Linh Chu

Chương 610: Huyền tinh phúc địa

Trên bầu trời dày đặc tu sĩ mặc áo bào đen. Có kẻ cưỡi Thanh Dương dị thú, có vài tên đang điều khiển Tứ Dực Đại Cầm. Chúng vây khốn cả Huyền Tinh Phúc Địa, không ngừng đánh ra từng đạo thuật pháp, tìm kiếm vị trí yếu nhất để ra tay xuất thủ.
Cứ tiếp tục công kích dày đặc như vậy, muốn công phá Huyền Tinh Đại Trận chỉ là vấn đề về thời gian.
Phong Phi Vân đứng ở trên một đỉnh núi xa xa, hai mắt nhìn về phía này. Tu sĩ Đệ Thất Điện Sâm La Điện thật sự quá nhiều, đã vây chặt mỗi một phương vị của Huyền Tinh Phúc Địa đến chật như nêm cối, căn bản không có khả năng len lén lẻn vào.
- Sâm La Điện không hổ là Tà Tông Đệ Nhất Thiên Hạ trước đây. Chỉ vẻn vẹn là một đệ thất điện liền cường đại như thế. Vì muốn diệt tộc Phong gia, lại đồng thời đưa ra sáu vị Cự Kình.
Trong lòng Phong Phi Vân kêu lên không thôi. Sáu vị Cự Kình, đây là một cỗ chiến lực khổng lồ như thế nào. Bất cứ một gia tộc tu tiên nào của phủ Nam Thái đều không có khả năng có được sáu vị Cự Kình.
Phong gia đã xem như xếp hạng hàng đầu trong các Đại gia tộc ở phủ Nam Thái. Nhưng mà hơn một ngàn năm tích lũy, cũng mới xuất hiện ba vị lão tổ cấp bậc Cự Kình, trong đó còn có hai vị đều đã đi vào tuổi già, huyết khí đều đã không còn nữa, chiến lực đã không biết bị xói mòn đến tình trạng như thế nào.
Một vị Cự Kình là có thể khởi động một gia tộc tu tiên hàng đầu. Nhưng mà với Sâm La Thập Điện, trước mặt bất cứ một điện nào thì đều có thể dễ dàng tiêu diệt một gia tộc tu tiên hàng đầu.
Tu sĩ Tà Tông tấn công Huyền Tinh Phúc Địa nhiều hơn vạn người, nhưng mà Phong Phi Vân biết đây vẻn vẹn chỉ là một phần nhỏ trong đó. Còn các tu sĩ Tà Tông khác đều đã đi giết trụi đám đệ tử Phong gia đóng tại mỗi đại Cổ Thành.
Tà Tông làm việc cho tới bây giờ đều là nhổ cỏ tận gốc, lòng dạ độc ác, kể cả những chuyện không ra gì đều có thể làm được. Cũng chính bởi vì vậy, tu sĩ Tu Tiên Giới mới sợ hãi người Tà Tông như thế.
Đến sau khi màn đêm buông xuống, Tà Tông mới ngừng lại. Trên vạn tu sĩ Tà Tông đều canh giữ ở bên ngoài Huyền Tinh Phúc Địa. Chúng đốt sáng lên ba mươi sáu chiếc đồng trụ, bên trong đồng trụ vọt lên dầu hỏa, nhóm lên đống lửa.
Hỏa Diễm hừng hực thiêu đốt, nhuộm đỏ cả chín mươi chín tòa Vân Phong.
Những tu sĩ Tà Tông này liền bắt đầu ngồi xuống tu luyện tập thể, khôi phục linh khí tiêu hao ban ngày, chuẩn bị một vòng tiến công mới vào ngày mai.
Lúc này có hai đạo Linh Mang lao ra từ trong Huyền Tinh Phúc Địa. Đây là hai tu sĩ tiền bối Phong gia, tóc hoa râm, thân thể lưng còng. Họ muốn thừa dịp cơ hội này chạy ra khỏi vòng vây của tu sĩ tà đạo đệ thất điện.
- Hưu!
Trên màn đêm phương đông, một tòa cung điện trắng như tuyết từ trên trời giáng xuống. Từ xa nhìn lại, tựa như một ngôi sao sáng ngời rơi xuống từ trên bầu trời. Một âm thanh uy nghiêm mà lạnh lùng truyền ra từ trong cung điện
- Phong Tinh Nghiên, Phong Bình, các ngươi chạy thoát được sao?
Một bàn tay thật lớn màu đen bay ra từ trong cung điện, trong bàn tay nâng một đám mây màu đen, trực tiếp đè dí hai tu sĩ Phong gia muốn chạy thoát ở trên mặt đất.
- Đừng, ta không muốn chết.
- Các ngươi... Các ngươi quá độc ác.
...
...
Rầm! Rầm!
Hai vị tu sĩ tiền bối Phong gia trực tiếp bị đánh thành bánh thịt, huyết nhục đều bị lẫn vào trong đất đá, quả thực máu thịt lẫn lộn.
Phong Phi Vân đứng ở trong gió lạnh, trong lòng cảm giác cực kì cay đắng, tự nhủ:
- Phong Tinh Nghiên và Phong Bình, chính là đệ Nhị trưởng lão và đệ Ngũ trưởng lão của Phong gia. Ngay cả bọn họ đều bắt đầu chạy trối chết, xem ra đệ tử Phong gia trong Huyền Tinh Phúc Địa đều bị hù dọa đến vỡ mật. Tu sĩ tà đạo đệ thất điện còn chưa tiến vào, mà cũng đã tự rối loạn đầu trận tuyến.
Lại có đệ tử của Phong gia chạy ra từ trong Huyền Tinh Phúc Địa, tiền tiền hậu hậu chừng hơn trăm người. Toàn bộ đều bị tu sĩ tà đạo đệ thất điện giết chết, thi thể bị giắt vào đồng trụ nướng trên lửa đỏ.
Trong đó còn có một chút đệ tử Phong gia ý chí không kiên định, muốn đầu hàng trước đệ thất điện, trở thành người hầu của tu sĩ tà đạo. Nhưng mà sau một hồi bị trêu và làm nhục, cuối cùng cũng đã bị giết chết.
Dưới chín mươi chín tòa Vân Phong, ánh lửa rực rỡ, huyết khí nồng nặc làm cho người ta buồn nôn.
Điện hạ đệ thất điện Vạn Hương Sầm cưỡi trên một mảnh hoa vũ, rơi xuống cửa núi dưới Huyền Tinh Phúc Địa. Hai bên là đồng trụ cao ba mươi trượng đang thiêu đốt Hỏa Diễm hừng hực.
Vạn Hương Sầm không chỉ có là điện hạ đệ thất điện, mà cũng chính là đệ nhất mỹ nhân đệ thất điện. Trên người nàng có mùi thơm trêu ngươi, như tiên mật tỏa vào trong không khí, bay ra xa trăm dặm.
Nàng mặc chiếc áo Bạch Vũ Lưu Sa, vóc dáng xinh đẹp động lòng người, thanh cao thoát tục, mái tóc dài thả xuống từ trên đầu mãi cho đến ngang hông. Nàng có sự dụ dỗ của yêu nữ, cũng có dáng dấp của Lăng Ba tiên tử không thực giữa chốn nhân gian khói lửa.
Phía sau nàng có bốn thiếu nữ người mặc hắc bào đi theo. Đều là tóc túm đuôi ngựa, xinh đẹp tuyệt vời mà thanh tú, tuổi không vượt qua hai mươi. Trên đỉnh đầu ngưng tụ thành một đóa tà liên ( hoa sen) màu đen.
Vạn Hương Sầm ngừng bước chân, quyến rũ cười một tiếng. Nàng cười đến vầng trăng cũng phải e thẹn thất sắc, âm thanh vang lên thật ngọt ngào:
- Dẫn tới.
Một đội tu sĩ tà đạo đệ thất điện, dẫn tới một đám đệ tử trẻ tuổi Phong gia bị trói gô đến trước mặt Vạn Hương Sầm. Chừng bốn mươi sáu vị anh tài hiếm có thuộc trực hệ Phong gia, trên người có vô số vết roi và vết máu. Họ đều bị mạnh mẽ trấn áp phải quì ở trên mặt đất.
- Quỳ xuống!
- Hỗn đản, quỳ xuống cho ta!
...
...
Những đệ tử trẻ tuổi Phong gia này đều bị phong bế đan điền lại, trên người cũng không có một tia linh khí. Đầu gối bọn họ đều bị đá gãy, lúc này mới quỳ rạp trên mặt đất.
Vạn Hương Sầm mắt nhung như trái hạnh đào, đôi mắt sáng ngời nếu được so sánh với những vì sao trên trời cao thì vẫn còn sáng hơn. Nàng cao giọng cười nói:
- Mỗi vị tiền bối Phong gia, tiểu nữ tử biết các ngươi đều đang nhìn từ bên trong, tin tưởng các ngươi cũng không nguyện thấy anh tài trẻ tuổi của Phong gia liền chết đi như vậy. Không bằng các ngươi mở Huyền Tinh Đại Trận ra, ta đem những anh tài trẻ tuổi này của Phong gia cho các ngươi vào trong đó?
Từ bên trong Huyền Tinh Phúc Địa truyền đến một âm thanh lạnh lùng
- Tiểu yêu nữ, những quỷ kế này của ngươi, há có thể lừa được chúng ta. Một khi chúng ta mở Huyền Tinh Đại Trận ra, đám tu sĩ tà đạo đệ thất điện các ngươi nhất định sẽ xông vào toàn bộ. Phong gia ta chẳng phải sẽ bị diệt tộc như vậy?
Âm thanh này rất già nua, chính là một vị đại nhân vật Phong gia, ẩn thân giữa chín mươi chín tòa Vân Phong.Lão cũng không có hiện thân, nhưng mà khẳng định có khả năng nhìn thấy mấy chục vị anh tài trẻ tuổi Phong gia đang quỳ trên mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận