Linh Chu

Chương 1221: Trăn trối chuyện về sau (1)

Đại Tự Tại Chân Nhân hỏi:
- Tại sao bản đế đánh bại Tà Hoàng thì tà đạo không thống nhất?
Phong Phi Vân trả lời:
- Tà Hoàng thua, Sâm La điện sẽ không bỏ qua. Tình huống tốt nhất là tập thể cường giả Sâm La điện cụp đuôi rời đi. Tình hình tệ nhất là tu sĩ Sâm La điện sẽ không chết không ngừng với Phổ Đà sơn. Dù là tình huống nào, tà đạo sẽ không thống nhất.
Trong giọng nói của Đại Tự Tại Chân Nhân chứa tự tin mãnh liệt:
- Ngươi sai rồi, chỉ cần bản đế còn đây thì Tà Hoàng thắng hay thua tà đạo tuyệt đối không thống nhất!
Phong Phi Vân không phản bác, bởi vì đây là sự thực.
Đại Tự Tại Chân Nhân tiếp tục bảo:
- Thật ra ngươi là người thông minh, tư chất không tệ. Nếu ngươi dâng ra Kim Tàm Kinh, hoàn toàn thần phục ta thì ta sẽ tha mạng cho ngươi.
Phong Phi Vân cười giễu:
- Chân nhân chịu tha cho ta mới lạ. Miễn Vũ Hóa đài còn ở trong tay ta thì là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt của chân nhân. Chân nhân sẽ không thay đổi quyết tâm giết ta, tâm thuật đế vương vô dụng với ta. Sau khi thịnh hội tà đạo qua đi, chúng ta sẽ đến vũ hóa mộ nguyên, đó cũng là nơi ta chôn xác. Trước lúc đó ta muốn cùng mấy bằng hữu dặn dò chuyện sau khi chết.
Đại Tự Tại Chân Nhân vì né tránh Vũ Hóa đài khống chế mà bày ra đại cục ngàn năm, bỏ cả ngai vàng. Phong Phi Vân không tin Đại Tự Tại Chân Nhân vì yêu quý nhân tài mà tha cho hắn.
Đại Tự Tại Chân Nhân hỏi:
- Nếu ta không đồng ý thì sao?
Phong Phi Vân nói:
- Chỉ có ta biết cách hủy địa cực cổ trận đài.
Đại Tự Tại Chân Nhân trầm ngâm giây lát, nói:
- Vậy ngươi hãy đi trăn trối, nhớ kỹ, chuyện không nên nói tuyệt đối đừng nói.
Đại Tự Tại Chân Nhân không sợ Phong Phi Vân bỏ trốn, vì nàng cực kỳ tự tin vào mình. Đại Tự Tại Chân Nhân tự tin ngay giây phút Phong Phi Vân định bỏ trốn sẽ bị nàng giết ngay, đây là chuyện đương nhiên.
Phong Phi Vân cũng hiểu điều đó.
Phong Phi Vân có nghĩ đến chuyện lấy Thanh Đồng cổ thuyền ra trốn, hay vào Thiên quốc, nhưng rồi hắn phủ quyết tất cả. Vì kẻ địch của Phong Phi Vân là Đại Tự Tại Chân Nhân, không chỉ tu vi cường đại mà trí tuệ cũng biến thái. Phong Phi Vân chưa leo lên Thanh Đồng cổ thuyền, vào cánh cửa Thiên quốc đã bị Đại Tự Tại Chân Nhân phát hiện ngay, rồi giết chết.
Có muốn trốn cũng phải chọn thời cơ tốt nhất, nếu không chỉ tăng tốc độ chết.
Có tấm biển vàng Đại Tự Tại Chân Nhân, đám thủ lĩnh tà đạo không muốn thống nhất tà đạo càng yên tâm to gan phản đối Sâm La điện, có chọc giận Tà Hoàng đi ra cũng không sợ. Bởi vì bọn họ có Đại Tự Tại Chân Nhân chống lưng, tuy cho đến bây giờ không ai gặp mặt Đại Tự Tại Chân Nhân, thậm chí không biết Đại Tự Tại Chân Nhân có còn sống hay không.
Thịnh hội tà đạo trở nên vô cùng náo nhiệt, các phương cãi cọ, không ai đặt chú ý vào Phong Phi Vân.
Ngay lúc này Phong Phi Vân leo lên xe Âm Dương Song Tu Môn, hai nhánh cây tách ra. Phong Phi Vân kéo cửa, đi vào, thấy hai mỹ nhân tuyệt thế Ngọc Cơ Mạn Diệu, Ngọc Cơ Lan Lam.
Phong Phi Vân đi vào, nhánh cây khép, cửa đóng lại. Xe Âm Dương Song Tu Môn tiếp tục ẩn hình.
Ngọc Cơ Mạn Diệu ăn mặc kín, khoác sa y lăng la tầng tầng bao bọc thân hình nhấp nhô. Ngọc Cơ Mạn Diệu yêu kiều đến trước mặt Phong Phi Vân, kéo tay hắn, ánh mắt đưa tình.
Mặt Ngọc Cơ Mạn Diệu gần sát Phong Phi Vân, hỏi:
- Tại sao mạo hiểm vậy?
Phong Phi Vân cười nói:
- Nếu ta bảo bị ép thì nàng tin không?
- Tin.
Ngọc Cơ Lan Lam đứng trong hư không, bên dưới thần thụ, linh vụ đậm đặc bao phủ người nàng.
Ngọc Cơ Lan Lam mỉm cười nói:
- Sư tỷ, ta hơi ghen tỵ với sư tỷ, vất vả lừa gạt sư muội ta đây. Sư muội âm thầm tìm đến một vị đạo lữ kinh tài tuyệt diễm.
Mới rồi Phong Phi Vân và Tà Hoàng thiếu chủ đánh nhau, tuy chỉ giây lát nhưng thực lực ngang ngửa. Cộng thêm Tà Hoàng thiếu chủ nói câu đó, Phong Phi Vân đoán ra thân phận của Phong Phi Vân ngay.
Nhi tử của yêu ma, Phong Phi Vân.
Đây là đệ nhất thiên tài của Thần Tấn vương triều.
Nữ nhân không chỉ có lòng so kè mà còn dễ ghen tỵ.
Hai nữ nhân quan hệ càng tốt thì càng dễ ghen ghét đối phương.
Tiếp tục giải thích thuyết tiến hóa của Darwin! Ban đầu nữ nhân có hai loại, một loại ghen tỵ và một loại nữ nhân không ghen tỵ.
Nữ nhân ghen tỵ hại chết nữ nhân không biết ghen ghét, bản thân nàng thì sống. Nữ nhân không biết ghen tỵ thì đã diệt chủng từ thượng cổ.
Mạnh thắng yếu, mạnh ăn thịt yếu.
Đây là cách sinh tồn đẫm máu.
Nên nữ nhân bây giờ di truyền từ nữ nhân ghen tỵ, hạt giống ghen ghét chảy trong máu bẩm sinh.
Phong Phi Vân nói:
- Thịnh hội tà đạo sẽ không bình tĩnh, không lâu sau sẽ xảy ra hỗn loạn lớn. Những cường giả Địa Tử phủ sắp chạy đến, các nàng hãy đi mau đi.
Ngọc Cơ Mạn Diệu hỏi:
- Ngươi không đi chung sao?
Phong Phi Vân lắc đầu cười khổ:
- Ta không đi được, nếu may mắn sống sót ta sẽ tìm nàng.
Phong Phi Vân vội vàng dặn dò rồi đi gặp tiểu công chúa Dương giới, Bạch Như Tuyết, Mục Tích Nhu, Liễu Duệ Hâm, Diệp Ti Loan, phu nhân giáo chủ Vạn Pháp tiên giáo, trả linh hồn bị giam cầm trong Vũ Hóa đài lại cho bọn họ.
Phong Phi Vân bắt các nàng vì dụ cường giả Địa Tử phủ đến, phá hỏng thịnh hội tà đạo. Bây giờ có Đại Tự Tại Chân Nhân ngoài ý muốn, Phong Phi Vân không muốn làm Thần Vương Thần Tấn vương triều nữa. Chuyện nên làm thì Phong Phi Vân đã hoàn thành, hắn không nợ hoàng tộc nữa.
Đại Tự Tại Chân Nhân muốn giết Phong Phi Vân làm hắn rất khó chịu, tà đạo thống nhất hay chia rẽ chẳng liên quan gì đến hắn.
Phong Phi Vân mỉm cười nói:
- Các người đi được rồi.
Cười luôn tốt hơn là mặt như đưa đám.
Bạch Như Tuyết, Mục Tích Nhu, Liễu Duệ Hâm, Diệp Ti Loan, tiểu công chúa Dương giới, phu nhân giáo chủ Vạn Pháp tiên giáo nhìn Phong Phi Vân chằm chằm, vẻ mặt: Ngươi đang có âm mưu gì?
Cơ mặt Phong Phi Vân cứng ngắc, hắn sờ cằm nói:
- Được rồi, cảm tạ các vị đã phối hợp trong thời gian gần đây, bây giờ nhiệm vụ hoàn thành mỹ mãn, tan cuộc được rồi. Nói cách khác các nàng dã tự do.
- Liễu Duệ Hâm, nàng luôn muốn chạy trốn, bây giờ đi được rồi, sao không vui gì hết vậy? Tiểu công chúa, sau này phải ngoan, đừng cứ la đánh đòi giết, coi chừng lớn lên không gả đi được.
- Phu nhân giáo chủ, xin lỗi, tuy tại hạ rất muốn làm đại đạo hái hoa, làm chút chuyện tuyệt vời ân ái nhưng bây giờ bản thân không an toàn, sống chết cách một lằn chỉ. Chắc tại hạ không có cơ hội làm chuyện xấu hổ đó nữa.
Liễu Duệ Hâm trừng Phong Phi Vân, nghiến răng ken két.
Liễu Duệ Hâm kéo tay Diệp Ti Loan, nói:
- Diệp sư tỷ, chúng ta đi, hắn là tên khốn, siêu khốn kiếp!
Phong Phi Vân nghiêm túc nói:
- Liễu Duệ Hâm, những gì nàng thấy trong Thiên quốc nếu dám nói ra thì ta không ngại làm tên khốn thật sự.
Liễu Duệ Hâm bị ánh mắt của Phong Phi Vân hù sợ, nàng biết những gì trong Thiên quốc có ý nghĩa gì, không thể nói lung tung nếu không sẽ vời tai họa sát thân cho mình. Liễu Duệ Hâm rõ ràng tu vi của Phong Phi Vân rất kinh khủng, nếu chọc giận hắn thì nguyên Nhật Nguyệt tiên giáo không đủ cho hắn giết. Liễu Duệ Hâm ngoan ngoãn gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận