Linh Chu

Chương 1817: Bạch Kỳ Lân và Hỗn Côn hoàng tử (2)

Hiên Viên Nhất Nhất phất ống tay áo xanh đánh tan cơn gió ập đến.
Tây Môn Xuy Tiêu mở miệng nói:
- Có thể được phong làm vương giả thế hệ trẻ trong thái cổ thánh yêu tộc thì mấy ai là kẻ yếu?
Tây Môn Xuy Tiêu nghe tin Phong Phi Vân để lộ ra, vốn định rời khỏi Tiên Hư động thiên ngay, trở về báo cáo cho trưởng bối trong tộc. Nhưng vương giả thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc đã đến, Tây Môn Xuy Tiêu gác lại chuyện này, lại ngồi xuống.
Thiên Toán thư sinh không đi được, cũng ngồi xuống. Thiên Toán thư sinh bóc một miếng đu đủ nhét vào miệng.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Cửa Tiên Hư động thiên bị mạnh mẽ đẩy mở, lại có hai vương giả thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc nghênh ngang xông vào.
Trong đó một người là Hỗn Côn hoàng tử, lưng mọc đôi cánh, chân đạp biển mây xông vào Phù Đồ tiên sơn, ngồi ngay vị trí đứng đầu. Hỗn Côn hoàng tử ngạo nghễ nhìn đám đệ tử phật môn bảo tướng trang nghiêm.
Hỗn Côn hoàng tử cười nói:
- Từ lâu nghe nói nhân tộc có một phật giới, trong phật giới có mười tám thái cổ Thánh Phật Miếu. Cao tăng trong đó ai nấy giỏi phật lý, trùng hợp là bản hoàng tử cũng thích phật pháp. Hay hôm nay chúng ta cùng bàn luận về phật đi?
Thường Liên Y mặc áo phật màu trắng, tinh khiết như tuyết, đôi mắt trong sáng, thướt tha xinh đẹp. Hai tay Thường Liên Y chắp vào nhau kết phật ấn.
Thường Liên Y dịu dàng nói:
- Nếu Hỗn Côn hoàng tử thật sự thích phật pháp thì không nên ngồi vào vị trí Phật tổ ngồi.
Chúng tăng nghe thiền, Phật tổ ngồi ngay giữa hướng bốn phương.
Dù là cao tăng giảng thiền cũng sẽ không ngồi vào vị trí Phật tổ.
Hỗn Côn hoàng tử vừa đến đã hất tượng Phật tổ xuống đấ,t chính mình ngồi vào ghế, ngạo nghễ bốn phương, đây là bất kính với Phật tổ.
Những tăng lữ đến từ thái cổ Thánh Phật Miếu đều biến thành trừng mắt kim cương, đôi mắt rực cháy lửa giận. Giận dữ nổi lên trong lòng, có gan làm liều.
Hỗn Côn hoàng tử chẳng thèm nghe, gã vẫn ngồi ở chỗ Phật tổ, khí thế nhìn xuống chúng sinh.
Hỗn Côn hoàng tử nói:
- Phật tổ nói chúng sinh bình đẳng, phật là sinh, ta cũng là sinh, tại sao Phật tổ ngồi được còn ta thì không? Thường tiên nữ sinh trong Tiên Hư, lòng hướng phật, không chém đứt được hồng trần dây dưa, tiên tâm phật pháp nhiễm bụi trần thì sao tu phật được?
- Hay Thường tiên nữ theo bản hoàng tử về Côn Bằng hải, ta xây mấy ngàn miếu phật cho tiên nữ, từ nay tiên nữ có thể chặt đứt hồng trần vân vương, một lòng tu phật? Có lẽ sẽ tu ra hoan hỉ phật, ha ha ha ha ha ha!
Thường Liên Y cắn chặt môi son, tức giận người run rẩy.
- Thái cổ thánh yêu tộc các ngươi cố ý đến gây sự phải không?
Một tăng nhân áo xanh người phát ra phật quang ánh vàng rực rỡ, hai tay liên tục kết mười tám phật ấn đổ ập xuống Hỗn Côn hoàng tử.
Hỗn Côn hoàng tử đứng dậy, nâng tay vỗ xuống đầu tăng nhân áo xanh.
Bùm!
Đầu tăng nhân áo xanh tu vi Vũ Hóa đệ tứ trọng như trái dưa hấu nổ tung, máu bay ra, thân thể thành đống bùn té xuống đất.
Hỗn Côn hoàng tử chắp hai tay lại, biểu tình nghiêm túc nói:
- A di đà phật, vị đại sư này vọng tu phật, từ sau lưng tập kích bản hoàng tử, đây là phật tâm sinh tà niệm. Bản hoàng tử đành tiễn đại sư chuyển thế luân hồi, kiếp sau có lẽ trở thành thánh phật đầu đội trời chân đạp đất, quang minh chính đại.
- Mọi người đừng lo, hãy tụng vãng sinh kinh, thiền kiếp sau cho vị đại sư này đi, siêu độ linh hồn ô trọc kiếp này.
Thường Liên Y, đám đệ tử đến từ thái cổ Thánh Phật Miếu tức xì khói. Cố tình tu vi của Hỗn Côn hoàng tử cao khủng khiếp, đại hiền giả Vũ Hóa đệ tứ trọng bi gã một bàn tay đập chết, ai dám trêu vào sát thần này?
Kim Ô Bá hoàng tử, Hỗn Côn hoàng tử cùng nhau đi vào Tiên Hư động thiên.
Kim Ô Bá hoàng tử mặc áo giáp dày, vai khoác áo choàng đỏ, mày cong như đao, mắt sáng tựa kiếm, người phát ra nhiệt độ cao nóng cháy, như có vầng mặt trời từ bên ngoài bay vào.
Các tu sĩ nhìn Kim Ô Bá hoàng tử, nhưng ánh sáng từ người gã quá chói làm người ta không mở mắt ra được.
Kim Ô Bá hoàng tử nói:
- Anh kiệt nhân tộc tụ hội, sự kiện quan trọng như thế thái cổ thánh yêu tộc chúng ta cũng muốn tham gia. Không biết chủ nhân có hoan nghênh chăng?
Bước chân Kim Ô Bá hoàng tử vững vàng, khí thế hùng hồn, mỗi bước ra một bước là chấn vỡ một hòn đảo tiên nổi. Các anh kiệt nhân tộc liên tục bay ngược ra sau, không ai dám đến gần Kim Ô Bá hoàng tử trong trăm trượng.
Khí thế này khủng bố hơn Bạch Kỳ Lân, Hỗn Côn hoàng tử, Kim Ô Bá hoàng tử chưa ra tay đã đè ép thiên kiêu nhân tộc.
Khi Kim Ô Bá hoàng tử đáp xuống Thúy Huyết tiên sơn, hư không sau lưng gã tràn đầy hòn đảo tiên nổi nát bét, cung tường bốc lửa. Hai mươi mốt hòn đảo tiên nổi bị Kim Ô Bá hoàng tử chấn nát, hàng trăm tiên cung hoa lệ bị nhiệt độ cao từ người gã đốt.
Giờ phút này, một nửa thiên kiêu nhân tộc tụ tập trên Thúy Huyết tiên sơn, có hai nhân kiệt tu vi Vũ Hóa đệ tứ trọng cùng công kích. Hai người tên Thôi Vấn Lý, Nhan Tam Học, toàn là từ vị diện hạ giới phi thăng, tu vi cực kỳ mạnh mẽ, sức chiến đấu xưng vua trong cùng cảnh giới.
Thôi Vấn Lý lấy ra cái chuông đồng, hai tay giơ chuông. Chuông rung lắc biến to dần, hóa thành núi đồng cao ba trăm trượng. Chuông xoay tít phát ra tiếng vù vù đinh tai.
Tu vi của Nhan Tam Học ngang ngửa Thôi Vấn Lý. Tay Nhan Tam Học cầm roi đánh thần, nhìn như chỉ là cây roi đỏ vàng dài nhưng Nhan Tam Học vung tay một cái, roi đánh thân phát ra tiếng rít biến dài mấy trăm dặm, như con rồng vàng thô cỡ thùng nước.
- Đây là đạo đãi khách sao? Hèn gì nhân tộc không thể trở thành thánh tộc, thế hệ trẻ hẹp hòi, người bụng dạ keo kiệt thì sao có thể trở thành cường giả thật sự được?
Kim Ô Bá hoàng tử vươn một cánh tay ra bắt lấy roi đánh thần tiên, nhìn kỹ sẽ thấy gã dùng ngón trỏ và ngón giữa kẹp phần đuôi. Kim Ô Bá hoàng tử chỉ kẹp chặt, Nhan Tam Học không thể nhúc nhích.
Bốp!
Roi đánh thần tiên bay khỏi tay Nhan Tam Học, gã chưa kịp phản ứng lại thì cái roi đã quất vào gã.
Phập!
Cơ thể Nhan Tam Học bị roi đánh thần tiên quất thành hai khúc, thân thể bay hai nơi. Dưới đất chỉ còn đống nội tạng nát bấy, mùi máu làm người ta buồn nôn.
Bị roi đánh thần tiên quất trúng Đương nhiên là hình thần đều diệt.
Kim Ô Bá hoàng tử biến thành luồng sáng lửa, hai tay cầm chuông đồng cao trăm trượng, cưỡng ép chấn vỡ thần thức trên linh khí thập tứp hẩm này. Kim Ô Bá hoàng tử đè ngược về, nhốt chủ nhân chuông đồng Thôi Vấn Lý vào trong chuông.
- Cứu ta . . .!
Thôi Vấn Lý mới hét lên đã bị chuông đồng nhốt.
Kim Ô Bá hoàng tử đá bay cái chuông đụng vào một hòn đảo tiên nổi.
Có người kéo chuông đồng ra, bên trong chỉ còn bãi thịt nát.
Xương cốt Thôi Vấn Lý nát bấy, linh hồn thành mảnh nhỏ.
Kim Ô Bá hoàng tử đứng trên Thúy Huyết tiên sơn, hàng trăm anh kiệt nhân tộc bị đẩy lùi. Người đứng trước đạp chân người đứng sau, người phía sau té ngã dưới đất. Còn đâu bộ dáng anh kiệt nhân tộc? Hốt hoảng run sợ không bằng cả người bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận