Phi Thiên

Chương 2130: Tình hình có chút phức tạp (Hạ)

Thống lĩnh trung quân. Trong lòng Từ Đường Nhiên vui vẻ. Biên chế giữa Đốc Vệ và Thủ Thành Cung bên kia lại không giống nhau. Trung quân Hắc Hổ Kỳ tương đương với quân cận vệ Hắc Hổ Kỳ, chịu trách nhiệm bảo vệ đại thống lĩnh. Không phải thân tín của đại thống lĩnh chắc chắn sẽ không đảm nhiệm chức vụ này. Đại thống lĩnh giao vị trí quan trọng như vậy cho mình, đó là thật sự xem mình là thân tín.
Quan trọng hơn chính là, trung quân trên cơ bản cố thủ ở bên cạnh đại thống lĩnh. Chuyện đánh đánh giết giết nếu không phải ờ giây phút cuối cùng sẽ không động tới hộ vệ trung quân. Nói cách khác, hệ số an toàn tương đối cao hơn so với người khác rất nhiều. Đại thống lĩnh quả không phụ ta!
Từ Đường Nhiên nhanh chóng liếc mắt nhìn hai thủ vệ này. Về phương diện này hắn không cần Miêu Nghị nhiều lời cũng biết có ý gì. Trung quân dưới trướng hắn lại là người có thể làm ra hành động đối nghịch với đại thống lĩnh. Nếu như hắn xử lý không được, vậy thống lĩnh trung quân cũng không cần làm nữa. Hắn lập tức chắp tay nói:
- Vâng!
Lúc này, ở nơi đây chỉ cần không phải lkà kẻ ngu si đều biết Miêu Nghị nói lời này có ý gì. Hai thủ vệ nhanh chóng đưa mắt nhìn hai người Khang, Diêu. Thấy hai vị phó đại thống lĩnh cho bọn họ một ánh mắt yên tâm, nhất thời an tâm.
Nhóm người lại đi vào, đi ở trong dãy núi, trên con đường quanh co, Miêu Nghị cũng không vội đi, hỏi thăm tới tình hình nơi đây.
Điểm ấy là chuyện của hai người Khang, Diêu. Ở ngoài đại quân, nơi dùng chân chuyện liên quan đến quân tình, hai người ngược lại không đến mức làm ra chuyện nói dối quân tình đối với thượng cấp. Đây là tội chết, là hậu quả hai người không chịu nổi. Từ điểm đó mà xem xét, nhân mã ở Thiên Nhai không bằng Tả Đốc Vệ.
Bọn họ báo cáo tỉ mỉ kỹ càng về tình hình Lục Chỉ Tinh. Ngay cả nguyên nhân tại sao lại đóng quân ở Lục Chỉ Môn cũng nói rất rõ ràng.
Hỏi tình hình Hắc Hổ Kỳ, hai người tất nhiên cũng báo cáo kỹ càng tỉ mỉ hơn.
Dưới Hổ Kỳ là Ưng Kỳ. Dưới Ưng Kỳ là Lang Kỳ. Hổ Kỳ tất nhiên là đại biểu đại thống lĩnh cấp 1 của Miêu Nghị. Ưng Kỳ đại biểu thống lĩnh cấp 1. Lang Kỳ đại biểu Thiên tướng cấp 1. Xuống dưới nữa lại là Bách Phu Trưởng và Ngũ trưởng, không danh hiệu.
Ngay bên trong Ngũ Trưởng, một ngũ thống lĩnh mười người; Ngay cả ở bên trong Bách Phu Trưởng một Bách Phu Trưởng thống lĩnh mười ngũ trưởng; thiên tướng Lang Kỳ thống lĩnh mười chi Bách Phu Trưởng. Một chi là trung quân bên thân; Thống lĩnh Ưng Kỳ thống lĩnh mười chi Lang Kỳ. Một chi là trung quân; đại thống lĩnh Hổ Kỳ thống mười chi Ưng Kỳ, một chi là trung quân; Đi lên nữa còn Tư, Đấu, Vệ cũng được đẩy lên như vậy. Cho đến quyền to mười vệ đại nắm toàn bộ trong tay Chỉ huy sứ Phá Quân Tả Đốc Vệ, cũng là một lý do Đốc Vệ.
Theo bắt đầu, tất cả phân chia ra Thiên, Tử, Bạch, Kim, Thanh, Địa, Hắc, Hồng, Lục, Lam, Hắc Long Tư chính là đứng thứ nhất. Thí dụ như hiện tại dưới trướng Miêu Nghị chính là do phó đại thống lĩnh Khang Chi Lộc xử lý năm Hổ Kỳ gồm Thiên, Tử, Bạch, Kim, Thanh này. Phó đại thống lĩnh Diêu Viễn Sơ lại xử lý năm Hổ Kỳ Địa, Hắc, Hồng, Lục, Lam. Chỉ có điều hai người chỉ phân công quyền quản lý. Quyền lớn phân công hoặc chỉ huy vẫn do Miêu Nghị ngồi nắm giữ trung quân thống lĩnh. Cái lệ này vẫn đẩy lên tới Phá Quân Chỉ huy sứ Tả Đốc Vệ này.
Trước khi Miêu Nghị tới đây, hắn tất nhiên có tìm hiểu về những điều này.
Hắn không biết chính là, nòng cốt trung quân trực tiếp dưới sự quản lý của hắn gồm một vị thống lĩnh, hai Phó thống lĩnh, bảy vị thiên tướng đã bị đại thống lĩnh tiền nhiệm dẫn đi. Chỉ còn lại ba gã thiên tướng cho hắn. Về phương diện này, Tả và Hữu Đốc Vệ quản chế rất nghiêm ngặt. Quay lại cũng chỉ có thể dẫn mười người. Nhiều hơn không cho phép. Không thể để cho bên trong Tả và Hữu Đốc Vệ có hơi hội kéo bè kéo cánh.
Những điều này, hai người Khang, Diêu có thể nói. Điều bọn họ không nói cho Miêu Nghị biết chính là, đại thống lĩnh tiền nhiệm đã chuẩn bị dẫn hai người bọn họ và tám vị đại thống lĩnh rời đi. Nhưng mà cũng không biết vì nguyên nhân gì, phía trên không chịu thả bọn họ đi. Lý do là Ngưu Hữu Đức không có kinh nghiệm thống soái nhân mã Tả Đốc Vệ, phải chừa vài người có kinh nghiệm trợ giúp Ngưu Hữu Đức. Chỉ cho phép dẫn đi mang đi nòng cốt trung quân trực tiếp.
Theo hai người Khang, Diêu thấy, lý do này căn bản không thành lập. Trong Hắc Hổ Kỳ có quá nhiều người có kinh nghiệm. Mười người rời đi, tùy tiện điều người khác đến đều có thể thay thế bổ sung. Bởi vậy trái lại giống như là không để cho Miêu Nghị có cơ hội lung lạc lòng người, không để cho Miêu Nghị nhậm chức có cơ hội đề bạt thủ hạ, dĩ nhiên là giảm bớt cơ hội lung lạc lòng người. Một đám thống lĩnh phía dưới đều là tâm phúc của người trước. Với lý do trước đó không có gì để tranh luận, ngươi tùy tiện loại một người thử xem. Thỏ chết cáo xót thương khẳng định sẽ xúm lại xử lý ngươi.
Trước khi tới, Dương Khánh đã tìm hiểu kỹ càng tỉ mỉ về tình hình của Đốc Vệ. Vừa nghe vậy, hắn thoáng nhíu mày. Hắn phát hiện có chút không thích hợp trong việc thuyên chuyển người bên phía Tả Đốc Vệ. Lưu lại một tâm phúc giúp đỡ người tới đảm nhiệm. Nói khó nghe một chút, đại quyền binh mã và nắm giữ ở trong tay tiền nhiệm có gì khác nhau? Điều này không phải là muốn triệu hồi tiền nhiệm tới phục chức bất cứ lúc nào sao? Rõ ràng tự cho Miêu Nghị thêm phiền phức. Thứ nhất là để Miêu Nghị hồi lâu không tiến vào cánh cửa, chính là chứng minh. Tình hình có chút phức tạp!
Người có nhiều thủ hạ hơn nữa, không có một người của bản thân mình, có đánh rắm cũng không có tiếng vang. Miêu Nghị từ nhà tranh ra làm quan, gần như chính là một đường bò lên vị trí quan chính, thống lĩnh binh nhiều năm, làm sao có thể không rõ đạo lý này. Người làm quen với chức vị chính tất nhiên biết tầm quan trọng của nắm quyền.
Vừa nghe tình hình, trong lòng hắn đã hiểu rõ, chỉ là biểu hiện ra thản nhiên không biểu lộ gì mà thôi.
Một đường vấn đáp, cả nhóm chậm rãi đi lên tới trước đại điện chính. Trước mắt, địa phương này không được tốt lắm. Ngược lại, thể diện Lục Chỉ Môn vẫn còn. Cột chạm trổ mái cong vểnh, đền đài nguy nga, rất có khí phái. Ngoài điện một cây cờ Hắc Hổ Kỳ phần phật lay động trong gió. Trên lá cờ thêu một con hổ đen đang rít gào, uy vũ khí phách bay ở trong gió.
Đứng ở đây quay đầu lại nhìn ra bốn phía, một mảnh ốc đảo hoang vắng bao quanh, có một phen phong tình khác thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận