Phi Thiên

Chương 3815: Trước cướp Trấn yêu tháp (2)

Chỉ cần có đầy đủ tài nguyên, không qua mấy năm Bạch lão tam mới sẽ lần nữa xuất hiện, bọn họ biết rõ những thứ mà Bạch lão tam biết đánh sợ hơn cái tên Ngưu Hữu Đức kia nhiều, đó là một nhân vật không khác gì yêu nghiệt, ngay cả Hạ Hầu Thác đều phải cực kỳ kiêng sợ, năm đó để phân thân kia của Bạch lão tam chạy mất thực sự là sai lầm qua lớn.
Trấn yêu tháp là một kiện pháp bảo, cũng là một tòa đại trận, ban thể Bạch lão tam bị cầm tu ở trong, chỉ cần phân thân vừa xuất hiện trong cảnh nội Thiên Đình lập tức liền có thể phát giác được phương vị đại khái, một khi diệt đi bản thể Bạch lão tam, phân thân lui tới cánh nội Thiên Đình sẽ không có gì cố kỵ nữa.
Đơn giản mà nói, diệt đi bản thể Bạch lão tam, khiến cho phân thân được tự do, thì khác gì chuyện năm đó hóa thanh công cốc, hai người sao có thể không băn khoăn do dự.
Tinh vực chưa biết trước mặt không ngừng xuất hiện nhãn tuyến của Quảng Lệnh Công, chỉ dẫn hướng đi cho đoạn nhân mã, không khí trong long liẽn lại vẫn chìm trong trầm mặc.
- Cớ gì do dự?
Phá Quân lớn tiếng phá vỡ bầu không khí yên tĩnh:
- Bệ hạ, Phật gia, thứ lão thần nói thẳng, Bạch tam gia là người trí gần như yêu, chuyện hắn đã bố trí sẵn, các người cảm thấy hắn sẽ làm chuyên bạn thân không nắm bắt ư? Mấy chuyện lung tung rối loạn như mười hành cung không cần phải xem xét gi cả, càng nhìn càng hoa mắt thôi, phân tích ngược phân tích xuôi lại khiến chính mình càng hồ đồ, chỉ dựa vào một điểm đối thủ là tam gia, rất có khả năng đại quân Cực lạc giới vừa ra, tạo thành lực lượng phòng ngự Linh sơn có hạn, sợ là cũng đã trúng kế, bây giờ mới nghĩ tới đi về cứu viện, dự tính là đã trễ! Tấn công Bát phương tự có khả năng là kế dụ địch, tưởng dẫn dụ chúng ta trở về, nhằm tranh thủ thời gian cho Ngưu Hữu Đức, nếu chúng ta thật chạy trở về cứu viện, chỉ sợ con chưa kịp chạy tới Linh sơn, đối phương đã xử lý mọi chuyện xong xuôi, đến lục đó mới quay đầu nghĩ chi viện Quang Lệnh Công bên này, còn kịp ư? Cùng giao thủ với loại người như tam gia, về lâu về dài sợ là chúng ta tính toán không thắng hắn, bởi thế không thể hành động theo tiết tấu của hắn, cũng không cần cố cập lâu dài gi cả, trước cứ giải quyết chuyện trước mắt, nếu chuyện trước mắt đều không giải quyết được, một khi để Ngưu Hữu Đức ngốn sạch Quảng Lệnh Công, luận nhân mã thế lực chúng ta không bằng hắn, luận đơn đã độc đấu e rằng bên này cũng không người nào có thể là đối thủ của tam gia, đến lúc đó còn đánh đấm gì nữa? Đến lúc này rồi còn muốn chiếm được tiện nghi ở cả hai đầu từ trong tay tam gia là không khả năng, chúng ta phải giữ chặt một đầu, không quản sau này, cứ làm cho tốt chuyện trước mắt cái đã! Hai quân giao chiến, trước phải ổn định trận cước chính mình, vạn vạn không thể để người dắt mũi mà đi!
Một phen trần tình chấn hội phát điếc khiến hai người Thanh, Phật đột nhiên lộ ra thần sắc hoảng nhiên đại ngộ.
Phật chủ gật đầu nói:
- Không sai, lời Phá Quân tuy không dễ nghe, nhưng lại là lẽ phải, ngược lại là chúng ta rơi trúng hố của đối phương.
Phá Quân thơ dại nói:
- Hai quân giao chiến, kẻ tấn công không cần cố kỵ qúa nhiều, kẻ phòng thủ lại tránh không được nơi nơi giật gấu vá vai, phải lựa chọn lấy chỗ này bỏ chỗ kia! Không phải lời lão thần có lý, mà là đối mặt với việc này cả bệ hạ cùng Phật gia đều thái quá lo được lo mất, mơi không giữ được quyết đoan!
- Nói có lý!
Thanh chủ quay đầu nhìn Phật chủ, dùng sức gật gật đầu.
Phật chủ lập tức dặn dò đệ tử Kim Xích:
- Thông tri Kim La, không cần giữ người trong Trấn yêu tháp nữa, động thủ!
- Tuân mệnh!
Kim Xích hai tay hợp mười ứng tiếng.
Làm ra quyết định này, hai người Thanh, Phật nhìn nhau, lòng dạ thả lỏng xuống, quét qua âu lo, hùng tâm tráng chí lại lần nữa phụ thể.
Miêu Nghi giá ngự hắc long rong ruổi trong tinh không lập tức nhận được tin tức tư Ngọc La Sát.
Sau khi biết được quyết định của phía Thanh, Phật bên kia, Miêu Nghị thầm mắng một tiếng Phá Quân lão tặc, làm hư đại sự của hắn!
Chuyện khiến hắn ngoài ý liên tiếp xuất hiện, Miêu Nghị lấy ra một chiếc tinh linh ngưng thị nhìn hồi lâu, là một người đã lâu chưa từng liên hệ qua với hắn, Vu Hành Giả!
Miêu Nghị dao động tinh linh trả lời: Ngươi cuối cùng đa xuất hiện!
Vu Hành Giả: Người trong Trấn yêu tháp không giữ được quá lâu, trước cướp Trấn yêu tháp!
Miêu Nghị: Ngươi ở đâu?
Vu Hành Giả: Có duyên tự sẽ gặp lại.
Sau đo liền đứt liên hệ.
Khẽ trầm tư một lúc, Miêu Nghị đưa tay ngưng lại nhân mã đi trước, quay đầu nhìn lại, Thiên Nhãn tra xem nhân mã Thanh, Phật đang đuổi ở hậu phương hồi lâu.
Thành Thái Trạch hỏi:
- Vương gia, cớ gì dừng lại?
- Kế hoạch có biến!
Miêu Nghị nhàn nhạt một tiếng, vung tay ra hiệu chuyển hướng, mang theo nhân mã trốn vào tinh vực chưa biết, hắn cũng muốn nhìn thử xem sau khi mình tránh đi không để bọn họ tìm được, đám người Thanh, Phật cùng Quang Lệnh Công lại muốn làm gì trong phiến tinh vực chưa biết này, đồng thời quay sang hỏi Dương Triệu Thanh:
- Nhân mã Long Tín đến vị trí nào rồi?
Dương Triệu Thanh nói:
- Đã đến địa vực chỉ định chờ đợi pháp chỉ từ bệ hạ.
Miêu Nghị trầm giọng nói:
- Thông tri Diêm Tu bên kia lập tức động thủ, không được kéo dài, ắt phải trong thời gian nhanh nhất cướp được Trấn yêu tháp, không tiếc đại giá cũng phải giành lấy nó, mệnh Long Tín lập tức đi trước chi viện! Bát phương tự dễ thủ khó công, đã không cần phải tiếp tục cường công nữa, lập tức mệnh Hoành Vô Đạo triệt thoái bảo tồn thực lực, rình cơ hành động!
Vốn là hắn muốn dùng nhân mã Luyện Ngục để dẫn tới sự chú ý của đối phương, ai ngờ còn có người của mười hành cung chạy ra góp vui, mặt sau đành phải lợi dụng người mười hành cung hấp dẫn chú ý của đối thủ, kết quả ngược xuôi bận rộn một hồi, kế hoạch lại vẫn theo không kịp biến hóa, bị Phá Quân giao cục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận