Phi Thiên

Chương 439-1: Cho một cơ hội (Thượng)

Không Trí có vẻ kinh nghi bất định:
- Vậy tại sao mới vừa rồi ngươi lại nói giúp hắn, ngươi cũng không thể hại ta!
Rất hiển nhiên, lại là một hòa thượng không có lòng tin đối với nhân phẩm của Bát Giới.
- Ta không có cách nào, ta không tiện làm kẻ ác…
Bát Giới có hơi buồn bực, y nghi ngờ tám chín phần mười là Yến Bắc Hồng kia có quan hệ mờ ám với muội muội mình, nếu không Hồng Trần Tiên Tử sẽ không nói ra như vậy. Muội tử mình xinh đẹp như vậy, lại bị tên khốn từng chơi khăm mình chiếm tiện nghi, nếu không phải bận tâm cảm thụ Nguyệt Dao, sẽ không đến phiên Không Trí làm kẻ ác.
- Không Trí!
Giọng Thất Giới Đại sư đột nhiên cao lên một chút.
Không Trí bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là kể sơ qua một lượt trước mặt của mọi người tình hình Bạch Tử Lương bức ‘Yến Bắc Hồng’ phải nhảy vào miệng núi lửa, xác nhận người nọ chính là Yến Bắc Hồng. Chẳng qua là y không biết vì sao Yến Bắc Hồng vẫn có thể xuất hiện ở Tây Tú Tinh cung hoàn hảo không tổn hao gì.
Sau khi kể lại chuyện đã xảy ra một lượt, tất cả mọi người đều sinh lòng kính trọng. Thì ra tên Yến Bắc Hồng kia lại xả thân vì bằng hữu của mình dẫn dụ địch nhân, gãy một chân cũng còn cố ý trì hoãn thời gian cho bằng hữu chạy trốn, cuối cùng bị buộc phải nhảy vào Hỏa Cực cung, hôm nay hiếm thấy người có tình nghĩa như vậy ở giới tu hành.
Trong mắt Hồng Trần Tiên Tử tràn đầy vẻ lo lắng, nàng cũng không nghĩ tới người mà trước đó nói ra lời khinh bạc với mình lại có tình có nghĩa như vậy. Hiện tại nàng lo lắng không biết kế tiếp làm sao bảo vệ được Miêu Nghị, bằng năng lực của nàng không có cách nào bảo vệ Miêu Nghị ở trước mặt Yêu Vương Liệt Hoàn.
- Không Trí, ta hỏi con một lần nữa, lời con nói có thật không?
Thất Giới Đại sư xác nhận lần nữa.
- Những lời vừa rồi của đệ tử tuyệt đối là thật, tuyệt không nửa câu nói dối.
Không Trí trả lời.
A Di Đà Phật! Thất Giới Đại sư chắp tay chữ thập thở dài một tiếng.
Không phải là lão cố ý làm khó ‘Yến Bắc Hồng’ kia, mà là không làm rõ ràng rất khó bảo vệ nhiều người như vậy ở trước mặt Liệt Hoàn, bất quá bất chấp hết thảy hy sinh một người vẫn có thể bảo vệ được.
Cơ Mỹ Mi đột nhiên cười khanh khách nói:
- Sao hả, Đường Quân, chẳng lẽ lời Thất Giới đại sư còn chưa đủ để tin sao?
Trong lòng Bạch Tử Lương cũng âm thầm khoái trá một trận, hai mẹ con y có thể nói hận chết Miêu Nghị.
Đường Quân trầm giọng nói:
- Đây chỉ là lời phiến diện của các ngươi, có ai chính mắt thấy hắn phá hủy Hỏa Cực cung? Ai dám đứng ra nói chính mắt thấy?!
Y biết khó có thể bảo vệ được Miêu Nghị, nhưng lúc đối mặt người ngoài y vẫn phải nói giúp Miêu Nghị, đây là chuyện không có cách nào khác.
- Chuyện này dễ dàng!
Liệt Hoàn liếc xéo Đường Quân một cái, cười lạnh nói:
- Biết đối tượng là ai thì dễ rồi, tự nhiên ta có biện pháp hỏi ra chân tướng. Người đâu, dẫn người đến cho ta!
Thế nhưng lời vừa ra khỏi miệng lại phát hiện không có tác dụng mấy, sáu người Tây Tú Tinh cung đứng hai bên chờ lệnh vẫn không nhúc nhích, không có phản ứng gì.
Nếu người của Tây Tú Tinh cung dễ bị sai khiến chỉ huy như vậy, quả thật là chuyện hoang đường.
Liệt Hoàn nhanh chóng nhìn về phía Thanh Phong, sở dĩ lời nói của y có tác dụng trước đó, chính là vì bên cạnh y có Hữu Sứ Thanh Phong Tây Tú Tinh cung một mực không lên tiếng gật đầu, sáu người kia mới có thể nghe y điều khiển.
Lúc này Thanh Phong đứng yên không nhúc nhích giống như tượng, nhất thời Liệt Hoàn cảm thấy kỳ quái.
Đang muốn hỏi, Thanh Phong đã nhàn nhạt mở miệng nói:
- Liệt huynh, ta cho rằng ngươi nên suy nghĩ thêm một chút là hơn, chỉ là một tên tiểu tốt có thể trả lại công bằng cho ngươi được sao?! Chẳng lẽ Hỏa Cực cung của Liệt Hoàn ngươi có giá trị thấp như vậy sao?!
Vừa nói ra lời này, đám người Cơ Mỹ Mi nhất thời kinh nghi bất định. Cần phải biết thực lực vị Hữu Sứ này không hề thua kém chín đại Yêu Vương chút nào, năm xưa từng là một nhân vật giết người không chớp mắt. Lúc còn đi theo Phục Thanh đối kháng Lục Thánh từng giết không biết bao nhiêu tu sĩ thực lực cao cường, đột nhiên mở miệng nói như vậy làm cho lòng người có hơi phát hoảng.
Liệt Hoàn nhướng mày, đang muốn hỏi thăm y có ý gì, đột nhiên bên tai truyền tới một tràng thanh âm già nua:
- Liệt Hoàn, cho người trẻ tuổi kia một cơ hội đi!
Liệt Hoàn ngẩn ra, trong nháy mắt hiểu ra, không trách đột nhiên mình chỉ huy không được, thì ra là Phục Thanh nhúng tay, tức thì âm thầm truyền âm nói:
- Đại nhân biết tên Yến Bắc Hồng kia ư?
- Cơ duyên xảo hợp, có duyên gặp mặt một lần, không phải là quen biết, cho hắn một cơ hội đi!
- Đại nhân, Hỏa Cực cung của thuộc hạ rất có thể chính là bị hắn đập, còn có mười hai con Hỏa Linh thuộc hạ chuẩn bị hơn hai vạn năm, Liệt Hoàn nuốt không trôi cục tức này!
- Thanh Phong đã nói rất rõ ràng, giết một tên vô danh tiểu tốt là có thể giúp ngươi nuốt trôi cục tức này sao?
- Đại nhân và hắn chỉ là duyên gặp một lần, nói cách khác cũng không giao tình! Nếu Đại nhân muốn Liệt Hoàn tha hắn một lần, Liệt Hoàn không dám không nghe theo, thế nhưng Liệt Hoàn muốn hiểu rõ ràng, nếu không Liệt Hoàn khẩu phục tâm không phục!
- Vậy ta sẽ cho ngươi lý do: Chỉ bằng người trẻ tuổi kia muốn cướp đồ đệ Mục Phàm Quân làm nữ nhân của mình, chỉ bằng người trẻ tuổi kia ngay trước mặt đệ tử Mục Phàm Quân nói muốn xới tung Thiên Ngoại Thiên lên, hai lý do này có đủ hay không? Hôm nay thiên hạ này bị Lục Thánh nắm giữ, còn có mấy người dám nói chuyện như vậy? Từ rất lâu ta chưa từng được nghe lời nói hả giận như vậy, ngươi chỉ bị hủy một Hỏa Cực cung, nếu so với những nỗi nhục mà chúng ta phải chịu trong bao nhiêu năm qua đã đáng là gì… Nếu không có Tinh Tú Hải Kham Loạn hội này, Hỏa Cực cung ngươi cũng đâu bị phá hủy. Kẻ đầu sỏ gây tội không phải là tên vô danh tiểu tốt kia, giết một vô danh tiểu tốt cũng không làm nổi bật uy phong của Liệt Hoàn ngươi…
Trong lòng Liệt Hoàn cảm thấy kinh ngạc:
- Một tên tiểu tốt tham gia Kham Loạn hội dám nói trước mặt đệ tử Mục Phàm Quân sẽ xới tung Thiên Ngoại Thiên lên?
Thanh âm già nua than thở:
- Thiên hạ nhiều người lớn lối mà không biết thẹn, nếu như chỉ là mấy câu cuồng ngôn không đáng để nhắc tới, cũng không đáng để ta mở miệng, sống chết của hắn có liên quan gì với ta. Nhưng vừa rồi biết được hắn từng đi qua Hỏa Cực cung, đột nhiên ta muốn cho người trẻ tuổi kia một cơ hội!
- Vì sao?
- Trước đó có duyên gặp mặt một lần người trẻ tuổi kia, chạm vào tay hắn, ta liền biết tu vi hắn bất quá chỉ là Thanh Liên nhất phẩm. Tu vi thấp kém như vậy lại không biết trời cao đất rộng lớn lối mà không biết thẹn, tức thì trừng phạt nhẹ một chút. Bất quá bây giờ ngược lại ta muốn hỏi ngươi, Hỏa Cực cung ngươi là địa phương cho tu sĩ thấp kém như vậy dễ dàng ra vào sao?
Liệt Hoàn như có điều suy nghĩ, mơ hồ hiểu ra chuyện gì, đáp:
- Dĩ nhiên không thể!
Bạn cần đăng nhập để bình luận