Linh Chu

Chương 609: Bệnh sư cường tựa như một con rồng (2)

Vẻn vẹn một đao, liền chém chết hết mười bốn vị tinh anh đệ thất điện, trong đó vẫn còn bao gồm loại nhân vật vương giả thế hệ trẻ tuổi Tiết Ích có tài trí mưu lược kiệt xuất.
Phong Phi Vân thu đao, chống đỡ thân thể, lại bắt đầu ho khan.
Những thiên kim tiểu thư này của Phong gia cả kinh đến cằm đều phải rớt xuống. Đây chính là thiên tài hàng đầu trong truyền thuyết của Thần Tấn Vương Triều, quả thực rất tướng soái, quá cường đại. Giết một vài Tà Nhân, quả thực liền như xắt thức ăn.
Ở đây, liền chỉ còn lại có Sâm Lâm còn sống, giờ phút này hắn đã có hơi đứng không vững thân thể, ở trên trán đổ mồ hôi lạnh.
- Hưu!
Một đạo Ngọc Phi Phù bay ra từ trong tay Sâm Lâm. Nó hóa thành một con thoi trắng bay đi về hướng bầu trời. Hắn muốn đưa tin cho cường giả siêu cấp của đệ thất điện.
Phong Phi Vân lại là phát huy ra một đao, đi sau mà tới trước, chém vỡ một quả Ngọc Phi Phù kia.
Sâm Lâm nhân cơ hội này muốn đào tẩu, tiên huyết trên người bắt đầu bùng cháy. Hắn thi triển phép cấm tà đạo làm tăng lên tốc độ chính mình, trên chân sinh ra một mảnh Huyết Vân, hắn muốn Phi Thiên đi.
- Trở về đi!
Âm thanh của Phong Phi Vân vang lên từ đỉnh đầu của hắn.
Một bàn tay cực lớn ấn từ trên trời xuống, trên đó có Hỏa Diễm lượn lờ, hoa văn vô số, trực tiếp ép Sâm Lâm tới khi người vỡ vụn, bị đánh thành phấn vụn.
Tất cả điều này đều phát sinh trong lúc nhanh như chớp giật, thời gian từ đầu đến cuối cũng không vượt qua một phút đồng hồ. Tất cả đệ tử đệ thất điện liền đều đã bỏ mạng ngay tại chỗ.
Mặc dù là như thế, Phong Phi Vân lại vẫn không hề cảm nhận được đến nửa phần cảm giác thành tựu. Tu sĩ đệ thất điện so sánh với Phong gia thì cường đại hơn không chỉ một cấp bậc. Bọn chúng đã tiến vào quận Long Chiết bốn ngày, rốt cuộc có công phá được Tổ Địa Phong gia hay không?
Nếu như để cho người của đệ thất điện công phá được Phong gia Tổ Địa, Phong gia khẳng định sẽ bị diệt tộc. Mà Cưu Cửu Quái Bào cũng bị cướp đi, đây là điều mà vô luận như thế nào thì Phong Phi Vân cũng không nhìn từ xa đến.
- Cưu Cửu Quái Bào là vậy duy nhất mẫu thân để lại cho ta. Nếu như ai dám có chủ ý với nó, ta sẽ cho hắn biết sinh tử khó cả đôi đường.
Trong lòng Phong Phi Vân nghĩ như thế, liền không hề dừng lại nữa. Hắn cấp tốc chạy đi về hướng quận Long Chiết.
- Phi Vân đường huynh, chờ một chút.
Phong Thanh Dục lấy hết dũng khí đuổi kịp.
Phong Phi Vân dừng bước, tịnh không quay đầu lại, chỉ hỏi:
- Chuyện gì?
Phong Thanh Dục trong mắt hoàn toàn óng ánh, hai mắt đẫm lệ mà nói:
- Đệ Thất Điện Sâm La Điện Tà Nhân giết hại người nhà của ta, phụ thân của ta, chú bác ông bà đều chết ở trong tay bọn chúng. Ta và muội muội đã không nhà để về, chúng ta có khả năng đi theo ngươi chứ?
Phong Thanh Lan cũng nhẹ nhàng cắn môi, hàm chứa nước mắt, tội nghiệp nhìn chăm chú Phong Phi Vân.
- Không thể.
Phong Phi Vân vừa nói dứt lời, liền vội vàng chân đạp Luân Hồi Tật Tốc, biến thành một cơn gió thoảng, băng qua ngàn vạn con sóng biếc của Tấn Hà, vượt qua dãy núi Ngũ Chiết, tựa như một u linh xuyên qua không gian ở trong không khí, vội vàng chạy đi về hướng Tổ Địa Phong gia.
Nếu như không bị trúng Diêm Vương Hủ Huyết, Phong gia cũng không gặp khốn cảnh diệt tộc, thì Phong Phi Vân tự nhiên không ngại mang theo hai cô em họ nũng nịunày. Cho dù có ngủ với bọn họ thì hắn cũng sẽ không có chút xíu băn khoăn.
Loại ví dụ tiểu nữ sinh sùng bái Đại ca ca, sau đó bị sa ngã thì thật sự quá nhiều.
Mặc dù cùng là đệ tử Phong gia, nhưng là huyết mạch trong thân thể bọn hắn đã rất nhạt, cách xa nhau rất nhiều, cũng không tính là họ hàng gần giao hợp với nhau. Loại mỹ nữ dâng lên tận miệng, Phong Phi Vân cho tới bây giờ cũng sẽ không cự tuyệt, chủ động đè ra cũng là điều sinh lý cần phải có.
Nhưng mà hiện tại thời gian cấp bách, Phong Phi Vân làm sao có thời giờ chiếu cố mấy nữ hài tử? Rồi hãy nói phía sau có trưởng lão thứ tám ở đó, đủ sức để bảo vệ bọn họ được an toàn. Hiện tại hắn càng muốn trước khi chết, thu hồi chiếc y bào mà mẫu thân lưu lại.
Quận Long Chiết ở vào phía Đông phủ Nam Thái, tiếp giáp với quận Tam Thánh. Nó cũng là một mảnh đất tràn đầy chuyện cổ tích, có rất nhiều cường giả tu tiên đều từng du ngoạn đến nơi này, để lại dấu chân.
Cả một quận lớn này tràn đầy màu xanh đen của núi non trùng điệp, mây trẳng lảng bảng trên đỉnh núi, có đàn vượn chuyền qua vách núi, để lại dấu chân lõm sâu trên vách đá dốc đứng cao chót vót.
Phong Phi Vân thuận gió mà chạy, dọc trên đường đi gặp phải ba đạo tu sĩ Đệ Thất Điện Sâm La Điện. Bọn chúng đều là dạng hai tay dính đầy máu tươi, có rất nhiều đệ tử của Phong gia đều chết ở chốn núi non hoang vu, thi thể đều không còn hoàn toàn trọn vẹn, bị lang sói ăn mất.
Phong gia đã từng huy hoàng như thế nào, tại phủ Nam Thái đó là gia tộc tu tiên tuyệt đối đứng đầu. Nhưng mà chỉ bởi vì một món Cưu Cửu Quái Bào mà đưa tới vô tận sát kiếp, không chỉ có là tu sĩ tà đạo Đệ Thất Điện Sâm La Điện, mà ngay cả mấy tiên môn và gia tộc đứng đầu khác ở phủ Nam Thái đều ra tay ám toán lập kế ở sau lưng, cướp đoạt tài nguyên khoáng sản, thành trì, ruộng vườn của Phong gia.
Thất phu vô tội, giữ ngọc có tội!
Cá lớn nuốt cá bé, kẻ biết thì sống!
Đây là qui luật không thay đổi của thế giới này.
Phong gia tổng cộng có mấy Tổ Địa, trong đó một chỗ liền nằm tại Huyền Tinh Phúc Địa ở quận Long Chiết. Nơi này vốn là nằm trên một con linh mạch, chính là nơi ra đời của Gia chủ Phong gia đời thứ nhất. Huyền Tinh Phúc Địa chính là nơi Ngộ Đạo của ngài.
Sau khi Nữ Ma xuất thế, có rất nhiều đệ tử của Phong gia đều chết ở trong tay Thi Tà. Còn một bộ phận đệ tử trong đó liền rút lui đến quận Long Chiết. Huyền Tinh Phúc Địa trở thành nơi đóng quân dòng chính của Phong gia.
Huyền Tinh Phúc Địa, ở vào giữa chín mươi chín tòa Vân Phong, Phong gia xây dựng nhiều năm. Nơi này vô số cửa ải hiểm yếu, còn có Huyền Tinh Đại Trận do Gia chủ Phong gia đời thứ nhất bố trí. Coi như là vài vị Cự Kình đồng thời xuất thủ, cũng không thể trong một hồi lâu công phá được nó.
Đến khi Phong Phi Vân chạy tới bên ngoài Huyền Tinh Phúc Địa, cường giả Đệ Thất Điện Sâm La Điện đã tấn công nơi đây bốn ngày, mà ngay cả Huyền Tinh Đại Trận đều đã xuất hiện vết rạn.
Chín mươi chín tòa Vân Phong đột ngột hiện ra chín mươi chín cột sáng chiếu thẳng vào trong không trung. Chúng nâng một tòa trận bàn khổng lồ, trận cổ này tựa như một mảnh sao trời trôi nổi giữa núi cao, đón nhận công kích của trên vạn tu sĩ Đệ Thất Điện Sâm La Điện.
Đây là một cuộc đối chiến khủng bố vô song, các thế lực lớn tu tiên chiến đấu, ánh sáng của các thuật pháp nhuộm cho bầu trời ánh lên đủ mọi màu sắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận