Linh Chu

Chương 1425: Một năm lẻ tám tháng (1)

Phong Phi Vân đã hiểu tại sao lão nhân nằm vào quan tài hoàng thạch.
Lúc trước khi nói chuyện với Phong Phi Vân thì lão nhân còn một lũ chấp niệm, có thể khống chế lực lượng trong cơ thể không tiết ra ngoài. Nhưng vừa rồi trăn trối xong, lũ chấp niệm tan biến, thánh linh khí trên người lão nhân bùng nổ.
Phong Phi Vân thầm run sợ, đây là thánh linh.
Dù chỉ một bộ xương thánh linh đã có uy lực đáng sợ như thế, nếu thi cốt lão nhân không nằm trong quan tài hoàng thạch thì bây giờ Phong Phi Vân đã bị chấn nát bấy.
Phong Phi Vân không dám đến gần quan tài hoàng thạch, bên trong đang nằm thánh linh thi, chứa năng lượng mạnh mẽ mà tu sĩ Niết Bàn đệ tứ trọng thiên như hắn không ngăn cản được.
- Có lẽ có thể sử dụng Đế Thánh bội.
Phong Phi Vân nhìn Đế Thánh bội trong tay, đây là bán thánh linh dụng cụ, có thể diễn hóa thành thánh linh dụng cụ. Hơn nữa Đế Thánh bội ở chung với lão nhân lâu thật lâu, mặc dù lực lượng Đế Thánh bội đã bị phong ấn nhưng chắc có thể đến gần lão nhân.
Bề mặt Đế Thánh bội như có dao động sinh mệnh, nó cảm nhận được suy nghĩ của Phong Phi Vân, ngọc bội phát ra ánh sáng trắng lấp lánh bao bọc người hắn lại.
Phong Phi Vân đoán đúng, có ánh sáng Đế Thánh bội bao phủ, hắn chậm rãi đến gần quan tài hoàng thạch.
giới linh thạch không chịu nổi lực lượng thánh linh, vậy Phong Phi Vân nên đặt quan tài hoàng thạch ở đâu?
* * *
Phổ cập đơn vị thời gian:
Một nguyên chia mười hai hội, một hội là một vạn tám trăm năm, một nguyên hội là mười hai vạn chín ngàn sáu trăm năm.
Năm vạn nguyên hội là một hỗn nguyên lượng kiếp pháp lực.
Một lượng kiếp pháp lực = 5 vạn nguyên hội × mười hai vạn chín ngàn sáu trăm năm = 64. 8 ức năm.
Một hỗn nguyên vô lượng lượng kiếp = bốn ức tám ngàn vạn lượng kiếp - 64. 8 ức năm x bốn ức tám ngàn vạn lượng kiếp = 249. 6 ức ức năm.
Chỉ có Thanh Đồng cổ thuyền mới chịu nổi hơi thở thánh linh khổng lồ.
Phong Phi Vân bỏ quan tài hoàng thạch vào Thanh Đồng cổ thuyền, trong thuyền có lực lượng ức chế hơi thở thánh linh, giảm thấp xung lực.
Long mã hà đồ trên Thanh Đồng cổ thuyền bao bọc quan tài hoàng thạch lại, hơi thở thu giấu đi, bay vào đan điền của Phong Phi Vân, lênh đênh trên biển đan điền.
Làm xong tất cả, Phong Phi Vân quay sang xem xét Đế Thánh bội.
Ánh sáng trên Đế Thánh bội nhạt dần, một khối mỹ ngọc trơn bóng, trong suốt như trăng tròn màu xanh, bên trong lấp lsánh đốm sáng tựa ánh sao điểm xuyết.
Có một chữ Đế trên ngọc bội, nét chữ cứng cáp mạnh mẽ, uy thế khiếp người, dựng dục đạo một vị thánh linh.
Nếu không phải lực lượng Đế Thánh bội bị phong ấn thì một chữ đế đủ giết hiền giả Vũ Hóa cảnh.
- Chắc tiền bối muốn thử thách ta nên mới phong ấn lực lượng Đế Thánh bội. Nếu để ta trực tiếp sở hữu lực lượng Đế Thánh bội chắc chắn sẽ không có ý chí tiến tới, ỷ lại lực lượng ngọc bội, có hại không lợi cho việc tu hành.
Phong Phi Vân sẽ không chiếm Đế Thánh bội làm của riêng, nếu hắn tìm được hậu nhân của Đế Trủng tiền bối thì sẽ trả lại Đế Thánh bội.
Đây là lời hứa của hắn, Phong Phi Vân sẽ hoàn thành nó.
Mặt sau Đế Thánh bội khắc sông núi, như hình dạng một thế giới.
- Chắc đây không phải là nhà của Đế Trủng tiền bối đi?
Phong Phi Vân nhớ kỹ hình dạng hoa văn sông núi, tương lai nếu gặp nơi như vậy hắn sẽ chú ý kỹ.
Phong Phi Vân cất Đế Thánh bội xong suy tính thời gian, phát hiện đã qua một năm lẻ tám tháng.
- Lần này tu luyện mất một năm lẻ tám tháng?
Đối với tu sĩ khác thì một năm lẻ tám tháng không là gì, một lần bế quan có lẽ là mấy chục năm. Nhưng bây giờ đang trong mộ táng Bạch Chu thánh tổ, chỉ một ngày cũng đã thay đổi nghiêng trời lệch đất chứ nói gì một năm lẻ tám tháng?
Phong Phi Vân vốn định tìm tiểu Khanh Khanh, ai ngờ gặp cơ duyên chậm rãi lâu như vậy.
Hiện giờ Phong Phi Vân đến Niết Bàn đệ tứ trọng thiên, tu vi tăng bước dài, lại được thần thông Kiếp Diệt Vạn Đạo Pháp. Bây giờ Phong Phi Vân đụng phải mấy lão tổ cổ tộc Niết Bàn đệ tứ trọng thiên cũng có thể đánh bại.
Phong Phi Vân cởi áo da phượng vảy rồng xuống cũng có thể sử dụng lực lượng một ức tám ngàn vạn hạt tro thánh linh ngăn cản nước lạnh màu đỏ.
- Chỗ này thật kỳ lạ, nước lạnh sắc dỏ khiến thi cốt thánh linh ức vạn năm không hủ. Không chừng còn thi cốt của cường giả khác. Mang theo thánh thực quả là hơn, nó có tri thức như thánh linh, chắc sẽ biết lý do trong đó.
Phong Phi Vân quay về cường cũ, hắn mới trồi lên mặt nước liền cảm nhận khác lạ. Một luồng kiếm khí từ trên trời giáng xuống đầu Phong Phi Vân, cực kỳ sắc bén.
Ầm!
Phong Phi Vân triệu hoán Thiên Tủy Binh Đàm đỡ đòn, đánh nát kiếm khí. Phong Phi Vân vọt ra khỏi ao đỏ, ánh mắt ngạo nghễ nhìn lên trên.
Phong Phi Vân lạnh lùng nói:
- Sự kiên nhẫn của ngươi thật tốt, canh giữ một năm lẻ tám tháng tại đây.
Tuyết Lang đại nhân đứng trên khúc xương to, lụa đỏ bay bay, da trắng mịn như ngọc, tóc đen dài như suối rũ xuống, đôi mắt tràn đầy quyến rũ.
Tuyết Lang đại nhân cười nói:
- Ta biết ngay ngươi không dễ dàng chết bên dưới.
Thánh thực quả không ở bên ao.
Phong Phi Vân hỏi:
- Ngươi mang Mao Thành Thật đi rồi?
Tuyết Lang đại nhân trả lời:
- Ngươi nói trái cây kỳ lạ kia? Nó bị Hiên Viên Nhất Nhất của Thủy Nguyệt Thiên Cảnh mang đi.
Phong Phi Vân dùng đại diễn thuật suy tính, quả nhiên nơi đây có hơi thở của Hiên Viên Nhất Nhất, nàng từng đến đây.
Tuyết Lang đại nhân không nói dối, thánh thực quả bị Hiên Viên Nhất Nhất mang đi.
Phong Phi Vân thầm than hỏng rồi. Hiên Viên Nhất Nhất từng đến đây thì chắc biết thiên kiêu nhân loại chết trong tay Phong Phi Vân và Phong Khanh Khanh, với tính cách lắm chuyện của nàng chắc chắn sẽ tìm hắn tính sổ.
Hơn nữa Thủy Nguyệt Thiên Cảnh tự cho mình siêu phàm, giương cờ chính nghĩa vì thiên hạ. Thủy Nguyệt Thiên Cảnh phát hiện thiên kiêu nhân loại chết dưới trường kiếm xương trắng, chắc chắn sẽ chụp mũ Phong Khanh Khanh là kẻ tà ác.
Hiên Viên Nhất Nhất có đi ra trừ ma vệ đạo không?
Dù Hiên Viên Nhất Nhất không ra tay, nếu nàng nói ra ngoài chắc chắn sẽ vời đến nhiều đại thế lực giết Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân nhảy vào ao đỏ là quá xúca động, hắn chưa kịp xóa bỏ các manh mối, gây nhiều rắc rối cho bản thân.
Tuyết Lang đại nhân kinh ngạc hỏi:
- Tu vi của ngươi lại tăng lên? Sao tốc độ tu luyện của ngươi mau như vậy?
Tuyết Lang đại nhân cảm ứng cảnh giới của Phong Phi Vân lại tăng mảng lớn, đột phá Niết Bàn đệ tứ trọng thiên.
Phong Phi Vân cười nói:
- Ta không đột phá cảnh giới chẳng lẽ chờ bị ngươi giết sao?
- Dù ngươi đột phá cảnh giới cũng không đấu lại ta!
Cổ kiếm trong tay Tuyết Lang đại nhân là linh khí cửu phẩm, mỏng như bụng cá, kiếm phong trắng tinh, kiếm khí cực kỳ sắc bén.
Đâm ra một kiếm như bạch hồng quán nhật.
Hiện giờ Tuyết Lang đại nhân đang trong trạng thái cao nhất, không suy yếu như lúc bị thương nặng, sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ. Tuyết Lang đại nhân chấn nát các vách đá trong không gian này, lộ ra mấy khúc xương trắng, thật sự là khung xương khổng lồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận