Phi Thiên

Chương 3020: Vô tình nhất chính là nhà đế vương (1)

Đừng nói đến Thanh Chủ, ngay cả Thượng Quan Thanh cũng hãi hùng khiếp vía, phát hiện cái thằng Ngưu Hữu Đức này đúng là không bao giờ hết vạ miệng, nhớ ngày đó hắn mắng người kia bán nữ cầu vinh, nếu không có Phá Quân bảo vệ, hắn suýt chút nữa bị giết chết, nhưng tính xấu không đổi! Chân trước vừa nói không đi cùng đường với bệ hạ, chân sau đã bảo bệ hạ không đáng để thuần phục, đúng là muốn chết mà!
- Hắn thực sự nói như vậy sao?
Thanh Chủ trầm mặc, nhìn chằm chằm vào cặp mắt Tư Mã Vấn Thiên, hắn cảm thấy hoài nghi, chẳng lẽ Ngưu Hữu Đức lại ngu đến vậy sao, chẳng lẽ có những lời nên nói, những lời không nên nói mà hắn cũng không biết sao?
Tư Mã Vấn Thiên hơi hơi sửng sốt, sau đó phản ứng lại, ý thực được lời nói của hắn có vấn đề, làm Thanh Chủ hoài nghi hắn đang đẩy Ngưu Hữu Đức vào hố, trong lòng hắn dở khóc dở cười, chỉ một tên Ngưu Hữu Đức mà hắn phải tự mình bỏ đá xuống giếng sao, hắn và Ngưu Hữu Đức không oán không thù đó. Vì thế hắn vội vàng giải thích:
- Hắn thực sự đã nói như vậy, hắn vẫn lén lút khuyên bảo nữ nhân của mình, thám tử tả bộ đà được Ngưu Hữu Đức tín nhiệm triệt để.
- Hừ hừ...
Thanh Chủ cười lạnh, sau đó yên lặng hồi lâu.
Thượng Quan Thanh và Tư Mã vấn Thiên đều là dạng nói chuyện theo sắc mặt Thanh Chủ, cả hai chờ đợi nửa ngày cũng không thấy Thanh Chủ nói gì, chỉ thấy ánh mắt Thanh Chủ thỉnh thoảng chuyên động.
Cuối cùng cũng không đợi được việc Thanh Chủ bày sắc mặt không tốt với Ngưu Hữu Đức, trái lại trải qua đoạn thời gian trầm mặc, Thanh Chủ đã mở miệng nói:
- Thám tử Tả Bộ nằm vùng rất tốt, tên thám tử đó không tệ, có thể trọng thưởng.
- Vâng!
Tư Mà Vấn Thiên lĩnh mệnh, trong nội tâm cùng nói thầm, nhiều chuyện lớn trong Tả Bộ như vậy lại không được bất kỳ lời khen nào, vậy mà chỉ một câu báo cáo tình huống của thám tử bên người Ngưu Hữu Đức lại để cho bệ hạ mở miệng khen ngợi, còn nói sẽ tự mình trọng thưởng.
Hắn nghiêng đầu ghé mắt nhìn phản ứng của Thượng Quan Thanh, không biết trước đó đã xảy ra chuyện gì, làm hắn không thể nắm bắt được đầu mối, chẳng lẽ Ngưu Hữu Đức lại xảy ra chuyện gì?
Hắn cũng không biết làm sao, ngay tại thời điểm này cũng không thể hỏi thăm Thượng Quan Thanh được.
Ai ngờ chuyện này vẫn chưa xong, Thanh Chủ còn bổ sung thêm:
- Tả Bộ cần phải dốc sức bảo vệ thân phận của thám tử này, đừng để nàng bị bại lộ, trong tương lai người này sẽ có tác dụng với trẫm.
Bây giờ là tình hình gì đây? Trong đầu Tư Mã Vấn Thiên phủ đầy sương mù mờ mịt, nhưng vẫn cung kính đáp lời:
- Vâng!
Thanh Chủ không giải thích gì thêm, phất phất tay bảo Tư Mã Vấn Thiên lui xuống, sau một hồi trầm lặng suy tư, hắn mới đứng dậy chậm rãi, tựa người vào lan can, chắp tay sau lưng ngắm cảnh phương xa.
- Đứa nhỏ Nguyên Tôn này thoạt nhìn giống như một người thành thực, thực ra hắn vẫn còn non lắm.
Thanh Chủ thở dài khe khẽ.
Nơi đây không còn ai khác, lời này tất nhiên sẽ nói với Thượng Quan
Thanh rồi, vì thế Thượng Quan Thanh tiến lên đứng bên cạnh hắn, cười khẽ nói:
- Mặc dù tuổi tác của điện hạ đã không còn nhỏ nữa, nhưng nếu đánh giá khách quan thì đã trầm ổn hơn hơn những người đồng lứa nhiều rồi.
Thanh Chủ lắc lắc đầu:
- Cái gọi là trầm ổn thực ra đều do mẫu thân hắn ép ra thôi, trở thành con trai của trẫm vừa là may mắn cũng là bất hạnh của hắn, hắn quá khuyết thiếu rèn luyện, thử hỏi lúc còn ở tuổi hắn, Ngưu Hữu Đức đã làm gì rồi, Nguyên Tôn có thể ứng phó được sao?
Thượng Quan Thanh vội vàng an ủi:
- Xuất thân không giống nhau sẽ trải qua những việc khác nhau, có sự khác nhau cũng là dễ hiểu thôi, dù sao thì điện hạ vẫn còn trẻ, chỉ cần được năm tháng mài giũa, nhất định sẽ trưởng thành.
Thanh Chủ quay lại chỉ chỉ Thượng Quan Thanh:
- Trước đó ngươi còn nói tuổi của Nguyên Tôn không còn nhỏ nữa, lần này lại bảo rằng Nguyên Tôn còn trẻ, ngay cả ngươi cũng nói như vậy, đó chính là bời vì hoàn cảnh trưởng thành giữa Nguyên Tôn và Ngưu Hữu Đức có khác biệt, một người thuận buồn xuôi gió, một người luôn gặp phải nghịch cảnh khó khăn.
Không đợi Thượng Quan Thanh nói mấy lời phù phiếm, Thanh Chủ cắt lời hắn nói tiếp:
- Hạ Hầu Thác vừa mới chết, ắt hẳn sẽ có người muốn thử sức nặng của Hạ Hầu Lệnh, hướng đi trong nội cung như thế nào?
Thượng Quan Thanh suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Động tĩnh lớn thì không có, nhưng đám nương nương trong hậu cung liên hệ với bên ngoài thường xuyên hơn một chút.
- Thấy không, đó chính là những người phụ nữ của trẫm!
- Động tĩnh bên Hạ Hầu gia như thế nào?
Thượng Quan Thanh:
- Tạm thời thì không có động tĩnh gì đặc biệt, nhưng có không ít người biến mất không rõ.
- Biến mất không rõ?
Thanh Chủ quay đầu lại hỏi:
- Đó là những ai?
Thượng Quan Thanh:
- Đám thiếp thất của Hạ Hầu Thác, trừ một số ít có con trai con gái thì đều theo con mình, những người còn lại đều biến mất không thấy tăm hơi. Theo tình báo, khi thi pháp điều tra phần mộ của Hạ Hầu Thác, nó không chỉ được dùng để chôn quần áo và di vật, ngoài ra còn phát hiện mấy trăm bộ thi thể của phụ nữ, mặc dù không mở ra xem xét, nhưng phỏng đoán đó chính là đám thiếp thất mất tích kia, có lẽ đã tuẫn táng theo Hạ Hầu Thác rồi.
Thanh Chủ nhẹ nhàng vuốt cằm:
- Đó là chuyện hợp tình hợp lý, mỗi người điều là giai nhân tuyệt sắc hiếm có khó tìm, lại nhiều như vậy, đã từng có danh phận với Hạ Hầu Thác, con cháu cũng không thể quản quá nhiều được, nếu không nhìn được cô đơn lạnh lẽo, làm ra việc gì xấu xa thế nào đây, cả đời Hạ Hầu Thác sáng suốt, sao có thể bị chê cười vì việc này chứ, chết theo là đương nhiên. Nếu trẫm không qua được cánh của quỷ môn quan kia…
Thanh âm của hắn hơi dừng lại, ánh mắt nhìn những cung điện xa hoa lộng lẫy, cùng với những kiến trúc lớn nhỏ sung quanh, sau đó cất giọng lạnh lẽo:
- Phi tử trong hậu cung của trẫm phải chết theo!
Thượng Quan Thanh hơi hơi kinh hãi, đến lúc đó sẽ có mấy vạn người tuẫn táng theo Thanh chủ, ngoài miệng sợ hãi nhưng vẫn cố cổ vũ nói:
- Bệ hạ nhất định có thể qua được cánh cửa đó!
- Nếu lấy về đã khiến bản thân mình vui vẻ thoải mái. Vậy thì bản thân ta không còn nữa, sao bọn họ có thể tồn tại chứ?
Thanh chủ hừ lạnh, không muốn kéo dài đề tài này nữa, trở về với chuyện chính:
- Uy lực của Hạ Hầu Thác vẫn còn, tuy rằng có người muốn thử xem sức nặng của Hạ Hầu Lệnh, nhưng sẽ không làm chuyện thiếu suy nghĩ đâu, vậy thì trẫm sẽ cho bọn họ một tính hiệu, nhầm tăng thêm lòng dũng cảm cảu bọn họ. Bắt đầu từ hậu cung của trẫm đi.
- Hả!
Thượng Quan Thanh kinh hãi, người gia tộc Hạ Hầu trong cung này, ngoại trừ Thiên Hậu nương nương thì còn ai nữa đâu? Hắn vội hỏi:
- Bệ hạ, sao điện hạ có thể nhìn nhà mẹ đẻ của mình....
Bạn cần đăng nhập để bình luận