Linh Chu

Chương 1113: Nhị đương gia (1)

vipvandan.vn :
Chương 1113: Nhị đương gia. (1)
- Giúp cái gì?
Nhị đương gia kích động nước mắt như sắp chảy ra.
- Ngươi thuận tay hái linh quả trên cây xuống, ta muốn ngắt một linh quả.
Phong Phi Vân nhận ra linh quả trên cổ thụ, là một quả yêu quả, trong nội tâm kích động, xem chừng nơi này thật sự có Yêu tộc thần tàng, đồng thời cũng đại khái hiểu vì sao tên chân nhân kia lại chết dưới gốc cây.
Cái gọi là yêu quả, kỳ thật cũng là một loại thuộc linh quả, nhưng mà bên trong ngưng tụ rất nhiều yêu linh chi khí, đối với yêu tu hoặc là nhân loại có huyết mạch yêu tộc chắc chắn có lợi.
Mà kỳ thụ có yêu quả này có chỗ khác biệt với kỳ thụ mà Phong Phi Vân gặp trước kia, trái cây sáng bóng óng ánh sinh ra đường vân trắng, đây là do hút đạo tắc của chân nhân dung nhập vào trong trái cây.
Đặc tắc của một chân nhân ngưng tụ vào trong một yêu quả, bởi vậy có thể thấy được yêu quả trân quý.
Tuy trong rừng rậm nơi này có linh quả khác, linh khí nồng đậm, trên nhánh cây có linh quả, dưới gốc cây là một đống xương cốt, có thể thấy được giá trị của chúng siêu phàm, nhưng lại không có linh quả nào hút lấy đạo tắc chân nhân ngưng tụ vào trong trái cây, yêu quả này tuyệt đối là độc nhất vô nhị.
- Linh quả này ở trên cây không biết bao nhiêu năm tháng, đoán chừng đã hơn vạn năm a.
Tiểu tà ma nhãn con ngươi nháy nháy, nhìn chằm chằm vào quả trái cây to như đầu người kia, trái cây sáng bóng, óng ánh sáng chói, còn có bạch quang lưu động trên đó.
Xương cốt chân nhân lưu trên mặt đã đã được vạn năm, như vậy yêu quả kia cũng đã hơn vạn năm rồi.
- Trên vạn năm, đây chính là linh quả vạn năm, tuyệt đối độc nhất vô nhị, Thần Tấn vương triều không tìm ra quả thứ hai, ăn một quả... Cũng không biết có thể trực tiếp trở thành chân nhân hay không.
Tu Hoa Thập Tam Nương gỡ da thú trên lưng xuống, giương cung cài tên, mũi tên sáng lóa thành một đạo hào quang, muốn bắn rụng linh quả rơi xuống.
Đây là của quý vô giá, giá trị còn cao hơn trấn thế linh binh nhiều, một khi ngắt lấy sẽ khiếp sợ cả vương triều.
Bành.
Cung tên trên tay của nàng không phải phàm phẩm, từng mũi tên bắn ra chín trăm chín mươi chín đạo hào quang.
Bành.
Hào quang mũi tên sáng ngời, sắc bén phát lạnh, rời dây cung bay ra đụng vào nhánh cây to chừng nắm tay, nhưng mà mũi tên vừa mới chạm vào nhánh cây thì nổ tung.
Tu Hoa Thập Tam Nương cũng chưa từ bỏ ý định, tiếp tục giương cung cài tên, mũi tên lần này càng tinh mỹ hơn, chính là vực ngoại hàn thiết chế thành mũi tên, tổng cộng chỉ có ba cây, nàng vẫn không bỏ được mà sử dụng, hiện tại bắn hai mũi tên liên tục, giống nhau hai con ma long màu đen lao vào gốc cây.
Bành.
Bành.
Vực ngoại hàn thiết chế tạo thành mũi tên cũng vỡ vụn, không có bất kỳ ngăn cản nào cả.
- Đây là yêu thụ gì, tại sao lại mạnh mẽ như thế?
Trong tay Tu Hoa Thập Tam Nương còn lại một mũi tên vực ngoại hàn thiết, nhưng mà nàng không có sử dụng, mũi tên này giá trị siêu phàm, đã tổn hại hai cây, làm cho nàng thương tâm không dứt, không muốn lại tổn hại mũi tên cuối cùng.
Hơn phân nửa thân thể nhị đương gia chìm vào lòng đất, linh khí trên người bành chướng, tốc độ trầm xuống chậm lại, nhưng nhìn thấy Tu Hoa Thập Tam Nương cùng tiểu tà ma đánh chủ ý linh quả vạn năm, căn bản không có ra tay cứu hắn, gấp tới mức chửi mẹ nó.
- Lão tử thật muốn đồng quy vu tận với các ngươi.
Phong Phi Vân khắc gì đó trên mặt đất, xếp đặt đường vân kỳ dị, nói:
- Ta đã nói với ngươi, ngươi chỉ cần nhổ linh thụ, hái linh quả vạn năm kia cho ta, ta sẽ cứu ngươi.
- Căn bản không có khả năng nhổ được, đây là một cây yêu thụ, cho dù là nửa bước chân nhân tới, đoán chừng cũng không làm gì được nó.
Nhị đương gia mặc dù nửa thân thể chìm vào mặ đất, nhưng mà hai tay vẫn có thể huy động búa lớn, một búa chém vào trên cành cây, lại bị chấn đắc cánh tay run lên, búa trong tay xuất hiện vết rạn nứt.
Hắn có thể một bua chém nát núi lớn, nhưng mà bây giờ không thể bổ thân cây này, bởi vậy có thể thấy được yêu thụ này quỷ dị.
- Đây là... Chẳng lẽ là một yêu linh cấm địa sao?
Phong Phi Vân cũng nhíu mày.
- Cái gì là yêu linh cấm địa?
Nhị đương gia cố gắng giãy dụa, giãy dụa tới mức thiên địa lay động, nhưng không có nửa phần tác dụng, thân thể của hắn càng chìm nhanh hơn.
- Đại yêu sau khi chết, có chút đại yêu chết thì lưu lại yêu thi, có đại yêu trước khi chết bỏ qua yêu thi lưu lại một đạo yêu linh, cái gọi là ‘ yêu linh cấm địa ’ chính là một loại lợi hại trong yêu linh, tu sĩ dưới chân nhân một khi gặp yêu linh cấm địa, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Phong Phi Vân không thể nào tin được Đồng Lô Sơn còn có cấm địa bực này, dù sao đại yêu của yêu tộc rất ít khi đi tới quốc gia nhân loại, càng không khả năng chết ở chỗ này, lưu lại yêu linh.
Nhưng mà sự thật trước mắt nói cho hắn biết, cây đại thụ cao tới ba trăm mét rất có thể là yêu linh đại yêu biến thành, bằng không làm sao có thể kết xuất yêu quả vạn năm.
Nhị đương gia nghe được Phong Phi Vân nói câu sau cùng, hai mắt lập tức trắng dã, sau đó suýt ngất đi, đột nhiên hai mắt mở to, hét lớn:
- Ta cảm giác yêu linh cấm địa liên hệ với xương cốt chân nhân, cả hai tương dung với nhau, có một căn rễ cây chạm vào người ta, kéo ta vào trong lòng đất... Xong, lão tử muốn đồng quy vu tận với các ngươi, trước khi chết cũng muốn kéo thêm hai cái đệm lưng.
- Đổ mồ hôi, chúng ta và ngươi không có thâm thù đại hận, ngươi kéo chúng ta đệm lưng làm gì vậy?
Tiểu tà ma lui ra xa xa, trong tay áo bắn ra bốn đạo phù văn thủ hộ bản thân, thập phần chú ý cẩn thận.
- Không cầu sinh cùng tháng cùng năm, nhưng cầu chét cùng tháng cùng năm.
Nhị đương gia tóc dựng đứng lên.
- Quỷ mới muốn chết cùng tháng cùng năm với ngươi.
Tu Hoa Thập Tam Nương giương cung cài tên, hắn đặt cung tên vực ngoại hàn thiết vào cây cung, nếu như nhị đương gia thực sự bức nàng điên, nàng sẽ ra tay.
- Tỉnh táo, tỉnh táo, tất cả mọi người tỉnh táo, còn có biện pháp, còn có biện pháp.
Phong Phi Vân nói.
Nhị đương gia chỉ còn cái đầu lộ ra khỏi mặt đất, lộ ra vẻ tội nghiệp, nói:
- Còn có biện pháp nào, nói mau đi!
Phong Phi Vân không nhanh không chậm, nói:
- Yêu linh cấm địa này hiển nhiên còn chưa sinh ra linh trí, thuộc về yêu linh cấm địa nhỏ yếu nhất, dưới tình huống bình thường, không sẽ chủ động công kích vật còn sống, tuy chúng ta không phải đối thủ của nó, nhưng mà dọa lui nó là không thành vấn đề.
- Làm sao dọa lui?
- Nó đã hóa thành hình thái đại thụ, như vậy nhất định sợ lửa, dùng hỏa diễm công kích có lẽ hữu hiệu... Chỉ cần có hiệu quả, một yêu quả vạn năm sẽ không hái được, đây là báu vật vô giá a...
Phong Phi Vân nói.
- Khốn kiếp, nếu các ngươi không ra tay nhanh lên, lão tử thật sự sẽ đồng quy vu tận với các ngươi.
Nhị đương gia trong tay đánh ra vài đạo bí pháp, hắn xuất thủ trước, cả đầu đầy hỏa diễm, giống như một hỏa cầu, hắn há miệng ra ra phun cột lửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận