Phi Thiên

Chương 498-2: Hồng song hỷ (Hạ) (2)

Đến cảnh giới Hồng Liên, Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy cũng không có biện pháp che giấu. Có quy củ là tu sĩ đến cấp bậc này có lực sát thương rõ ràng không giống nhau, cần phải thu nạp nhập vào các cung, trọng điểm chú ý, nhất định phải kịp thời báo lên, nếu không nghiêm trị!
Trong Trấn Quý Điện không ít người lại chuẩn bị xem náo nhiệt. Hiện tại ba vị Hành tẩu cùng ba vị phủ chủ đó có thể nói là tám lạng nửa cân, nếu mà đánh càn cả lên thì có trò hay để xem rồi.
Bên này tin tức vẫn còn truyền nóng bỏng, Thủy Hành cung đã trực tiếp phái người truyền chỉ, hai đạo pháp chỉ trực tiếp bắn vào trên tay của Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy, cung chủ triệu kiến!
Hai người cùng đến chỗ Miêu Nghị tụ họp, tham khảo một chút xem cung chủ triệu kiến hai người bọn họ có khả năng gì.
Nhưng mà đích thực không có cách nào xác định, tốt xấu đều có thể, cuối cùng hai người dắt tay nhau bay lên trời mà đi.
Trên đảo giữa hồ sóng xanh biếc mênh mông, đứng ở trên nóc nhà ngẩng đầu nhìn lên, Miêu Nghị dần dần trở thành một điểm nho nhỏ. . .
Ngọn núi cao và hiểm trở bốn phía thác nước vây quanh, căn bản không có đường để đi lên trên, nhưng đỉnh núi lại có một tòa cung điện nguy nga, có nghĩa là người phàm không thể đạt tới, cung này tên viết Thủy Hành cung!
Bghị sự đại điện có rèm sa buông xuống, bốn bề đều thông gió, giống như lầu các giữa không trung, cấp cho người ta một loại cảm giác siêu phàm thoát tục mờ mịt.
Trong đại điện trống rỗng, bốn bề có rèm sa buông xuống, ở trong gió cuốn cuốn đãng đãng, chỉ có Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy đứng sóng vai đang lẳng lặng chờ.
Không đợi quá lâu, có tiếng vang rất có quy luật "Đốc đốc" vang lên, hai người cũng không phải lần đầu nghe được thanh âm này, ở Đô thành Ngọc Đô phong đã có nghe qua, thần tình nghiêm lại một chút, biết cung chủ Đào bà bà đã đến rồi.
Đào Thanh Ly đỡ Đào bà bà đi tới từ phía sau hai người. Hai người nhanh chóng lui ra đến hai bên nhường ra đường trống ở giữa.
Đợi Đào bà bà đi tới, hai người cùng chắp tay nói:
- Ty chức Triệu Phi, Tư Không Vô Úy, tham kiến cung chủ, tham kiến Hành tẩu!
Đào bà bà đi qua giữa hai người cười ha hả, giơ tay lên một cái nói:
- Miễn lễ!
Đợi bà ta đi qua, hai người đứng trở về chỗ cũ, sóng vai mặt hướng về phía trước.
Sau khi Đào Thanh Ly giúp đỡ Đào bà bà ngồi xuống trên bảo tọa của cung chủ, tự bản thân mình cũng đứng qua một bên nhìn dò xét hai người, trong các phủ chủ 'Tam giác sắt' khốn Bình Dương phủ, nàng ta chỉ gặp qua Miêu Nghị, hai vị này vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
- Hai ngươi là ta lĩnh ra từ chỗ Quân sứ lúc trước cho, chỉ chớp mắt đã hơn ba mươi năm rồi?
Đào bà bà hỏi.
Hai người cùng chắp tay nói:
- Dạ vâng!
- Không cần quá mức câu nệ, giống như cái tên nào đó. . . trong ba người lúc trước ta lĩnh ra, còn có cái tên nhóc không tới đó, đúng rồi, tên là Miêu Nghị. Thanh Ly, hắn sao lại hò hét với ngươi thế?
Đào bà bà nghiêng đầu nhìn về phía Đào Thanh Ly hỏi.
Đào Thanh Ly ngẩn ra, im lặng nghĩ một hồi, trả lời:
- Miêu Nghị nói, đại nhân vật ta không phải chưa từng thấy, toàn bộ mười vị cung chủ của Thần Lộ ta toàn bộ gặp qua, Quân sứ ta cũng đã gặp qua! Tinh Túc Hải tắm máu đánh giết cũng không nhíu qua một chút mày, ngủ qua trong đống người chết, tắm trong máu cũng làm rồi, sóng vai giết địch cùng Tiên Thánh đệ tử rồi, quét đất ở Tây Túc Tinh Cung rồi, Đô thành Thiên Lao ta cũng ngồi qua rồi, cùng xưng qua huynh đạo qua đệ với Ma Thánh Tôn Tử, liều mang đánh với cháu ngoại của Yêu Thánh rồi, cho dù là Tiên Thánh đệ tử Đường Quân cũng từng giải nạn giúp ta, người bên cạnh Lục Thánh ta coi như là đều gặp. . . Đại khái chính là như vậy!
Ối mẹ ơi! Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy lặng lẽ hơi hơi nghiêng đầu nhìn nhau, có chút không nói nên lời. Miêu Nghị lại quát tháo với Đào Thanh Ly, nói những lời như vậy, tên này sao không kể lại cà? Mật cũng quá lớn rồi?
- Vậy sao! Ba người các ngươi là một nhóm, xem ra kinh nghiệm từng trải cũng không chênh lệch bao nhiêu, đều gặp nhiều đại trường diện như vậy rồi, không cần khẩn trương, hôm nay không có ý tứ gì khác, chính là tìm các ngươi đã tới tâm sự nói chuyện phiếm.
Đào bà bà cười nói.
Phía dưới Tư Không Vô Úy cười khan hai tiếng nói:
- Tù thật ra thì đã ngồi cùng hắn rồi, Tây Túc Tinh Cung quét sân các loại cũng chỉ có hắn làm, dù sao đa số việc đều là chuyện xui xẻo, hai chúng tôi cũng không có nhiều kinh nghiệm từng trải hỗn loạn như hắn vậy.
Triệu Phi khẽ nhíu mày, nhưng mà ngẫm lại thật đúng đều là sự việc xui xẻo, ngồi tù không xui xẻo sao? Tên kia ở Tây Túc Tinh Cung quét sân dường như cũng là bị ép, sau đó kêu khổ liên tục; cùng Yêu Thánh Tôn Tử liều mạng lại càng xui xẻo, cái này đúng là thiếu chút nữa bỏ mạng; tên kia nếu không phải gặp chuyện xui xẻo, Đường Quân cũng sẽ không giúp hắn giải vây; Đô thành lúc gặp Quân sứ và mười vị cung chủ giống như thiếu chút nữa cũng bị Lan hầu bắt đi rồi.
Tính kỹ một chút gần như không có chuyện gì tốt, chẳng qua là cái tên Miêu Nghị kia nói ra nghe có vẻ uy phong bát diện mà thôi, người biết chuyện sợ là phải cười đến rụng răng, như vậy cũng dám lấy ra khoe khoang hù dọa người nữa chứ.
Đào bà bà hỏi:
- Các ngươi trước khi đi Tinh Túc Hải đã là bằng hữu?
- Không phải! Sau khi đi Tinh Túc Hải biết.
Tư Không Vô Úy trả lời.
- Các ngươi tới Thủy Hành cung của ta cũng là cùng đi, quậy chuyện cũng là cùng quậy, đánh nhau cũng là cùng nhau nhào lên, thật là cộng tiến thối a! Sở dĩ lão thân hơi kỳ quái, tu hành giới có quan hệ tốt giống như các ngươi vậy không nhiều lắm a!
Đào bà bà thở dài.
Đánh nhau? Gây chuyện? Tư Không Vô Úy thần tình cứng đờ, không phải là kiếm chúng ta tính sổ chứ? Hắn lén liếc nhìn Triệu Phi.
Triệu Phi ôm quyền trả lời:
- Ba người tôi ở Tinh Túc Hải cùng trải qua sinh tử, cộng qua hoạn nạn, cùng làm chỗ dựa cho nhau mới còn sống quay trở lại, quan hệ tốt là chuyện hợp tình hợp lý, nhưng tuyệt đối không phải là người thích gây chuyện, nhiều lắm cũng chính vì là người không phạm ta ta không phạm người mà thôi!
- Ừ! Là người có tình nghĩa, có tình có nghĩa tốt a! Lão thân thích người có tình nghĩa! Như vậy đi! Lão thân ở dưới chân núi này có Trấn Ất điện cùng Trấn Bính điện, giờ giao cho hai người các ngươi đến xử lý!
Nói xong, Đào bà bà đã viết ra hai pháp chỉ bổ nhiệm, bàn tay hất một cái, liền trôi dạt đến trước mặt hai người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận