ngập trời.
Rất hiển nhiên thất hoàng tử chết trong tay thất thập nhị hoàng tử.
Phong Phi Vân thu hồi ánh mắt, cười nói:
- Đó là tự nhiên, dù sao các ngươi là thân huynh đệ, khó tránh khỏi sẽ có nương tay, chậm hơn ta nửa nhịp là bình thường.
Thất thập nhị hoàng tử chính là người trẻ nhất trong ba vương tử, còn chưa tới hai mươi, thiên tư tuyệt đỉnh, tuy không phải thiên tài cấp sử thi, nhưng mà chiến lực lại không dưới thiên tài cấp sử thi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận