Phi Thiên

Chương 1293: Có chút không chịu nổi

- Ta quen ngươi thời gian không ngắn, cũng ở chung với nhau, hơn nữa ta cũng phân tích tính cách của ngươi, ngươi là người hữu dũng hữu mưu, cũng có thủ đoạn, đây là nguyên nhân ngươi có thể bò lên nhanh như thế. Còn nữa, ngươi làm việc cực kỳ gọn gàng mà linh hoạt. Từ xưa đến nay nói là làm, thế nhưng mà ngươi chỉ có mưu mà không có lược, có thể làm đại sự, muốn làm thành đại sự có phần quá sức, dễ dàng chỉ lo trước mắt, gặp chuyện nguy hiểm sẽ làm trước nói sau, không quá bận tâm hậu quả lâu dài, như thế lâu dài sẽ tạo cho ngươi nhiều phiền phức hơn trước, một ngày nào đó sẽ có thời điểm ngươi ứng phó không nổi. Đương nhiên, đây chỉ là ta quan sát, bởi vì ta chưa chính thức ở chung với ngươi lâu dài, có lẽ chỉ là phán đoán phiến diện.
Miêu Nghị khó chịu nói:
- Vốn chỉ là phán đoán phiến diện của ngươi thôi, nếu ta không mạo hiểm, có thể đi đoạt ngươi?
Bà chủ hỏi lại:
- Ngươi không đoạt ta, ta sẽ ở bên cạnh ngươi như bây giờ?
- Được được được, nói thế nào đều là ngươi có lý.
- Ngưu Nhị, có phải ta nói thẳng quá nên ngươi tức giận hay không? Không đến mức đó nha? Ngươi làm quan tại Tiên quốc không tính là lớn nhưng không biết nghe lời thật? Bình thường có phải nghe lời lấy lòng quá nhiều hay không?
- Ta nói Vân Tri Thu, ngươi cho rằng ta không biết nghe lời thật?
Trong lời Miêu đại quan nhân mang theo một chút lửa giận, thật ra hắn cảm thấy mình đang bị đâm trúng chỗ hiểm cho nên thẹn quá hoá giận, chỉ là bản thân không ý thức được mà thôi.
- Hảo hảo hảo!
Bà chủ nhìn ra hắn đã tức giận, vẫn luôn xưng hô ‘ bà chủ ’ rất trôi chảy, hiện tại cũng gọi thẳng tên nàng, nàng lập tức ôm cánh tay hắn và cọ cọ hai cái, an ủi:
- Ngoan! Đừng nóng giận, ta là người của ngươi, nói ngươi hai câu còn không được sao? Chẳng lẽ người khác nói không được, ta cũng không thể nói sao? Được rồi, ta sai, đừng nóng giận, buổi tối ngươi muốn thế nào được cái đó.
Miêu Nghị cũng không còn nóng giận, hắn nhìn thấy bộ ngực no đủ của bà chủ cọ vào tay mình, cảm giác co dãn kinh người, hắn nhìn chung quanh, thấy không có người, vội ho một tiếng và nói:
- Ta cũng không miễn cưỡng ngươi, đêm nay ngươi nói giữ lời?
Gần đây hắn bị nữ nhân này trêu chọc không chịu nổi.
Bà chủ gật đầu nói:
- Đương nhiên nói lời giữ lời, nói sinh con cho ngươi sẽ sinh con cho ngươi, không tin đêm nay ngươi thử xem, cam đoan sẽ mang thai với ngươi.
- ...
Miêu Nghị há hốc mồm.
Bà chủ che miệng cười không dứt, nàng cười run rẩy cả người.
Lại bị đùa nghịch! Miêu Nghị mặt tối sầm, hừ lạnh nói:
- Đừng kéo xa, ta tặng Tiên Nguyên Đan là cho ngươi dùng, có phải ngươi không sử dụng?
Bà chủ đang cười khanh khách, vỗ ngực để điều hòa khí tức, lại tiếp tục kéo tay hắn đi về phía trước.
- Dùng năm trăm viên, còn thừa năm trăm viên, vốn đề phòng khi sử dụng vào việc gấp, lần này tặng ba trăm sáu mươi viên, còn lại chuẩn bị trở về tặng cho bốn huynh đệ kết nghĩa của ngươi, đã đến, lễ gặp mặt luôn quý một chút, đồ vật quý trọng hơn ta không thể chuẩn bị, chắc chắn bọn chúng chưa dùng qua Tiên Nguyên Đan, lấy ra làm lễ vật mới phù hợp.
Miêu Nghị kéo tay nàng lại, nói:
- Ngươi dừng lại cho ta, không nên đưa, bọn chúng không cần mấy thứ này đâu, ngươi thành thành thật thật giữ lại cho mình dùng, tình huống thế nào còn chưa biết, ở chỗ này mò mẫm làm cái gì! Mẹ kiếp, lãng phí mấy trăm viên Tiên Nguyên Đan, ngươi cho rằng những thứ kia nhặt được sao?
- Ngươi nói ‘ mẹ kiếp ’ với người nào?
Lần này là bà chủ kéo hắn lại, nói:
- Ta mới ở cùng với ngươi vài ngày, ngươi đã không kiên nhẫn với ta? Đã bắt đầu thô tục với ta rồi?
- Ta...
Miêu Nghị thật sự phục nàng, nữ nhân này cứng mềm không ăn! Than thở nói:
- Bà chủ, không phải ta thô tục với ngươi, là ta thường nói quen miệng, ta chỉ bảo ngươi không hiểu tình hình, cho nên ngươi đừng xằng bậy.
Bà chủ nói:
- Ta không hiểu tình hình thế nào, ngươi biết thì nói cho rõ ràng.
Miêu Nghị nhìn chung quanh một chút, lập tức đến bên tai truyền âm cho nàng:
- Ngươi có nhớ ta tặng tiên hạnh lần trước không? Ta cũng tặng bọn họ không ít, nếu không ngươi cho rằng dựa vào cái gì bọn họ chịu tới Lưu Vân Sa Hải làm chỗ dựa cho ta? Chút Tiên Nguyên Đan của ngươi không nên mang ra khoe, quan hệ giữa ta và bọn họ không phải bằng một ít Tiên Nguyên Đan đó duy trì, bằng không ngươi cho rằng bằng vào cái gì bọn họ lại ngăn cản hai tên sứ giả khi ta đấu với Phong Huyền? Sau lưng đều có quan hệ lợi ích cả đấy, bà chủ thân ái của ta, ta biết rõ ngươi tài giỏi, hiện tại ngươi không rõ tình huống, cho nên ngươi không nên làm xấu việc của ta được không. Đồ ta tặng ngươi cứ mang ra dùng đi, lát nữa ta sẽ cho ngươi một ít tiên hạnh, ngươi không cần chen vào việc khác, ta có nắm chắc, nam nhân của ngươi không chịu nổi như ngươi nói đâu.
Lại một đống tiên hạnh? Bà chủ hồ nghi nói:
- Ngươi có nhiều tiên hạnh?
- Việc này nói rất dài dòng, có nói cũng không rõ ràng, tìm cơ hội lại nói, hiện tại cũng đừng kéo, Bát Giới đến, đang chờ ta bên ngoài đấy.
Miêu Nghị kéo nàng đi, thật sự không chịu nổi nữ nhân này, có chút không chịu đựng nổi, thịt không ăn được còn huyên náo ra chuyện lớn.
Hai người tới phòng khách Đông viện, Bát Giới đang an tĩnh ngồi tại đó, hắn vẫn bộ dáng đạo mạo như trước cao tăng đắc đạo.
Thấy hai người tiến lên, Bát Giới nhanh chóng đứng dậy, lén lút nhìn chung quanh.
Bà chủ im lặng, tên này là tặc nhưng làm ra bộ dang cao tăng, trong nội tâm nói thầm một tiếng, thật biết giả vờ!
Miêu Nghị cau mày nói:
- Lão nhị, ngươi nhìn dáo dác làm gì?
- Không có gì.
Thấy bên ngoài không có người nào, Bát Giới thả lỏng không ít, hắn vui vẻ chắp tay hành lễ với bà chủ, nói:
- Chị dâu, bần tăng hữu lễ.
Lời này nghe có vẻ là lạ, bà chủ cười nói:
- Sư phụ Bát Giới đến.
Bát Giới quay đầu giơ ngón cái với Miêu Nghị, nói:
- Đại ca, vẫn là ngươi đủ trâu, còn dám làm chuyện cướp cô dâu, tiểu đệ bội phục ngươi sát đất.
Miêu Nghị nói:
- Đừng nói lời vô dụng, người của ta an bài thế nào?
Bát Giới vỗ ngực nói:
- Yên tâm, an bài tốt, sau khi ngươi xảy ra chuyện, bọn họ rất lo lắng.
Miêu Nghị gật đầu:
- An toàn là tốt rồi, cứ tạm thời lưu bọn họ tại chỗ của ngươi một thời gian, ta xem tình hình rồi nói sau. Đúng rồi, tại sao ngươi chạy đến nơi này?
Bát Giới cười khổ nói:
- Ta có thể không đến sao? Không đến ta không yên lòng! Ngươi đoạt chị dâu gây ra chuyện lớn như thế, Phong Bắc Trần bị gia gia của chị dâu đánh một trận, đoán chừng tạm thời không dám động đến ngươi, lão biến thái Mục Phàm Quân tùy thời sẽ gây phiền toái cho ngươi. Cho nên ta không phải một người tới, lão ngốc... Sư phụ ta cũng tới, Mục Phàm Quân thiếu sư phụ ta một nhân tình, ta cố ý mời sư phụ đến hỗ trợ, có hắn ra mặt mới giúp ngươi vượt qua cửa ải lần này. Đúng rồi, lần này vì kéo sư phụ ta ra mặt, ta cũng nói quan hệ giữa chúng ta cho hắn nghe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận