Linh Chu

Chương 1509: Sát nhân cuồng đồ (2)

Lưu Tô Tử cau hàng mi, nàng hỏi:
- Cường giả Bán Yêu Minh?
Phong Phi Vân lắc lắc đầu, chỉ là đưa mắt nhìn về chân trời. Hắn nhìn
chăm chú một đám mây đen bắt đầu khởi động trôi đến đây, Âm Khí cực
thịnh, như là có thần ma giáng xuống.
Mọi người ở đây đều cảm nhận được một cỗ khí tức cực kỳ cường đại đang
đến gần, giống như là một vị tử thần sắp sửa giáng xuống thế gian này.
Hai vị Vũ Hóa Hiền Giả Tiêu Bách Minh và Tiêu Bách Lý vốn đã chuẩn bị
hành động đều nhất tề dừng bước chân lại, đều tự xuất ra chiến binh để
phòng thủ một mối nguy cơ chưa biết kia .
Bọn họ cảm giác được sống lưng có hơi phát lạnh, các khớp xương đều trở nên có hơi tê dại.
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ có bá chủ chí cao vô thượng giáng xuống.
Lưu Tô Lục và Lưu Tô Lam đều có sắc mặt lo lắng, cảm giác rất không yên
lòng. Một cỗ khí tức này thật sự rất khủng bố, làm cho cả bầu trời đều
biến thành đen như mực .
Sau một tiếng kêu to, trên bầu trời xuất hiện ra một bóng trắng yểu điệu, là một nữ nhân đầy người Thi Khí .
Những đám mây đen bắt đầu khởi động bị cuốn đến, bao bọc thân thể của nàng nên không ai nhìn rõ rốt cuộc nàng có hình dáng gì .
- Người phương nào đến đây?
Tiêu Bách Minh nhìn chăm chú một đạo bóng đen trên bầu trời kia, cảm
giác thấy một cỗ áp lực khổng lồ, trong giọng điệu cũng mang theo vài
phần tôn kính.
Đối phương rất cường đại, có thể không chọc giận đối phương thì liền ngàn vạn lần đừng chọc giận.
Nhưng là có những lúc, không phải lão không muốn chọc giận là có thể không chọc giận.
- Phốc.
Một sợi tóc dài đen từ trên bầu trời chém ngược xuống, nối liền trời và
đất như là một thanh Thiên Đao dài đến mấy ngàn dặm. Nó chém thân thể
Tiêu Bách Minh thành hai nửa.
Vũ Hóa huyết dịch trong thân thể Tiêu Bách Minh bị một sợi tóc kia hấp thu hầu như không còn, lão biến thành hai nửa thây khô.
Thật sự rất dọa người .
Tiêu Bách Minh cũng không có đắc tội gì với nàng, vẻn vẹn chỉ là hỏi một câu liền bị nàng giết chết. Đây không phải là một vị khát máu đến điên
dại chứ .
Đây chính là một vị Vũ Hóa Hiền Giả, không phải con chó con mèo, há có thể tùy ý chém giết.
Các tu sĩ Cửu Tiêu Tiên Thành đều cảm giác trong lòng làm lạnh run lên, kẻ mới đến không thể coi thường a .
- Là một vị Thi Vương.
Trong lòng Địa Hư lão đạo Vô Thọ Tinh Cung cũng cảm thấy kiềm chế, cũng
không dám thở nữa. Rốt cuộc lão không hiểu một đại nhân vật giống như
Thi Vương vì sao phải đối địch với bọn họ.
Lưu Tô Tử cũng bị kinh sợ, nàng vươn cánh tay giật giật khuỷu tay Phong Phi Vân mà hỏi:
- Nàng là ai a?
Phong Phi Vân cũng nhíu mày, cảm giác được Nữ Ma trở nên càng khát máu hơn. Hắn chậm rãi đáp:
- Là lão đại trước kia của ta.
Dừng một chút, hắn lại nói thêm:
- Hiện tại phỏng đoán nàng vẫn là lão đại.
Phong Phi Vân không cho rằng thực lực bây giờ của mình đã có thể đánh bại Nữ Ma, mà vẫn còn kém một nấc không nhỏ.
Bóng đen trên màn trời kia làm kinh động sợ hãi những ai có mặt, khiến cho tất cả mọi người không dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Món Thập Phẩm Linh Khí này là của ta, các ngươi không có ý kiến gì chứ ?
Âm thanh của Nữ Ma rất dễ nghe, do với Hắc Vân Thi Vụ chung quanh thân
thể nàng liền hình thành sự đối lập nổi bật, tựa như tiên tử trong Không Cốc đang gảy tiên khúc.
Nhưng mà lọt vào trong tai những tu sĩ này, thì so với âm thanh của ma
quỷ càng đáng sợ hơn, khiến cho hàm răng bọn họ run lên lập cập.
- Không có ý kiến.
Nàng lấy đi kiện Thập Phẩm Linh Khí rơi trên mặt đất. Kiện Thập Phẩm
Linh Khí này chính là sở hữu củaTiêu Bách Minh, hiện tại biến thành vật
của nàng .
Nữ Ma đứng ở trên trời cao, tóc dài bay đầy trời, mây độc trên người
cuồn cuộn, Thi Khí như nước cuộn trào. Hai tròng mắt đen nhánh nhìn chăm chú vào ba vị lão đạo Vô Thọ Tinh Cung mà nói:
- Trên người các ngươi có ba dòng Thâm Uyên linh mạch, giao cho ta.
- Dựa vào cái gì, báu vật từ xưa ai có đức thì được. Chúng ta chính là Vô Thọ Tinh Cung.. .
Địa Hồng lão đạo rất không vui, cảm giác thấy vị Thi Vương này thật sự
rất ngang ngược. Chính mình dẫu có nói gì đi chăng nữa thì cũng là hiền
giả của Vô Thọ Tinh Cung, sao lại phải giống như cúi đầu trước một vị
Thi Vương.
Một đạo trảo ấn màu đen hạ xuống. Nó chính là Thi Khí tụ tập mà thành,
mảnh mai mà mềm mại, thế nhưng lại mang theo một cỗ khí tức tử vong.
- Tà ma ngoại đạo, không thể thắng chính nghĩa .
Địa Hồng lão đạo cầm phất trần trong tay, lão vung lên vẽ ra một tòa Âm
Dương Ngư Ấn ở trên không trung, tựa như một chiếc la bàn trắng đen
khổng lồ xoay tròn, khiến cho cả thiên địa đều phải vận chuyển quay
theo, mọi phép tắc thiên địa đều hội tụ về hướng trung tâm Âm Dương Ngư
Ấn .
- Phốc.
Trảo ấn công phá Âm Dương Ngư Ấn.
Trong lòng Địa Hồng lão đạo không cam lòng, nhưng mà lại vô phương ngăn
cản. Thân thể lão tựa như một món gốm sứ đang sinh ra vết rạn, bị một
cái Trảo ấn kia bóp nát, Vũ Hóa huyết dịch trên người bị nuốt chửng hầu
như không còn.
- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!.
Một dòng Thâm Uyên linh mạch bay ra từ trong thân thể bị vỡ vụn của Địa Hồng lão đạo, sau đó bị Nữ Ma lấy đi.
- Mọi người cùng liều mạng với nữ thổ phỉ này.
Từ trong miệng một lão già đã nửa bước bước vào cảnh giới Vũ Hóa phun ra Hỏa Diễm, trong tay giơ lên một chiếc đỉnh cổ. Thân thể đã còng còng
lao lên, hùng hổ xông tới về hướng Nữ Ma .
Nhưng mà lão lại vẫn bị Nữ Ma chụp chết, thân thể biến thành một đám bùn nhão rơi trên mặt đất. Ngay cả chiếc đỉnh cổ đều biến thành một cái
"Bình" rách nát lăn tròn trên mặt đất, rung động " cồng cộc" .
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!.
Người của Cửu Tiêu Tiên Thành và Vô Thọ Tinh Cung đều tức giận không
thôi, bọn họ đều là giáo phái lớn Trung Cổ, địa vị được kính trọng, chưa từng phải chịu khuất nhục như vậy. Tất cả mọi người cảm thấy Thi Vương
trước mắt này thật sự quá phận, cứ nhè vào mọi người mà giết .
Bọn họ đồng thời triển khai thần thông, ra tay nhằm vào Nữ Ma, muốn liên thủ giết chết nàng .
Nữ Ma đứng ở trên không trung, thân thể được Thi Khí bao bọc nên không
ai có thể thấy rõ dáng dấp của nàng. Họ chỉ có thể nhìn thấy mái tóc dài tung bay trên đầu nàng tựa như vô số Thiên Đao, chúng phát ra từng
quầng sáng sát khí rồi chém ngã vô số tu sĩ .
Nàng không có một chút nhân tình, rất hờ hững, hạ thủ cũng không chút
lưu tình. Phàm là kẻ nào bị sợi tóc dài chém trúng liền hẳn phải chết
không nghi ngờ.
- Rầm, rầm.. .
Đầu người rụng xuống giống như mưa, những mảnh tàn thây phơi đầy đất, máu tươi nhuộm đỏ cả một vùng đất này .
Chỉ có đạt tới hiền giả cảnh giới Vũ Hóa mới có tư cách bị nàng hấp thu
huyết dịch. Còn các tu sĩ khác ở trong mắt nàng thì tựa như gà đất chó
sành, đều bị giết chết, không lưu một người sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận