Phi Thiên

Chương 1354: Thần thảo (Thượng)

Mấy tên thiên binh thiên tướng lập tức kéo Huyết Yêu đi theo sau hắn, nàng chắc chắn phải chết.
Nếu Miêu Nghị và người Thiên Hành Cung nhìn thấy cảnh này sẽ xấu hổ muốn chết, mưu đồ bí mật, thậm chí cả cao thủ Thải Liên cũng xuất động nhưng còn kém Hạ Hầu thống lĩnh tự thân xuất mã, người ta không cần tốn sức đã bắt được Huyết Yêu giày vò Thiên Hành Cung bao nhiêu năm qua..
Cao thủ Kim Liên cửu phẩm nha! Hạ Hầu Thống lĩnh tùy tiện bảo thủ hạ đánh vài cái là xong việc.
Hạ Hầu Long Thành đi nhanh về phía trước, trong tay cầm linh tinh báo tin.
Vô Tương Tinh Chính Khí Môn, chưởng môn Ngọc Linh chân nhân đang mở tiệc chiêu đãi Minh Chiếu, tự mình tiếp khách, cũng không ngại thân phận.
Không nói tu vi Minh Chiếu, thực lực và địa vị của Chính Khí Môn không xứng xách giày cho Thiên Hành Cung, có thể kéo quan hệ với Thiên Hành Cung, đó là Thiên Hành Cung cho Chính Khí Môn mặt mũi.
Trong đại điện chủ khách hòa hợp, Miêu Nghị cầm tinh linh có động tĩnh ra xem.
Ba!
Miêu Nghị vỗ án, nói:
- Minh Chiếu tiền bối, quả nhiên Huyết Yêu quay về Thiên phố, đã sa lưới và bị bắt!
- Ah!
Minh chiếu nghe xong mừng rỡ, tại Hỗn Loạn Chi Địa có không biết bao nhiêu đệ tử Thiên Hành Cung chết trong tay Huyết Yêu, nếu không vì thế, hắn cũng không ngại đường xa tới đây chém giết Huyết Yêu.
Chung Ly Khoái trầm giọng nói:
- Ngưu Hữu Đức, ngươi cũng nhìn thấy huyết độn của Huyết Yêu, không nên cho nàng chạy.
- Huyết độn của nàng không lợi hại bằng Hạ Hầu thống lĩnh không nói đạo lý! Pháp nguyên của Huyết Yêu đã bị Hạ Hầu Long Thành phế bỏ!
Miêu Nghị ngửa mặt lên trời cười to, rốt cục diệt trừ hậu hoạn Huyết Yêu.
- Tốt! Yêu ma này đã đền tội, rốt cục có thể an ủi các đệ tử Thiên Hành Cung vẫn lạc trong tay nàng, cũng không uổng công ta chạy đi một chuyến!
Minh Chiếu vỗ án cười to, cao hứng nâng chén mời rượu cảm tạ Chính Khí Môn hỗ trợ.
Nhưng đám người bọn họ cao hứng quá sớm, tại cửa thành Thiên phố, một chiếc kiệu cản đường, Hoàng Phủ Quân Nhu đứng bên ngoài chiếc kiệu đối diện Hạ Hầu Long Thành, nhìn Huyết Yêu bị đánh thành chó chết, có thể nói tức giận toàn thân run rẩy, chỉ vào mặt Hạ Hầu Long Thành, tức giận nói:
- Rốt cuộc nàng phạm tội gì mà Hạ Hầu thống lĩnh lại vận dụng cực hình như thế?
Hạ Hầu Long Thành lúng túng nói:
- Bổn thống lĩnh nhận được tin báo nữ tử này có quan hệ tới việc Linh đảo trên Vô Tương Tinh bị cướp.
Huyết Yêu bi phẫn nói:
- Thiếu đông gia, ta oan uổng!
Mặc kệ có oan uổng hay không, nơi này không phải nơi nói chuyện, Hoàng Phủ Quân Nhu cũng biết Hạ Hầu Long Thành không thể thả người trước mặt nhiều người, cho dù Hạ Hầu Long Thành không giảng đạo lý nhưng nhất định phải tuân thủ quy tắc trò chơi, hắn bắt người cũng cần tìm cớ, nếu không sẽ huyên náo lớn đến mức Hạ Hầu Long Thành không xuống đài được.
Hoàng Phủ Quân Nhu quay đầu tiến vào trong kiệu, kiệu phu nâng kiệu rời đi.
Hạ Hầu Long Thành mang theo phạm nhân bay lên cao, trực tiếp bay vào phủ thống lĩnh thành tây chờ Hoàng Phủ Quân Nhu đến.
Tại thiên phố, Hoàng Phủ Quân Nhu không có tư cách bay tới bay lui, chỉ có thể đi bộ đến phủ thống lĩnh tại khu tây.
Chiếc kiệu tới chậm, Hạ Hầu Long Thành cúi đầu khom lưng đến nghênh đón, Hoàng Phủ Quân Nhu lườm hắn sau đó đi vào trong phủ.
Huyết Yêu đang nằm thê thảm trên mặt đất, Hoàng Phủ Quân Nhu nhanh chóng kiểm tra thương thế cho nàng.
Hạ Hầu Long Thành cười khan nói:
- Hoàng Phủ, nàng là bằng hữu của ngươi?
Bỗng nhiên Hoàng Phủ Quân Nhu quay đầu lại, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Nàng có thù oán gì với ngươi, tại sao ngươi hạ độc thủ như thế, thậm chí còn hủy pháp nguyên của nàng.
Phế bỏ pháp nguyên của tu sĩ có ý nghĩa gì? Ý nghĩa tu vi cả đời bị hủy, có thể nói sống không bằng chết, còn khủng khiếp hơn giết nàng.
- Là...
Hạ Hầu Thống lĩnh chột dạ, đột nhiên vẻ mặt đầy chính khí, nói:
- Có người báo nàng là một trong các hung phạm cướp Linh đảo Vô Tương Tinh, ta chỉ muốn kiểm tra một chút, ai ngờ nàng lại nói năng lỗ mãng với bổn thống lĩnh.
Đột nhiên Hoàng Phủ Quân Nhu đứng lên, tức giận nói:
- Hạ Hầu Long Thành, chúng ta biết nhau từ nhỏ đến lớn, ta hiểu rõ ngươi là người thế nào, cũng không phải kẻ tốt lành gì, đừng giả vờ với ta.
Hạ Hầu Long Thành gãi gãi đầu, cười làm lành nói:
- Cái gì chứ, nếu như là bằng hữu của ngươi thì thôi, ta không truy cứu, thả cho nàng một con ngựa, ngươi mang người đi đi.
Hoàng Phủ Quân Nhu không chịu bỏ qua, quát:
- Nói! Là ai sai sử ngươi làm như vậy?
Hạ Hầu Long Thành nhìn chung quanh, nói hàm hồ:
- Không có người sai sử, chỉ nhận được tin báo, nói nàng hung phạm cướp Linh đảo Vô Tương Tinh mà thôi.
Huyết Yêu yếu ớt nói:
- Thiếu đông gia, không cần nói cũng biết là ai, trừ Ngưu Hữu Đức còn ai khác chứ?
- Thật sự là Ngưu Hữu Đức sai sử?
Hoàng Phủ Quân Nhu cùng hỏi, nàng đã hoài nghi, Ngưu Hữu Đức làm sao có thể chỉ huy con hàng này chứ?
Hạ Hầu Long Thành khinh thường nói:,
- Chỉ bằng hắn cũng xứng sai sử ta?
Hoàng Phủ Quân Nhu hỏi lại:
- Có phải hắn sai sử hay không?
Hạ Hầu Long Thành kiên quyết phủ nhận:
- Không phải!
Hoàng Phủ Quân Nhu không chịu buông tha, nói:
- Hạ Hầu Long Thành. Ngưu Hữu Đức cho ngươi chỗ tốt gì mà ngươi giúp hắn?
Hạ Hầu Long Thành lắc đầu, nói:
- Hoàng Phủ, thực không phải hắn, không tin ngươi gọi hắn đến đối chất.
Hắn đánh chết cũng không thừa nhận, bằng không lão bà chạy về phía Khấu Văn Lam thì thảm.
Hoàng Phủ Quân Nhu hận nghiến răng, không biết Miêu Nghị rót mật ngọt gì cho con hàng này. Không ngờ hắn không khai Miêu Nghị ra, lại còn cứng miệng không nói, cho dù nàng có hỏi cũng không bán đứng Miêu Nghị, nàng lần đầu tiên thấy Hạ Hầu Long Thành làm như vậy.
Không có chỗ phát tiết, Hoàng Phủ Quân Nhu vịn Huyết Yêu đi, Huyết Yêu nói:
- Thiếu đông gia, đồ vật của ta bị hắn tịch thu.
Hoàng Phủ Quân Nhu dừng bước, quay đầu nhìn về phía Hạ Hầu Long Thành, Hạ Hầu Long Thành cam đoan:
- Ta không động đồ vật bên trong.
Hoàng Phủ đoạt lấy. Vịn Huyết Yêu ra khỏi nội viện, sau khi đưa vào trong kiệu của mình, hai người cùng ngồi bên trong.
Kiệu phu khởi kiệu rời đi, Hạ Hầu Long Thành đi theo bên cạnh cỗ kiệu, vui vẻ nói:
- Hoàng Phủ, ta tiễn ngươi!
- Cút!
Trong kiệu đuổi khách.
Hạ Hầu Long Thành dừng bước tại chỗ, hắn vò đầu không dứt, quay đầu lại sắc mặt âm trầm, hắn lấy linh tinh liên lạc với Miêu Nghị rồi quay về.
Quần Anh hội, chiếc kiệu đi vào trong nội viện, Hoàng Phủ Quân Nhu vịn Huyết Yêu ra ngoài và an trí trong gian phòng ngủ sạch sẽ.
Ngồi trên giường, Huyết Yêu chật vật thê thảm không chịu nổi, Hoàng Phủ Quân Nhu thở dài:
- Huyết Yêu, việc này đều tại ta, nếu không phải ta gọi ngươi tới, ngươi cũng không có bộ dáng hôm nay, pháp nguyên của ngươi...
Nàng không đành lòng nói nữa.
Huyết Yêu cười thảm nói:
- Thiếu đông gia lo ngại, trong mắt người khác ta tu luyện tà pháp nhưng không biết bổn nguyên Huyết Ma Đại Pháp chính là máu huyết, có máu sẽ sinh, người khác bị hủy pháp nguyên không thể khôi phục, với ta mà nói đây không phải việc khó gì.
- Thật?
Hoàng Phủ Quân Nhu nghe vậy vui vẻ, có chút không tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận