Linh Chu

Chương 1822: Một đám vương giả xuất thế

Là hắn! Cứ tưởng hắn là người hầu của Huyết Giao yêu vương, giờ xem ra Huyết Giao yêu vương là tọa kỵ với hắn mới đúng.
Thường Liên Y toát ra khí chất phật bình yên, thanh tú tinh khiết.
Thường Liên Y nói:
- Cứ nghĩ Tà Vấn Tử đã là đệ nhất nhân thế hệ trẻ nhân tộc, không người địch nổi, nhưng mấy người kia không không ai yếu hơn hắn, thậm chí mạnh hơn một chút.
Công Tôn Bạch chỉ rất tức giận, nghiến răng ken két muốn cắn Cửu Thiên Yên Vũ.
Công Tôn Bạch chỉ nói:
- Hừ! Còn bảo là không thích nổi bật, không tranh chấp với ta. Bây giờ ngươi cướp hết mọi ánh mắt.
Kim Ô Bá hoàng tử và Đạo Tổ cổ kinh tách ra, đứng hai đầu cổ chiến đài, cao thấp đã rõ ràng. Ngực Đạo Tổ cổ kinh đổ máu ròng rã, xương sườn bị gãy bảy, tám khúc, phổi bị đánh nát, lửa đốt khét cơ thịt.
Kim Ô Bá hoàng tử thì vẫn quần áo thẳng thớm, áo choàng sau lưng bay lên.
Kim Ô Bá hoàng tử nhìn Tà Vấn Tử phía đối diện, nói:
- Tu vi của ngươi rất khá, có thể xưng là vương giả thế hệ trẻ. Nhưng ngươi quá trẻ tuổi, có chút chênh lệch với ta.
Tà Vấn Tử lạnh lùng nhìn Kim Ô Bá hoàng tử, không phản bác câu nào. Thua là thua, thời gian tu luyện ngắn hơn đối phương không thể là cái cớ ch ợ thua cuộc.
Kim Ô Bá hoàng tử liếc hướng lưu ly tiên đảo, biến thành luồng sáng vàng bay qua. Kim Ô Bá hoàng tử như mặt trời vàng lơ lửng bên trên hòn đảo tiên nổi, tỏa ánh sáng và sức nóng.
Phong Phi Vân cười nói:
- Kim Ô Bá hoàng tử, từ khi tạm biệt tại Đan Đỉnh Quỷ thị giờ chúng ta lại gặp nhau.
- Là ngươi? Bán yêu!
Mới rồi Kim Ô Bá hoàng tử còn oai phong giờ lòng nóng nảy.
Kim Ô Bá hoàng tử từng đánh nhau với trong Đan Đỉnh Quỷ thị, chịu thiệt trong tay hắn. Phong Phi Vân thắng địa ngục giáp của gã, đây là nỗi đau trong lòng Kim Ô Bá hoàng tử.
Sau khi chân thân xuất quan Kim Ô Bá hoàng tử luôn tìm Phong Phi Vân, muốn rửa hận cũ. Thật là đạp phá thiết hài vô mịch xử, Kim Ô Bá hoàng tử không ngờ gặp lại Phong Phi Vân tại đây, đó là thiên ý.
Nhưng chân thân Kim Ô Bá hoàng tử không ở đây, hơi rắc rối.
Vù vù vù vù vù!
Hỗn Côn hoàng tử bay qua, khoanh hai tay, đứng trong không trung.
Hỗn Côn hoàng tử cười mỉa mai:
- Bạch Kỳ Lân, ngươi làm thái cổ thánh yêu tộc chúng ta mất hết mặt mũi. Bị bán yêu đánh bị thương, mất hết mặt mũi.
Ba vương giả thái cổ thánh yêu tộc bay quanh lưu ly tiên đảo, yêu khí dâng trào đến tột đỉnh. Mỗi người khí thế khiếp người, làm Lưu Tô Tử tu vi hơi yếu mặt trắng bệch, huyết khí dâng trào.
Chỉ là yêu khí từ Hỗn Côn hoàng tử, Bạch Kỳ Lân, Kim Ô Bá hoàng tử đã làm Lưu Tô Tử bị thương, đây chính là thực lực của vương giả thế hệ trẻ.
Phong Phi Vân lặng lẽ thả thánh vực ra bao bọc Lưu Tô Tử lại, nàng thấy dễ chịu hơn một chút. Phong Phi Vân trợn trắng mắt với Phong Phi Vân, không nhận ý tốt của hắn. Lưu Tô Tử cảm thấy bị Phong Phi Vân hại thảm, bây giờ ngực và mông nàng trướng căng.
Phương xa, tất cả thiên tài tuấn kiệt nhân tộc nhìn chăm chú bên lưu ly tiên đảo. Bọn họ cảm giác rõ ràng khói thuốc súng đậm đặc từ lưu ly tiên đảo, hai lực lượng cường đại làm người ta nghẹt thở đang va chạm, tuy chưa đánh nhau nhưng mức độ nguy hiểm khiến người ngộp thở. Thiên địa Tiên Hư động thiên bị hút thành chân không.
Thành chủ thứ hai Hỗn Độn thiên thành tự mình đến Hỗn Độn thiên thành, râu bạc bay bay, bộ dạng cổ xưa, thoạt trông đã sống mấy vạn tuổi nhưng tinh thần còn tràn đầy.
Có thể làm thành chủ thứ hai Hỗn Độn thiên thành Đương nhiên là chí tôn thế hệ trước.
Những anh kiệt nhân tộc đỉnh cao hành lễ với thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành, đây là tồn tại đáng giá tất cả tu sĩ nhân loại tôn kính, tựa như thần linh.
Thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành nhìn hướng lưu ly tiên đảo, mắt sáng rực, khí thế hùng hồn, thanh âm già nua.
- Bọn họ là vương giả thế hệ trẻ thật sự của nhân tộc. Tây Môn thái tử của Phiêu Miểu thần triều. Quỷ tài truyền kỳ Trung Nguyên gia tộc một trong ba đại gia tộc thái cổ. Thánh nữ của Thủy Nguyệt Thiên Cảnh. Nhi tử của yêu ma đầu tiên phá vỡ nguyền rủa bán yêu. Thiếu niên hoàng giả bất tử nhân tộc. Môn chủ Thiên Toán môn. Bọn họ mới là vương giả thật sự, ai cùng tranh phong?
Tây Môn Xuy Tiêu cười nói:
- Ta đã thấy chuyện hôm nay là lạ, hóa ra do người sắp xếp tất cả, ta cứ nghĩ là Vu lão già thúc đẩy.
Thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành cười tủm tỉm, những người này tụ tập trên lưu ly tiên đảo đúng là do lão một tay sắp xếp.
Thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành nói:
- Hôm nay đã đến lúc cho sinh linh trong thiên hạ biết nhân tộc hùng mạnh!
Anh kiệt nhân tộc trên tiên sơn cảm giác máu nóng sôi sục. Địa vị của bọn họ cực cao, đã nhận được tin nhân tộc sắp đột phá thái cổ thánh tộc, nội tình bộc lộ hết.
Nội tình của nhân tộc cường đại đến mức nào? Mỗi người đều muốn biết đáp án.
Có bốn chí côn thái cổ thánh yêu tộc vào Tiên Hư động thiên, đứng bên ngoài hư không. Người bình thường không thấy bóng dáng bọn họ, chỉ nghe thanh âm.
Trong đám mây phương bắc phát ra thanh âm ồm ồm:
- Nhân tộc ôn dưỡng nhiều năm rốt cuộc sắp lộ mặt?
Trong tiên cung phương nam có yêu khí dâng lên, nói:
- Trước kia đã xem thường nhân tộc, bỏ qua các ngươi mấy năm nay. Về sau sẽ không sơ sẩy như vậy nữa.
Thanh âm vô hìnhn khác vang lên:
- Lần này khiến nhiều tiểu bối kiệt xuất đi ra, không sợ bọn họ bị bóp nát từ trong trứng nước sao? Khi đó cao tầng nhân tộc các ngươi có muốn khóc cũng không kịp.
Thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành cười nói:
- Nếu thế hệ trẻ chinh chiến, bọn họ bị giết chỉ nói lên thực lực kém, không thể trách được ai. Nhưng . . . Nếu có chí tôn thế hệ trước ra tay với bọn họ thì . . . Hừ, dù là thánh linh cũng phải chết!
Một chí tôn thế hệ trước yêu tộc đi ra từ cung điện.
- Cho rằng thái cổ thánh yêu tộc chúng ta sợ hù dạo sao?
Chí tôn thế hệ trước đứng trên tiên sơn bay, phát ra yêu khí khủng khiếp diễn hóa ra vũ trụ hỗn loạn quanh người.
Thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành chỉ cười.
Sâu trong Tiên Hư động thiên, một luồng thánh linh khí phóng lên cao, khí thế dâng trào khiếp hồn người ập đến.
- Thánh linh dụng cụ!
Chí tôn thế hệ trước biến sắc mặt, rút về yêu khí, vung tay áo, hừ mạnh.
Chí tôn nhân tộc khác ẩn trong áng mây nói:
- Vậy giao cho thế hệ trẻ giải quyết đi.
Mấy chí tôn nhân tộc rút về, yêu khí biến mất. Thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành cũng biến mất trong không trung.
Lưu ly tiên đảo.
Tây Môn Xuy Tiêu ngồi bên bàn ngọc, bóc miếng đu đủ nhét vào miệng, liếc qua Phong Phi Vân.
Tây Môn Xuy Tiêu cười nói:
- Chưa chính thức bắt đầu luận đạo đã bị mấy con rồi quấy rầy hứng thú. Hay Phong huynh ra tay đuổi ruồi bọ đi đi?
Phong Phi Vân bóc một miếng trái cổ, mỉm cười:
- Ta đến đây chỉ để xem náo nhiệt, đánh ruồi thì . . . Hơi buồn nôn
Bạn cần đăng nhập để bình luận