Phi Thiên

Chương 2971: Trương Tâm Hồ (1)

Huyết Yêu cũng là lần đầu nhìn thấy được mặt này của Miêu Nghị, không khỏi cười khổ lắc đầu nói:
- Năm đó hắn vì giết ta, có thể nói là không từ thủ đoạn, không ngờ hắn còn có một mặt ôn nhu như vậy.
Nói đến đây, Ngọc La Sát cười khúc khích, nói:
- Trước kia hắn đối với ta chẳng phải cũng như vậy sao, rất nhiều chuyện đứng trên góc độ của hắn mà suy nghĩ, hắn cũng là bị bất đắc dĩ mà thôi, có thể nội trong khoảng thời gian ngắn như vậy leo lên được vị trí đô thống, há có thể thiếu đi phần tàn nhẫn đó!
Huyết Yêu hiếu kỳ hỏi:
- Nói đến U Minh Đô thống đó, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Năm đó lần cuối cùng lúc ta gặp hắn, hắn vẫn đang ở Thiên Nhai kinh doanh tiệm tạp hóa Chính Khí, sau đó hình như lại gia nhập vào quan phương ở Thiên Nhai, việc sau này ta cũng không rõ ràng lắm.
- Tiệm tạp hóa Chính Khí ư?
Ngọc La Sát sững sốt một chút mới phản ứng được. Huyết Yêu đã lâu không tiếp xúc với tin tức bên ngoài, hơi sửa lại tin tức mà mình biết được, nói:
- Tiệm tạp hóa Chính Khí bây giời cũng không bình thường nữa, có thể nói là tài nguyên cuồn cuộn, là cửa hàng buôn bán lớn, phân điểm (chi nhánh) gần như được phân bố khắp Thiên Nhai, cô vừa nói ta mới nhớ tới tiệm tạp hóa Chính Khí cũng là một tay hắn gây dựng lên, quả thực là một người có năng lực. Những năm này hắn bước đi nhanh quá, đương nhiên là cũng không ít nguy hiểm, cũng thực sự là không dễ dàng gì, gây ra không ít chuyện, sau khi ném ra phần phòng thân của tiệm tạp hóa, hắn liền trở thành Thiên Tướng của Thiên Nhai.
Từ khi Miêu Nghị bắt đầu làm Thiên Tướng, bắt được Hắc Vương được thăng lên bốn cấp thành thông lĩnh thành khu, ở Vô Sinh Chi Địa khảo hạch lấy được ngự phong đệ nhất của Thiên Đế, thăng lên thành Thiên Nhai Đại thống lĩnh, giết chết gia nô của các quyền quý ở Thiên Nhai đầu rơi không dứt, đắc tội phải đi vào trong Luyện Ngục để khảo hạch, đơn thương độc mã ở trong trăm vạn đại quân giết tam tiến tam xuất, sau khi ra khỏi Luyện Ngục lại vì cướp đoạt một cô ca kỹ mà chịu phạt điều vào Cận vệ quân làm Đại thống lĩnh, đem ngoại tôn nữ (cháu gái ngoại) của Doanh Thiên Vương chính là Thiên Phi ngày nay treo trên cột cờ, một lần ở Quỷ thị gài bẫy hành động lập được đại công, lại trực tiếp được thăng cấp lên Tổng trấn Hắc Long Ti, sau đó đóng quân trấn thủ Ngự Viên, lúc Thiên Phi xuất giá nói lời không nên nói, bị cách chức đầy vào Hoang Cổ Tử Địa chịu phạt một nghìn năm...
Trước đây Ngọc La Sát biết cũng không cặn kẽ như vậy, kể từ sau khi giao tiếp chính diện với Miêu Nghị, cô ta mới điều tra rõ ràng kinh lịch (kinh nghiệm và từng trải) của Miêu Nghị, lúc này từ quá trình Miêu Nghị làm Thiên Tướng ở Thiên Nhai cho tới bây giờ nhậm chức U Minh Đô thống từng cái từng cái đều được nói ra, nghe Huyết Yêu chặc lưỡi hít hà không thôi.
- Thật không ngờ được là mới có mấy năm không gặp, hắn lại trải qua nhiều sóng gió sinh sinh tử tử như vậy, có đủ các truyền kỳ.
Huyết Yêu không nhịn được lắc đầu mỉm cười, nghĩ đến việc năm đó đối nghịch với Miêu Nghị, bây giờ nhớ lại cảm thấy có chút hoang đường.
Ngọc La Sát mỉm cười nói:
- Bây giờ danh tiếng của hắn rất lớn.
Có Miêu Nghị nhìn chằm chằm, Bát Giới đến nước này cũng bắt đầu thành thực, canh giữ ở phong ấn ngoài chùa miếu đàng hoàng cùng với Thất Giới đại sư luân phiên trấn thủ, lại cũng không có cách nào giống như trước kia có thể thích là đi dạo lung tung khắp nơi.
Còn Miêu Nghị thì lặng lẽ không lên tiếng, cứ hai ngày một lần mang đồ ăn đến nhà sàn nhỏ ven hồ, giống như trường kỳ săn thú, bảo đảm thức ăn phong phú để bồi bổ thân thể cho Ngọc La Sát.
Ngọc La Sát và Huyết Yêu bên này cũng không phá vỡ quy luật ấy, một bên lặng lẽ đưa đồ, một bên lặng lẽ nhận đồ.
Cuộc sống cứ như thế trôi qua mấy tháng sau, cuối cùng có một ngày, sau khi hóa đá Yêu Tăng Nam Ba ở trong chùa, Miêu Nghị, Thất Giới đại sư và Bát Giới toàn bộ đều chạy tới ngoài căn nhà sàn bên hồ.
Ngày hôm nay không bình thường, Bát Giới coi như là được sự cho phép của Miêu Nghị mới được đến, trên thực tế hắn vẫn có chút không tình nguyện lắm, lại bị Miêu Nghị đánh cho một trận tơi bời... mới thành thực đi theo.
“A...a…”
Trong nhà sàn, truyền đến tiếng kêu gào thống khổ liên tục của Ngọc La Sát.
Ngoài nhà sàn, Thất Giới đại sự đứng thẳng tắp, tay cầm tràng hạt không ngừng gạt xuống, trong miệng lẩm bẩm đọc.
Miêu Nghị chắp tay sau lưng lo lắng đi tới đi lui bên hồ, tiếng kêu la thống khổ của Ngọc La Sát khiến cho hắn có chút tâm phiền ý loạn, nếu như Ngọc La Sát còn có một thân pháp lực trong ngường để hộ thể cũng không nói làm gì, nhưng Ngọc La Sát hôm nay không khác biệt quá nhiều với phàm phu tục tử, cộng thêm Ngọc La Sát không có kinh nghiệm sinh đẻ gì, mà Huyết Yêu cũng là lần đầu tiên làm bà đỡ, những tiếng kêu đó đó, thật khiến người nghe lo lắng.
Miêu Nghị hắn cũng không có kinh nghiệm, trong nhận thức của hắn, Ngọc La Sát là người như thế nào, ngay cả nữ nhân này cũng đau thành như vậy, có thể có nguy hiểm gì không? Nhất là sự an toàn của đứa trẻ.
Trong lòng Miêu Nghị rất lo lắng.
Bát Giới mặt mày sưng húp ngồi xổm bên một cái lò bếp giản dị, đốt lửa đun một nồi nước lớn, thỉnh thoảng lại nhìn về chỗ nhà sàn, thỉnh thoảng lại thêm củi vào trong bếp, rõ ràng cũng có chút không yên lòng, chỉ là với bộ dạng mặt mũi sưng húp này, rõ ràng có chút tức cười.
“A!” Bên trong nhà đột nhiên truyền đến một tiếng kêu càng thảm thiết, thống khổ.
Miêu Nghị nghe thấy mà da đầu tê dại, vừa nghiêng đầu, nhìn thấy bộ dạng ngu xuẩn của Bát Giới, đột nhiên không nhịn được mà bốc hỏa, đi đến trực tiếp đá cho Bát Giới ngã ngồi ra.
Bát Giới ngã ngồi trên mặt đất vẻ mặt ủy khuất nói:
- Đại ca, đệ cũng không làm cái gì, huynh làm gì sao lại đánh đệ?
Miêu Nghị chỉ vào trong nhà đang liên tục vang lên tiếng kêu thảm thiết, tức giận nói:
- Xem việc tốt của ngươi đi!
“...”
Bát Giới không nói lên lời, cúi đầu im lặng. Ai biết không lên tiếng cũng không được, Miêu Nghị lại đá một cái, nói:
- Còn ngây ngô cái gì, còn không mau đun nước nóng?
Bát Giới vội vàng bò dậy tiếp tục ngồi xuống thêm củi vào trong bếp.
“Oe...oe...” Một tiếng khóc lanh lảnh của trẻ con bỗng nhiên từ trong nhà sàn truyền đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận