Linh Chu

Chương 1100: Phần luyện hỏa vực (2)

Địa đồ có nhiều chỗ ghi chép một ít nơi thiên tài địa bảo sinh trưởng, còn có nhiều chỗ ghi chép mạch khoáng cổ xưa.
- Nữ nhân đúng là keo kiệt.
Phong Phi Vân nhàn nhạt nói ra.
Đôi mắt dễ thương của Diệp Ti Loan mang theo thần hà lượn lờ, không thấy rõ tiên nhan của nàng, buồn bả nói:
- Bức bản đồ này do giáo chủ cường đại nhất Nhật Nguyệt Tiên Giáo vẽ ra, tổng cộng chỉ có năm phần thác ấn, chính là của quý vô thượng của Nguyệt Tiên Giá, có thể cho ngươi xem đã rất không tồi, nếu ngươi chịu gia nhập Nguyệt Tiên Giáo, ta có thể cho ngươi xem thêm.
Diệp Ti Loan biết rõ tán tu trước mặt cường đại, muốn kéo hắn gia nhập Nguyệt Nguyệt Tiên Giáo, dùng một góc địa đồ Đồng Lô Sơn dụ dỗ hắn.
Phong Phi Vân cười cười, trêu chọc nói:
- Nếu Diệp tiên tử chịu gả cho ta, ta cũng sẽ gia nhập Nhật Nguyệt Tiên Giáo.
Diệp Ti Loan lườm hắn một cái, nói:
- Đại thúc, ngươi không nhìn xem tuổi của ngươi bao nhiêu, còn muốn trâu già gặm cỏ non, nhưng mà đại thúc nguyện ý thì ta ngược lại có thể giới thiệu cho ngươi một vị sư thúc, tuy đã tu luyện ba trăm năm, nhưng vẫn thanh xuân mỹ mạo, hoàn toàn xứng đôi với đại thúc.
Nàng vì lôi kéo người mà đứng ra làm hồng nương, giới thiệu sư thúc của mình cho Phong Phi Vân, dùng quan hệ thông gia lung lạc đại thúc tán tu này.
Phong Phi Vân vuốt chùm râu dê, lắc đầu, nói:
- Vậy thì thôi, không nhìn thì không nhìn.
- Đại thúc, nếu không ngươi suy nghĩ thêm một chút, sư thúc của ta cực kỳ xinh đẹp, hơn nữa cũng là cường giả cự phách, tuy các ngươi cao tuổi, nhưng cũng có thể tập hợp song tu, nói không chừng sẽ tăng tu vị thêm một bước.
Diệp Ti Loan hết sức nghiêm túc, không giống đang trêu ghẹo Phong Phi Vân.
- Việc này đừng vội nhắc lại.
Phong Phi Vân đi ra ngoài trước, dọc theo lộ tuyến ghi nhớ vừa rồi đi sâu vào Đồng Lô Sơn.
Diệp Ti Loan ngẫm lại, cuối cùng vẫn quyết định đi theo Phong Phi Vân, dù sao đại thúc này rất dễ nói chuyện, không hề giống một người xấu, hơn nữa tu vị còn cao hơn nàng một bậc, hai người đồng hành có thể chiến ứng lẫn nhau.
Cho dù địa đồ nơi tay, bọn họ vẫn không ra khỏi tử vực không người, liên tiếp đi nửa tháng, bất luận thiêu chí gì cũng không nhìn thấy, giống như đang đi xoay vòng.
- Ta hiểu rồi, đây là đại trận tự nhiên, nói cao vô tận giống như quân cờ trên bàn cờ, đang không ngừng di động, chúng ta chính là quân cờ, không cách nào nhìn thấy quỹ tích di động của chúng.
Phong Phi Vân chọn dùng tiểu diễn chi thuật, hắn vỗ vào mặt đất, mỗi khi đi mười dặm sẽ vỗ đất một lần, rất nhanh tìm được đường ra chính thức, tốn hai ngày rốt cuộc tìm được đường trên bản đồ.
- Không nghĩ đến đại thúc ngươi còn tinh thông thôi diễn chi đạo, chẳng lẽ đại thúc chính là một vị trí sư.
Ánh mắt Diệp Ti Loan tỏa sáng, một cường giả cự phách giá trị đã rất lớn, nếu như cự phách còn là một trí sư cường đại, như vậy càng khó lường.
Phong Phi Vân không có để ý tới nàng, trước mặt có ánh lửa trùng thiên, biển lửa vạn dặm nóng bức ghê người.
Nơi này lửa bao phủ thành biển cả, mặt đất chung quanh bị đốt thành kính, trên biển lửa có nhiều xương cốt chồng chất thành núi, trong đó có chút xương trắng còn mới, phía trên còn có huyết nhục, hiển nhiên mới không chết bao lâu, máu tươi trên xương cốt không còn.
Bên cạnh biển lửa và biển thi cốt, thi cốt ngàn vạn vạn, không ngừng có xương cốt lăn xuống biển lửa, bị đốt cháy, vốn đã biến thành xương trắng cũng bị đốt thành tro bụi.
Sau đó lại không ngừng có xương trắng lăn xuống.
Biển lửa này có dấu hiệu trên bản đồ, được xưng là " Phần luyện hỏa vực ", mang theo khí tức huy hoàng, mênh mông khó lường, cách nội địa Đồng Lô Sơn rất gần.
Ánh mắt Phong Phi Vân ngưng tụ trên núi xương kia, đi tới chỗ bạch cốt, bạch cốt này cao tới bảy trượng nhưng có hình thể nhân loại, nếu còn sống chắc phải cao hơn hai mươi trượng, chính là một cự nhân, trên xương trắng vẫn còn có một ít máu huyết.
Ngón tay Phong Phi Vân lúc này vừa vặn chạm vào phía trên, đã bị một đạo điện quang khủng bố đánh bật trở về, dùng tu vị của hắn, cánh tay da tróc thịt bong.
Những xương cốt này không thể chạm vào.
- Tại sao nơi này có nhiều xương cốt như thế, quả thực là một biển cốt, chẳng lẽ nơi này từng xảy ra đại chiến hay sao.
Diệp Ti Loan nhìn qua biển lửa nơi đây, trong mắt đẹp mang theo vài phần sắc thái kỳ dị, ôn nhu nói:
- Đây là nơi quỷ dị nhất bên ngoài Đồng Lô Sơn, cơ hồ tất cả tu sĩ chết ở trong Đồng Lô Sơn đều tự động xuất hiện tại nơi này, bay vào trong biển lửa, đốt thành tro bụi, biển lửa trong nơi này bất diệt.
- Nói bậy nói bạ, đây chính là Phần Thi Hải, toàn bộ thi cốt nơi này tới từ các nói trong địa vực, bị đốt luyện thành tro bụi, mỗi ngày thi cốt bị đốt cháy là ngàn ngàn vạn vạn, hỏa diễm trong Đồng Lô Sơn trọn đời bất diệt, bởi vì có thi cốt cường giả tuyệt thế bị đốt ở đây.
Giọng của diêm vương âm trầm vang lên trong cơ thể Phong Phi Vân.
Giọng nói này Diệp Ti Loan tự nhiên nghe không được, nàng chỉ cảm giác đột nhiên trên người Phong Phi Vân xuất hiện khí tức âm hàn.
Nội tâm Phong Phi Vân khẽ động, dùng thần thức trao đổi với diêm vương, nói:
- Địa vực này lớn tới mức không thể tưởng tượng, vì sao ta chưa từng nghe nói qua, mỗi ngày đốt cháy ngàn ngàn vạn vạn bộ hài cốt, nơi đây chết bao nhiêu sinh linh?
Diêm vương chỉ cười lạnh, nói:
- Chẳng lẽ số mệnh chủng của đại hiền Yêu tộc không có nói cho ngươi biết, ta không tin cường giả Yêu tộc trừ lỗ hổng thiên thế ra, còn có biện pháp khác đi tới quốc gia nhân loại.
Diêm vương mặc dù nói rất mập mờ, nhưng mà trong đó để lộ ra một lượng tin tức rất lớn.
Trong đầu Phong Phi Vân cố gắng hồi tưởng, ngược lại tìm nơi "Không cách nào tưởng tượng" ăn khớp với lời của diêm vươn, nhưng lại không dám khẳng định, dù sao mấy nơi này khủng bố khôn cùng, làm sao có thể xuất hiện một lỗ hổng thiên thế trong Thần Tấn vương triều cơ chứ?
- Ngươi sẽ không tránh né từ nơi không cách nào tưởng tượng đấy chứ.
Phong Phi Vân thăm dò.
Diêm vương hừ lạnh một tiếng, không có khẳng định lời của Phong Phi Vân, cũng không có không thừa nhận, chỉ nói:
- Ngươi quá yếu ớt, có nhiều thứ ngươi căn bản không hiểu, cái gọi là thiên địa vi lô, tạo hóa vi công, bạch cốt vi than, vạn vật vi đồng, rất nhiều đại nhân vật từng thông qua lỗ hổng thiên thế nghịch chuyển càn khôn, đoạt được tạo hóa, nghịch loạn âm dương, sống lại hai thế, bởi vì đây là chuyện có thể.
Nhìn qua Đồng Lô Sơn, nó càng khủng bố hơn trong tưởng tượng của Phong Phi Vân, dĩ nhiên là một nơi lỗ hổng thiên thế, lực lượng thần bí mang vô số thi cốt tới nơi này, bị biển lửa đốt luyện.
Diêm vương có thể đã thông qua phương thức này lừa gạt thiên đạo, bị lực lượng thần bí đưa tới nơi đây, sau đó chạy ra khỏi Đồng Lô Sơn.
Mẫu thân của hắn cũng là một Yêu tộc, có thể đã từng đi tới nơi này, ở chỗ này nghịch chuyển càn khôn, đoạt được tạo hóa.
Phong Phi Vân đột nhiên lên tiếng, nói:
- Diệp tiên tử, trong sách cổ các Nhật Nguyệt Tiên Giáo của các ngươi cs ghi lại Đồng Lô Sơn tồn tại bao lâu không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận