Linh Chu

Chương 1783: Xem người như dê

Dưới đất không còn linh dược nào, chỉ thấy xác chết. Linh tuyền trong suốt từng là nơi các nữ tu sĩ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh tắm rửa chơi đùa bây giờ nhuộm máu đào.
Quá nhiều người và yêu chết, bầu trời đỏ rực.
Đây là thánh địa nhân tộc hiện tại, Thủy Nguyệt Thiên Cảnh.
Phương xa thiên hôn địa ám, tiếng giết rung trời, tia chớp như đàn rắn, lửa đốt thiên địa.
Có tiếng minh hổ hú dài, kỳ lân rít gào. Tu sĩ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh rên rỉ, hét thảm. Tất cả thanh âm tụ tập lại thành khúc nhạc bi thương nát lòng.
Thượng Quan Minh Tiêm nói:
- Quá nhiều tu sĩ yêu tộc, giết hàoi không hết. Đa số tu sĩ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh chắc đã rút vào Thủy Nguyệt tiên thành, nơi đó là phúc địa của Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, có pho tượng thánh thần trấn thủ. Trừ phi thánh linh yêu tộc giáng lâm, không thì yêu tộc kéo bao nhiêu tu sĩ đến chưa chắc giết vào được.
- Miễn phòng thủ Thủy Nguyệt tiên thành nửa ngày thì chiến thắng sẽ thuộc về chúng ta!
Thủy Nguyệt tiên thành là thế giới độc lập, trải dài mấy chục ức dặm, được xưng là nhất cảnh.
Không chỉ tu sĩ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, dưới đất xây dựng mấy quốc gia nhân loại cỡ lớn, ức vạn tu sĩ nhân loại sinh sống trên mảnh đất này.
Càn Khôn Kiếm Đạo, Phổ Độ miếu, Hỗn Loạn cung, Sinh Mệnh thần điện nằm trong Thủy Nguyệt tiên thành, bảo vệ bốn phương, thành bốn phúc địa tu luyện trừ Thủy Nguyệt tiên thành ra.
Tu sĩ yêu tộc giết vào Thủy Nguyệt tiên thành bị tu sĩ bản xứ ngoan cường chống cự. Nhưng trong Thủy Nguyệt tiên thành không có cường giả thống lĩnh được toàn cục, rất nhanh tan tác không còn manh giáp, tử thương vô số.
Mỗi giây là có ngàn vạn nhân loại vô tội chết đi, thành đồ ăn cho đại yêu. Lũ lụt khắp nơi, tiếng gào la không dứt. Oan hồn bay trên trời thành mây dày đặc, đọng lại thê lương.
Thánh địa giờ là lò sát sinh Tu La.
Yêu tộc vô lương, xem người là dê, giết cho sướng tay.
Tây Môn Xuy Tiêu đi vào Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, nhìn chiến hỏa trước mắt, khói lửa phía xa. Thiên địa như tự đốt cháy.
Tây Môn Xuy Tiêu căm hờn nói:
- Thật đáng ghét, nếu ta mà tìm được kẻ nào lập kế hoạch sát kiếp này thì ta nhất định sẽ đóng đinh hắn trên đoạn hồn nhai, đổ máu bảy bảy bốn mươi chín ngày!
Tu sĩ yêu tộc đã tụ tập bên ngoài Thủy Nguyệt tiên thành, như thủy triều ập đến, yêu vân cuồn cuộn, sát khí như mực.
Phương xa, một tòa tiên thành nguy nga bay trong không trung. Ngọc thành làm tường thành, sông tiên chảy dưới chân tường. Các nữ nhân áo trắng cõng cổ kiếm đứng trên tường thành như gặp đại địch, khuôn mặt xinh đẹp âm trầm.
Dưới tiên thành, hai ngàn nữ tu sĩ ngự kiếm bay vào trong thành, hơn một nửa bị thương nặng, linh y trắng biến thành huyết y.
Trận pháp phòng ngự của tiên thành lại khép kín hình thành bốn màn sáng trắng lấp lánh.
Chính giữa tiên thành dựng đứng pho tượng thần bạch ngọc cao mấy ngàn trượng, là một mỹ nhân phong hoa tuyệt thế, thần thánh mà đoan trang, thần vật sống động như thật, không ăn nhân gian khói lửa.
Như pho tượng tiên nữ.
Tượng thần tỏa ánh sáng tịnh hóa tâm hồn người, khiến người quên đi những cảm xúc mặt trái sợ hãi, tuyệt vọng.
Đây là tượng thần Thủy Nguyệt thánh thần, càng đẹp hơn tượng bên sông Tấn, giống y như chân thân thánh thần, làm người ta kính sợ.
Hai mươi sáu thánh hiền giả Thủy Nguyệt Thiên Cảnh có mười sáu vị đứng trên tường thành nhìn yêu tộc lang ois, lòng bi thương.
Tu sĩ yêu tộc đã lao đến dưới tiên thành, vậy là Thủy Nguyệt Thiên Cảnh đã hoang tàn. Không biết có bao nhiêu người chết trận, bao nhiêu người trở thành đồ ăn của yêu tộc, lại bao nhiêu người bị yêu tộc bắt làm nô lệ?
Hiên Viên Nhất Nhất nói:
- Nơi này là thánh địa nhân tộc, yêu tà xông vào sẽ vạn kiếp bất phục!
Hiên Viên Nhất Nhất đứng trên khổng tước môn, áo trắng như tuyết, tiên tư thanh lệ. Lưng Hiên Viên Nhất Nhất cõng cổ kiếm kêu vù vù, có thể thấy thánh nữ đã tức giận.
Một lão nhân tóc đỏ máu bước ra từ yêu vân, mỗi sợi tóc như xúc tu bứu thịt chảy máu, đôi mắt lóe tia sáng tà dị.
Lão nhân tóc đỏ cười nói:
- Hôm nay Thủy Nguyệt Thiên Cảnh sẽ bị xóa sổ khỏi thánh đại nhân tộc, các ngươi đừng chống cự vô ích nữa. Hãy mở cửa thành ra, làm nô bộc của chúng ta, đây là cơ hội sống duy nhất.
Đây là một bán thánh yêu tộc, pháp lực thông thiên, yêu hồn mạnh mẽ, thanh âm tràn ngập dụ dỗ. Lão nhân muốn dùng tinh thần bán thánh buộc các tu sĩ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh thần phục.
Nếu không nhờ tượng thần phân thân của Thủy Nguyệt thánh thần để lại, trấn thủ Thủy Nguyệt tiên thành thì đám thủ lĩnh yêu tộc không thèm nói nhảm nhiều như thế. Chúng nó đã trực tiếp lao vào Thủy Nguyệt tiên thành, giết cướp bắt người. Đối với bán thánh, giết hết đám tu sĩ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh chẳng khó khăn gì.
Một thánh hiền giả Thủy Nguyệt Thiên Cảnh nói:
- Vớ vẩn, chờ thánh thần quay về là giờ chết của các ngươi!
Bán thánh minh hổ yêu tộc cuồng cười:
- Ha ha ha ha ha ha! Sợ là Thủy Nguyệt thánh thần không quay về được nữa, thiên hà sẽ là chỗ chôn xác của nàng!
- Không thể nào! Thánh thần tu vi thông huyền, thiên hạ vô địch, ai có thể giết thánh thần?
Tu sĩ Thủy Nguyệt thiên cảnh xem Thủy Nguyệt thánh thần là chân thần, bất tử bất diệt. Bọn họ vững tin Thủy Nguyệt thánh thần quay về là đám tu sĩ yêu tộc sẽ cúi đầu.
- Dù 0m đang độ tâm kiếp nhưng bên cạnh có bốn cường giả bảo vệ, không ai đến gần được!
Bán thánh yêu tộc nói:
- Một đám ếch ngồi đáy giếng. Trong yêu tộc có ít nhất ba thánh linh đi thiên hà, đừng nói Thủy Nguyệt thánh thần đang độ tâm kiếp, dù nàng không độ kiếp cũng chạy trời không khỏi nắng.
Tu sĩ Thủy Nguyệt thiên cảnh nghe tin này biến sắc mặt.
- Thủy Nguyệt thánh thần chết thì nhân tộc không có cột chống trời nữa rất nhanh sẽ bị các yêu tộc tằm ăn, biến mất khỏi thế giới này.
Bán thánh yêu tộc khác nói:
- Các ngươi còn một con đường, đó là phụ thuộc vào yêu tộc, làm nô bộc của chúng ta có thể kéo dài hơi tàn.
Tu sĩ yêu tộc cười nói:
- Nhân tộc vốn phụ thuộc vào các đại yêu tộc mới sống tiếp. Đừng tưởng ra một Hiên Viên Đế Sư là các ngươi độc lập rồi, con kiến mãi mãi chỉ là con kiến. Trừ phi ra thêm một nhân vật như Hiên Viên Đế Sư mới tránh cho số phận diệt tộc!
Không chỉ một bán thánh yêu tộc đến, có tận mười ba bán thánh yêu tộc. Thủy Nguyệt Thiên Cảnh thì không có bán thánh nào, nếu không nhờ tượng thần Thủy Nguyệt thánh thần đứngtrong tiên thành, Thủy Nguyệt tiên thành sớm thành đất hoang.
Nhiều đệ tử Thủy Nguyệt Thiên Cảnh tuyệt vọng, khủng hoảng. Thần quang Thủy Nguyệt thánh thần cũng không thể cho bọn họ nhìn thấy hy vọng.
Có một thánh hiền giả Thủy Nguyệt Thiên Cảnh lao ra ngoài nhưng bị một bán thánh yêu tộc dễ dàng bóp cổ, hút khô huyết khi. Thánh hiền giả Thủy Nguyệt Thiên Cảnh thành xác khô đong đưa trong gió như miếng thịt khô.
Một thánh hiền giả ở trước mặt các cường giả yêu tộc không gây ra chút bọt nước nào đã chết.
Bán thánh yêu tộc bóp nát thây khô, cười mỉa:
- Các ngươi có biết tại sao yêu tộc ghét nhân loại không? Vì dòng máu nhân loại thấp hèn, yêu tộc và nhân loại sinh con càng thêm đê tiện, không thể đột phá Vũ Hóa cảnh. Nếu để chủng tộc như thế tiếp tục tồn tại trên đời sẽ sinh ra ngày càng nhiều sinh vật thấp kém như bán yêu, kéo sụp thực lực tổng thể của các tộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận