Linh Chu

Chương 1980: Hai bên cùng thua (2)

Phong Phi Vân nói câu này là có mục đích riêng.
Nếu là chiến đấu công bình thì những thánh linh khác không thể tấn công, có lợi cho Phong Phi Vân hơn. Các thánh vây công thì Phong Phi Vân không nắm chắc có bao nhiêu cơ hội chạy thoát.
Phong Phi Vân vận dụng trò vặt không lừa được các thánh giả, nhưng quan trọng nhất là xem Vô Đạo nói sao.
Vô Đạo nhìn Phong Phi Vân thật lâu, lạnh nhạt nói:
- Theo đạo lý thì ngươi không có tư cách khiêu chiến với ta, về tình thế thì ta càng không cần đồng ý khiêu chiến của ngươi. Nhưng ta và phụ thân ngươi từng chơi một ván tàn cục, hay ngươi chơi tiếp theo hắn đi.
Phong Phi Vân biết Vô Đạo đã gián tiếp đồng ý khiêu chiến:
- Tàn cục ở đâu?
Vô Đạo chỉ trời sao:
- Chỗ đó.
ngôi sao thiên địa nhanh chóng di chuyển xếp thành ván cờ trời sao to lớn.
- Trời sao là bàng cờ, ngôi sao là quân cờ.
Phong Phi Vân nhìn chằm chằm trời sao, sơ sẩy một cái là sẽ thành tro bụi.
Vô Đạo bay đến một bên trời sao, chân đạp các ngôi sao.
Vô Đạo như vị trí giả nói:
- Khi ấy ta và phụ thân của ngươi chơi cờ, đến khúc này thì phụ thân ngươi đi quá khứ. Hiện tại từ ngươi hoàn thành ván cờ thay hắn đi, ta đã bày cờ tuyệt sát, do ngươi chơi.
Phong Phi Vân ngồi xếp bằng trên sao chổi bay nhanh, nhìn ván cờ mênh mông trước mặt.
Trong ván cờ có ngàn vạn ngôi sao, xếp ra hàng vạn tiểu cục tranh giết. Trong tiểu cục hình thành một số đại cục, từng khâu nối nhau. Di chuyển một ngôi sao rất có thể dẫn đến tan vỡ rầm rộ, bản thân mình chết trong ván cờ.
- Nguy rồi, đây là tử cục.
Phong Phi Vân cúi đầu nhìn xuống, thấy bên dưới chiếm một lỗ đen to dài mấy chục vạn ức dặm.
Giờ Phong Phi Vân mới phát hiện từ đầu đến cuối hắn bay trên lỗ đen, chưa từng ra khỏi phạm vi lỗ đen.
Vô Đạo nói:
- Đúng vậy! Đây là tử cục, ngươi đi quân nào cũng sẽ dẫn đến lỗ đen cắn nuốt, cuối cùng chết uổng. Ngày xưa phụ thân của ngươi không giải được ván cờ này, suy nghĩ mười năm không đặt quân cờ, cuối cùng thành tàn cục. Không, thật ra phụ thân của ngươi đã thua.
Lỗ đen là gì?
Lỗ đen không phải cái lỗ trong vũ trụ mà do hằng tinh lớn diễn biến ra.
Vật thể gì trong vũ trụ cũng có sức hút, chất lượng càng lớn thì sức hút càng lớn. Ngôi sao chất lượng lớn sẽ hút ngôi sao chất lượng nhỏ va chạm vào người mình, hợp thành một.
Lỗ đen là ngôi sao lớn, cái gì đến gần lỗ đen sẽ bị nó hút vào. Hằng tinh, hành tinh, đốm nhỏ, tia sáng đều bị lỗ đen hút.
Cho nên thứ lơ lửng bên dưới Phong Phi Vân không phải lỗ đen mà là tinh cầu, đại lục khổng lồ. Nhưng ánh sáng quanh tinh cầu, đại lục bị hút đi, vì vậy chỉ thấy đen thui như cái lỗ trống trơn.
Bởi vì lỗ đen có lực hút rất mạnh, thánh linh cũng sẽ bị hút vào tinh cầu to chính giữa lỗ đen, như bị nam châm dính chặt, bị giam cầm suốt đời không ra được.
Phong Phi Vân nhíu mày nói:
- Đụng vào quân cờ nào cũng sẽ dẫn đến lỗ đen, sẽ bị lực lượng lỗ đen cắn nuốt.
Tàn cục này đúng là ván cờ chết.
Vô Đạo đứng ở chỗ khác trong trời sao, thanh âm già nua cười nói:
- Phụ thân của ngươi quá yếu đuôi, không dám đặt cờ. Chẳng lẽ ngươi cũng hèn như vậy? Thua là chuyện đương nhiên, thua không nổi sao?
Lỗ đen như cái miệng mãnh thú há to bên dưới chân Phong Phi Vân, tùy thời nuốt hắn không chừa một mẩu xương.
Mắt Phong Phi Vân đột nhiên sáng lên, nhíu mày trầm giọng nói:
- Ngươi sai rồi, phụ thân của ta không thua. Trên đời có một loại cờ gọi là hai bên cùng thua.
Vô Đạo dừng bước, cách trời sao nhìn Phong Phi Vân.
Vô Đạo hỏi:
- Ý ngươi nói bàn cờ này có thể thế hòa?
hai con phượng hoàng lửa bay trong mắt Phong Phi Vân, ánh mắt hắn dứt khoát, chậm rãi vươn ra một ngón tay chỉ vào một điểm trong bàn cờ trời sao.
Phong Phi Vân nói:
- Đúng, hai bên cùng thua, cờ hoa.
Nơi Phong Phi Vân chỉ là một quân cờ đặc biệt trên bàn cờ, cờ ần.
Vô Đạo con ngươi co rút:
- Cờ ẩn? Trùng động?
Vô Đạo suy nghĩ lý do Phong Phi Vân sử dụng quân cờ này.
Trùng động là cờ ẩn trên bàn cờ sao, người chơi cờ chưa chắc thấy. Trùng động vốn không có sức sát thương, không thể xoay chuyển Càn Khôn, thuộc về cờ nhàn, vô tình tăng biến số cho ván cờ. Nhưng Phong Phi Vân đặt trùng động vào vị trí chủ cung của đối phương.
Vô Đạo đứng ở hướng khác trong trời sao, lỗ đen không thể nuốt lão. Nhưng vì Phong Phi Vân đặt lỗ đen ngay trên đầu Vô Đạo, lão bị trùng động đưa đến trước mặt Phong Phi Vân.
Ầm!
Quân cờ động, lỗ đen điên cuồng vận chuyển.
Lỗ đen bên dưới hút hai người vào trong, kéo Vô Đạo, Phong Phi Vân vào hắc ám vô biên, biến mất khỏi vũ trụ.
Hai bên cùng thua, cờ hòa.
Đây là nước cờ không ai dự đoán được.
Nếu so sánh lỗ đen là sát chiêu chung cực trên ván cờ thì Tác Cốc là quân cờ chẳng có chút sức sát thương.
Nhưng Phong Phi Vân dùng chiêu cờ nhàn này thay trời đổi đất, liều đồng quy vu tận với Vô Đạo. Phong Phi Vân đặt một ván cờ hòa.
Phong Phi Vân cảm giác cơ thể nhanh chóng rớt xuống, bị lực lượng khổng lồ kéo xuống. Bốn phía tối đen và lạnh lẽo, không thấy gì hết.
Cảm giác này rất quen thuộc, giống như lúc Phong Phi Vân và Ô Sào thánh tôn rơi xuống địa ngục.
Ầm!
Không biết rơi trong hắc ám bao lâu, Phong Phi Vân cảm giác va chạm mặt đất.
Mặt đất cứng rắn đáng sợ, như bằng sắt thép, đụng nội tạng bay ra khỏi người Phong Phi Vân, thân thể dính chặt vào mặt đất, muốn nhúc nhích một ngón tay cũng khó.
thế giới xung quanh vẫn tối đen không thấy gì, không nghe được thanh âm gì, không có làn gió.
Ầm!
Vô Đạo cũng đập xuống, người dán sát mặt đất, không thể nhúc nhích.
Nếu trong lỗ đen có ánh sáng, nhìn từ xa sẽ thấy một tinh cầu lớn hơn tin chầu bình thường gấp mấy trăm vạn lần lơ lửng trong hắc ám. Thân thể Phong Phi Vân, Vô Đạo bị tinh cầu lớn hút chặt vào bề mặt, như hai hạt mè trên miếng bánh nướng.
Nếu là tu sĩ khác chắc chắn bị lực lượng tinh cầu to đánh nát cơ thể thành bột phấn. Nhưng Phong Phi Vân, Vô Đạo là thể thánh linh, cơ thể sắp thành thánh. Lực lượng lỗ đen có thể giam cầm bọn họ nhưng không giết được hai người.
Vô Đạo bị giam cầm nhưng mặt lão lại cười, phát ra thánh niệm:
- Ha ha ha ha ha ha! Thì ra có thể đặt cờ như vậy, thì ra có thể hòa cờ, thì ra ta không thua, ta không thua, ha ha ha ha ha ha!
Phong Phi Vân phát ra thánh niệm hỏi:
- Ý ngươi là sao?
Thánh niệm Vô Đạo nói:
- Thật ra ta thay đổi vị trí hai người chơi cờ. Nơi ngươi đứng là vị trí của ta, còn ta đứng ở vị trí của phụ thân ngươi. Cho nên trong tàn cục đó người rơi vào tử cục là ta, không phải phụ thân của ngươi.
- Ta suy tư mười năm nhưng không nghĩ ra cách phá cục, không ngờ nhãi ranh nhà ngươi liều ván cờ hòa. Ha ha ha ha ha ha! Lòng rất sung sướng!
Phong Phi Vân không vui nổi:
- Ngươi thật âm hiểm, nếu biết người rơi vào tử cục là ngươi thì ta tuyệt đối không chơi ván cờ đồng quy vu tận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận