Phi Thiên

Chương 496-2: Tu Luyện Nghịch Thiên (Hạ)

- Ngươi lại chạy tới đây làm gì?
Yêu Nhược Tiên hừ lạnh một tiếng, giống như cứ nhìn thấy Miêu Nghị là cảm thấy không vừa mắt vậy.
Nhưng mà nói đi nói lại thì, đổi lại bất kỳ kẻ nào coi hai con gái như trân bảo của mình đều ngủ sạch, đoán chừng ai cũng không cao hứng nổi.
Miêu Nghị lúc này cười ha hả chắp tay nói:
- Đặc biệt tới thăm tiền bối một chút.
Yêu Nhược Tiên xuy một tiếng nói:
- Bớt cái bộ đó đi. Ta còn không biết ngươi sao, không có chuyện gì căn bản sẽ không lộ diện. Thăm ta là giả, muốn cái nhẫn trữ vật cao cấp kia của ngươi mới là thật phải không?
- Tiền bối nghĩ đi đâu rồi chứ, ngài ở trong tu hành giới đã nhiều năm như vậy, kiến thức uyên bác, vãn bối tới đây là có chuyện thỉnh giáo.
Miêu Nghị không đợi lão châm chọc, đã trực tiếp lên tiếng hỏi:
- Tiền bối có biết có cách sử dụng gì mà lại cần sử dụng một lượng lớn Vô Ưu quả không?
Yêu Nhược Tiên sửng sốt:
- Ngươi hỏi cái này làm gì?
Miêu Nghị trầm ngâm nói:
- Vãn bối có một bằng hữu, đột nhiên mua sắm một lượng lớn Vô Ưu quả, ước chừng mua khoảng gần 200 trái, cảm thấy có chút kỳ hoặc, đặc biệt đến thỉnh cầu tiền bối giải thích nghi hoặc.
Yêu Nhược Tiên rất tự nhiên nói:
- Vô Ưu quả tự nhiên là sử dụng vào lúc đột phá đại cảnh giới. Ngươi không lẽ ngay cả điều này cũng không biết. . . Gần 200 quả? Thanh Liên đột phá đến Hồng Liên không dùng nhiều như vậy, Tử Liên đột phá đến Kim Liên dường như là thiếu một chút.
Miêu Nghị hỏi:
- Chẳng lẽ ngoại trừ lúc đột phá đại cảnh giới sử dụng, không có công dụng gì khác?
Yêu Nhược Tiên hỏi ngược lại:
- Vậy còn có thể có ích lợi gì? Chính là bởi vì công dụng không nhiều lắm, Tây Túc Tinh Cung mới hạn chế số lượng Vô Ưu quả bán ra, tránh giảm giá.
- Tây Túc Tinh Cung?
Miêu Nghị ngẩn ra,
- Vô Ưu quả sinh trưởng từ Tây Túc Tinh Cung sao? Ta cũng coi như là đã đi qua Tây Túc Tinh Cung, không thấy có chỗ nào trồng Vô Ưu quả a!
Yêu Nhược Tiên rất khó chịu hừ một tiếng, lão cũng không đi qua Tây Túc Tinh Cung, thế mà tên tiểu tử trước mắt này đã nhìn thấy qua, tức giận nói:
- Vậy khẳng định là ngươi có mắt không tròng, Tinh Túc Hải là chỗ yêu nghiệt hoành hành, không có tín đồ đặt chân, chỉ sản xuất nhiều kỳ hoa dị thảo. Mà Vô Ưu quả chính là thủ đoạn trọng yếu mà Tây Túc Tinh Cung phân chia tài nguyên tu hành từ trong tay Lục thánh. Tây Phương Túc chủ Phục Thanh khống chế rất gắt gao, không trồng ở Tây Túc Tinh Cung còn có thể trồng ở đâu? Vật này rất khó chăm sóc, nghe nói nóng không được, lạnh cũng không xong, tuy là thân thảo, lại chịu không nổi ảnh hưởng của các loài thân thảo khác, cần hoàn cảnh không buồn không lo âu để sinh trưởng, sở dĩ mới gọi là 'Vô Ưu quả' .
Nghe thế, trong đầu Miêu Nghị lóe lên cái gì đó, hỏi:
- Cây Vô Ưu quả dáng dấp ra sao? Có phải màu xanh lá cây sậm hay không?
- Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây? Ta chỉ thấy qua trái của nó, chứ không thấy qua cây. . .
Nói đến đây, con ngươi Yêu Nhược Tiên đảo một vòng:
- Ngươi thấy rồi?
- Tôi không biết có phải hay không, chẳng qua là nghe lời ông vừa nói như vậy có chút giông giống. . .
Miêu Nghị lúc này mới đem chuyện mình quét sân ở tại Tây Túc Tinh Cung đại khái kẻ qua một lần.
Sau khi nghe xong, Yêu Nhược Tiên vỗ đùi một cú rõ to, kêu lên quái dị:
- Đúng rồi! Ngươi quét sân đó mặt cỏ khẳng định chính là nó! Chà chà, hầu hạ qua vườn trồng Vô Ưu quả, kinh nghiệm từng trải này không phải là ai cũng có, thiên hạ đa số tu sĩ cũng chỉ là nhìn thấy trái cây, chưa từng thấy cây thật, tiểu tử ngươi cũng coi như là vận khí tốt, tích thụ thêm hơn một chút kiến thức rồi.
Cái này mà cũng kêu là vận may? Thiếu chút nữa bắt ta quét muốn sụp bà chè luôn rồi! Miêu Nghị lắc lắc đầu, đối với chuyện kinh nghiệm từng trải này không cho là đáng tự hào gì.
Nơi này không hỏi ra được cái gì, Miêu Nghị cũng không ở lâu, sau khi trở về dinh phủ, viết một phần tin phát về phía Yến Bắc Hồng để hỏi thăm tình hình gần đây.
Cũng không biết nguyên nhân gì, Yến Bắc Hồng chậm chạp không đáp trả thư, chỉ có Hồng Phất đáp từ chút ít lấy lệ, chỉ nói hết thảy đều ổn khỏe!
Điều này càng khiến cho Miêu Nghị hoài nghi có phải là xảy ra chuyện hay không. Tự bản thân mình viết thư cho Yến Bắc Hồng, tại sao lại do Hồng Phất đáp lại? Điều này không bình thường! Yến Bắc Hồng không bận rộn đến mức ngay cả trả lời cho hắn một phong thơ cũng không có thời gian!
Nếu không phải là bởi vì thân phận, hắn là chư hầu trấn giữ một phương chưa được phía trên đồng ý không thể tự tiện rời cương vị công tác, nhất định phải chạy tới Tử Lộ xem xét coi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Chờ đến khi Yến Bắc Hồng có tin cho hắn, đã là chuyện hơn nửa năm sau này.
Lúc này tu vi của Miêu Nghị đã đột phá đến Thanh Liên tứ phẩm, luyện hóa Nguyện Lực châu với tốc độ đã từ mỗi ngày 5 viên tăng lên tới sáu viên. Mà muốn đột phá đến Thanh Liên ngũ phẩm cần tiêu hao hơn hai vạn viên Nguyện Lực châu, dự tính cần phải hao phí gần tới mười năm mới có thể tu luyện đến Thanh Liên ngũ phẩm.
Hắn tự nhận tốc độ tu luyện của mình đã rất nhanh rồi, nhanh đến mức không dám tùy tiện tiết lộ ra phía ngoài, nhưng khi xem qua tin do Yến Bắc Hồng đưa tới, mặc dù có sự chuẩn bị về tâm lý, hắn cũng vô cùng chấn kinh.
Yến Bắc Hồng hồi âm nói, lần trước sở dĩ chưa hồi âm thư của hắn, chính là tu vi của y đã đến thời khắc mấu chốt đột phá tới cảnh giới Hồng Liên, ra lệnh cho bất kỳ kẻ nào cũng không được quấy rầy, xin thứ lỗi! Nói giờ này tu vi của y đã đột phá đến cảnh giới Hồng Liên nhất phẩm, lại được cung chủ thưởng thức, đã đề bạt thành chủ nhân của một điện rồi!
Bên trong tĩnh thất, Miêu Nghị sau khi hết chấn kinh thì chỉ còn iết cầm ngọc điệp than thở cảm khái, thật sự là Yến Bắc Hồng có tốc độ tu luyện khiến cho hắn cảm nhận được cái gọi là “biến thái” có nghĩa là gì. Đã nhiều năm như vậy rồi, Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy đã chạm tới ngưỡng cửa cảnh giới Hồng Liên nhưng vẫn chậm chạp mãi không có đột phá, kết quả Yến Bắc Hồng là kẻ kém hai người này vài cấp, thế mà ngược lại thoắt cái là đã vượt qua, quả thực là quá khó tin rồi vậy.
Hắn không khỏi suy nghĩ, Yến Bắc Hồng tu luyện rốt cuộc là dạng công pháp gì? Đây quả thực là đang nghịch thiên tu luyện a! Hi vọng không bởi vì quá mức làm người khác chú ý mà dẫn tới phiền toái mới được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận