Phi Thiên

Chương 1609: Tắm rửa (Thượng)

Còn có vô số nghi hoặc, nếu như thực sự nữ tử phi thiên này là người cất dấu đồ vật, vậy nàng sao có thể lấy được Lục đại kỳ công? Theo như phương thức của bảo tàng này, liệu có thể thu thập được toàn bộ Lục đại kỳ công hay không?
Vấn đề này Miêu Nghị vừa chờ mong vừa lo lắng. Chờ mong Lục đại kỳ công đúng như hắn muốn, đều ở trong tay nữ nhân này. Thế nhưng hắn lại lo lắng nữ nhân này ném loạn như vậy, vũ trụ này rộng lớn như thế, muốn tìm được toàn bộ rất là phiền toias.
Loại chuyện này trước mắt có nghĩ nhiều cũng vô dụng. Quay đầu, hắn đi ra thạch thất, trở lại không gian tràn ngập ánh sáng màu đỏ và ánh sáng màu lam kia.
Nếu hắn không tu luyện Tinh Hỏa quyết còn tốt, người tu luyện Tinh Hỏa quyết tới nơi này không có một ai có thể bỏ qua được mê hoặc, bước chân rời đi.
Không bởi vì nguyên do gì khác, Âm Dương chi hỏa ở trước mắt. Miêu Nghị càng nhìn càng khát khao, lấy ra tinh linh liên hệ với Từ Đường Nhiên, thông báo mình đổi chỗ tu luyện. Bảo bọn họ không nên tìm hắn, cứ an tâm ở tại chỗ. Có việc thì lại liên hệ với hắn.
Con mẹ nó, tên này không phải tìm được đường chạy rồi đó chứ? Từ Đường Nhiên có chút gấp gáp, hỏi ngươi đi đâu tu luyện.
Miêu Nghị trả lời, không có rời khỏi đây, vẫn ở Lưỡng cực tinh. Ta sẽ trở vè, giúp ta chuyển cáo một tiếng với phu thê Ban Nguyệt Công.
Nghe hắn nói như vậy, Từ Đường Nhiên hơi yên tâm hơn chút.
Sau khi sắp xếp bên Từ Đường Nhiên xong, Miêu Nghị lại đi vòng quanh con cóc một vòng, thi thoảng ngẩng đầu nhìn đám băng diễm mỹ lệ trên đỉnh đầu, thi thoảng lại vươn tay sờ con cóc hình thể cực lớn kia. Suy nghĩ, nếu như mình hấp thu đám Âm dương chi hỏa này, không biết có thể cô đọng ra bao nhiêu hỏa diễm vô hình.
Người khác còn không rõ, nhưng trong lòng hắn lại hiểu rõ. Hắn thi triển ra hỏa diễm vô hình là do hồng tinh và lam tinh trong pháp nguyên tạo thành. Một khi thi pháp, hồng tinh và lam tinh trong pháp nguyên sẽ cấp tốc xoay tròn. Sinh ra hỏa diễm vô hình, cung cấp cho mình sử dụng.
Mà hồng tinh và lam tinh trong cơ thể hắn, số lượng có hạn. Từ sau khi hắn trộm một ít băng diễm ở tiểu thế giới xong cơ hồ không có bất kỳ tăng trưởng nào. Cho nên hỏa diễm vô hình có thể sinh ra cũng không nhiều lắm. Cho nên hắn cũng chưa bao giờ khống chế qua một lượng lớn hỏa diễm vô hình. Hiện tại ở đây có nhiều âm dương chi hỏa như vậy, làm cho hắn có chút chờ mong.
Gõ gõ vài cái trên người con cóc, thấy không có vấn đề gì. Hắn lách mình bay lên trên lưng con cóc rồi khoanh chân ngồi xuống. Tay nắm hai khỏa huyết đan, nắm trong tay, hai mắt nhắm lại tập trung tư tưởng. Bắt đầu thi triển ra Tinh Hỏa quyết tu luyện.
Rất nhanh, trên người con cóc bên dưới Miêu Nghị có một đám sương đỏ bay ra, đột nhiên bị hút vào trong cơ thể hắn. Cảnh tượng này vừa mới xuất hiện, đám hỏa ảnh trong băng giáp chung quanh thân thể con cóc xao động, tán loạn khắp nơi trong băng giáp, khiến cho người ta có cảm giác như nó có sinh mạng. Đang nóng lòng chạy thục mạng. Nhưng mà đã bị băng giáp trói buộc, nó không có cách nào thoát thân.
Kể tử đó, mỗi một khối băng giáp trên người con cóc giống như đều có quang mang màu đỏ lóe lên.
Từ trên xuống cũng có một đám lam vụ rót vào trong cơ thể Miêu Nghị.
Một màn rất kỳ quái xảy ra, sương đỏ và lam vụ giống như tương khắc, đồng thời rót vào thân thể Miêu Nghị, nhưng mà phân bố cực kỳ rõ ràng. Lam vụ từ trên rót xuống dưới chỉ bao trùm tới vai Miêu Nghị là dừng lại. Xuống bên dưới là địa bàn của sương đỏ.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên Miêu Nghị hấp thu âm dương chi hỏa này, trước kia khi hấp thu loại nguyên tố như âm dương hỏa này mắt thường khó mà nhìn thấy. Lúc này mắt thường hắn lại có thể nhìn thấy được rõ ràng. Hai loại nguyên tố giống như hai loại sương màu sắc khác nhau rót vào trong cơ thể Miêu Nghị, cảnh tượng vô cùng đồ sộ. Bởi vậy có thể thấy được trình độ nồng đậm của âm dương chi hỏa nơi này.
Hấp thu hỏa nguyên tố âm dương rõ ràng không hợp, nhưng mà sau khi được Miêu Nghị hấp thu vào pháp nguyên, trải qua Tinh Hỏa quyết âm dương điều hòa lại dần dần trở nên lóng lánh, biến thành từng điểm sáng hai màu khác nhau. Bắt đầu xoay tròn chung quanh nhau, giống như từ một đôi oan gia biến thành bằng hữu thân thiết vậy.
Một ngày sau đó, Miêu Nghị điều tra sơ qua, trong lòng không khỏi sợ hãi thán phục. Mới qua một ngày, trong pháp nguyên hắn đã gia tăng không ít tinh quang được tinh luyện từ Âm dương chi hỏa, ước chừng năm mươi. Cũng có thể nói là qua một ngày, tốc độ luyện hóa nguyên lực châu hạ phẩm của hắn tăng lên năm mươi khỏa.
Đừng nhìn số lượng nho nhỏ như vậy, năm mươi khỏa này nếu như tích lũy xuống cũng không phải là con số nhỏ.
Một năm sau, Miêu Nghị xuất quan. Không xuất quan không được, nếu như không xuất quan bên Từ Đường Nhiên không yên lòng. Bởi vì đối phương không ngừng dùng tinh linh liên hệ với hắn.
Song phương sau khi găp mặt, thấy Miêu Nghị thực sự không có dấu bọn họ chạy trốn. Từ Đường Nhiên thở dài một hơi, vừa gặp mặt đã hỏi:
- Rốt cuộc ngươi đi đâu?
Miêu Nghị cũng nhìn ra vẻ nghi hoặc trên mặt phu thê Ban Nguyệt Công, hắn cười nói:
- Không dối gạt mấy vị, công pháp mà ta tu luyện là tính hỏa, tìm nơi địa hỏa đầy đủ tu luyện. Đây cũng là nguyên nhân ta tới Lưỡng Cực tinh, chư vị không cần suy nghĩ nhiều.
Thì ra là thế. Mấy người đều yên tâm.
Dưới tình huống cao hứng, Từ Đường Nhiên lại tự mình xuống bếp làm mấy món ăn dân dã, mọi người tụ lại ngồi cùng bàn, nói một ít câu chuyện truyền kỳ trong giới tu hành. Chuyện này Miêu Nghị đồng tình nahast, bởi vì hắn đối với đại thế giới không hiểu nhiều bằng phu thê Ban Nguyệt Công. Ngay cả Từ Đường Nhiên cũng khnog bằng, cho nên hắn đành ngồi nghe, có chỗ nào không hiểu thì mở miệng hỏi.
Sau khi ăn uống tận hứng, Miêu Nghị lại tiếp tục rời đi, tiếp tục lui xuống tầng băng vạn trượng tu luyện.
Đương nhiên hắn người lo lắng cho hắn còn có thê thiếp trong nhà. Vân Tri Thu không nói, chỉ cần được biết hắn bình an là được. Tỷ muội Âu Dương hôm nay cũng biết chuyện Miêu Nghị tham gia khảo hạch, cũng cực kỳ lo lắng, hai người còn từng liên hệ qua. Chỉ có Tần Vi Vi là không biết tình hình. Nhưng mà khi rảnh rỗi cũng dùng tinh linh liên hệ với Miêu Nghị. Nói xa nói gần đại loại là vừa gần đã xa, nỗi khổ tương tư khó nhịn. Dù sao tân hôn không được bao lâu Miêu Nghị đã rời đi. Tần Vi Vi mới nếm thử tư vị nam nữ đã xa cách với trượng phu lâu như vậy cũng khó trách nàng có tâm lý như thế.
Đối với chuyện này Miêu Nghị cũng có chút áy náy. Thế nhưng có một chút chuyện quả thực hắn không tiện lộ ra. Chuyện này không có liên quan tới việc yêu hay không yêu. Có một chút chuyện nếu như Tần Vi Vi bây giờ biết quá nhiều đối với bản thân nàng cũng chưa hẳn là chuyện tốt. Cũng có thể nói, biết rõ quá nhiều cũng không phải là chuyện gì tốt với bất kỳ ai. Cho nên nam nhân có một chút chuyện sẽ không nói cho nữ nhân. Miêu Nghị chỉ có thể nói cho nàng hay, mình có chuyện quan trọng trên người, trịnh trọng hứa với nàng, sau một trăm năm nhất định sẽ trở về với nàng.
Còn có vô số nghi hoặc, nếu như thực sự nữ tử phi thiên này là người cất dấu đồ vật, vậy nàng sao có thể lấy được Lục đại kỳ công? Theo như phương thức của bảo tàng này, liệu có thể thu thập được toàn bộ Lục đại kỳ công hay không?
Vấn đề này Miêu Nghị vừa chờ mong vừa lo lắng. Chờ mong Lục đại kỳ công đúng như hắn muốn, đều ở trong tay nữ nhân này. Thế nhưng hắn lại lo lắng nữ nhân này ném loạn như vậy, vũ trụ này rộng lớn như thế, muốn tìm được toàn bộ rất là phiền toias.
Loại chuyện này trước mắt có nghĩ nhiều cũng vô dụng. Quay đầu, hắn đi ra thạch thất, trở lại không gian tràn ngập ánh sáng màu đỏ và ánh sáng màu lam kia.
Nếu hắn không tu luyện Tinh Hỏa quyết còn tốt, người tu luyện Tinh Hỏa quyết tới nơi này không có một ai có thể bỏ qua được mê hoặc, bước chân rời đi.
Không bởi vì nguyên do gì khác, Âm Dương chi hỏa ở trước mắt. Miêu Nghị càng nhìn càng khát khao, lấy ra tinh linh liên hệ với Từ Đường Nhiên, thông báo mình đổi chỗ tu luyện. Bảo bọn họ không nên tìm hắn, cứ an tâm ở tại chỗ. Có việc thì lại liên hệ với hắn.
Con mẹ nó, tên này không phải tìm được đường chạy rồi đó chứ? Từ Đường Nhiên có chút gấp gáp, hỏi ngươi đi đâu tu luyện.
Miêu Nghị trả lời, không có rời khỏi đây, vẫn ở Lưỡng cực tinh. Ta sẽ trở vè, giúp ta chuyển cáo một tiếng với phu thê Ban Nguyệt Công.
Nghe hắn nói như vậy, Từ Đường Nhiên hơi yên tâm hơn chút.
Sau khi sắp xếp bên Từ Đường Nhiên xong, Miêu Nghị lại đi vòng quanh con cóc một vòng, thi thoảng ngẩng đầu nhìn đám băng diễm mỹ lệ trên đỉnh đầu, thi thoảng lại vươn tay sờ con cóc hình thể cực lớn kia. Suy nghĩ, nếu như mình hấp thu đám Âm dương chi hỏa này, không biết có thể cô đọng ra bao nhiêu hỏa diễm vô hình.
Người khác còn không rõ, nhưng trong lòng hắn lại hiểu rõ. Hắn thi triển ra hỏa diễm vô hình là do hồng tinh và lam tinh trong pháp nguyên tạo thành. Một khi thi pháp, hồng tinh và lam tinh trong pháp nguyên sẽ cấp tốc xoay tròn. Sinh ra hỏa diễm vô hình, cung cấp cho mình sử dụng.
Mà hồng tinh và lam tinh trong cơ thể hắn, số lượng có hạn. Từ sau khi hắn trộm một ít băng diễm ở tiểu thế giới xong cơ hồ không có bất kỳ tăng trưởng nào. Cho nên hỏa diễm vô hình có thể sinh ra cũng không nhiều lắm. Cho nên hắn cũng chưa bao giờ khống chế qua một lượng lớn hỏa diễm vô hình. Hiện tại ở đây có nhiều âm dương chi hỏa như vậy, làm cho hắn có chút chờ mong.
Gõ gõ vài cái trên người con cóc, thấy không có vấn đề gì. Hắn lách mình bay lên trên lưng con cóc rồi khoanh chân ngồi xuống. Tay nắm hai khỏa huyết đan, nắm trong tay, hai mắt nhắm lại tập trung tư tưởng. Bắt đầu thi triển ra Tinh Hỏa quyết tu luyện.
Rất nhanh, trên người con cóc bên dưới Miêu Nghị có một đám sương đỏ bay ra, đột nhiên bị hút vào trong cơ thể hắn. Cảnh tượng này vừa mới xuất hiện, đám hỏa ảnh trong băng giáp chung quanh thân thể con cóc xao động, tán loạn khắp nơi trong băng giáp, khiến cho người ta có cảm giác như nó có sinh mạng. Đang nóng lòng chạy thục mạng. Nhưng mà đã bị băng giáp trói buộc, nó không có cách nào thoát thân.
Kể tử đó, mỗi một khối băng giáp trên người con cóc giống như đều có quang mang màu đỏ lóe lên.
Từ trên xuống cũng có một đám lam vụ rót vào trong cơ thể Miêu Nghị.
Một màn rất kỳ quái xảy ra, sương đỏ và lam vụ giống như tương khắc, đồng thời rót vào thân thể Miêu Nghị, nhưng mà phân bố cực kỳ rõ ràng. Lam vụ từ trên rót xuống dưới chỉ bao trùm tới vai Miêu Nghị là dừng lại. Xuống bên dưới là địa bàn của sương đỏ.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên Miêu Nghị hấp thu âm dương chi hỏa này, trước kia khi hấp thu loại nguyên tố như âm dương hỏa này mắt thường khó mà nhìn thấy. Lúc này mắt thường hắn lại có thể nhìn thấy được rõ ràng. Hai loại nguyên tố giống như hai loại sương màu sắc khác nhau rót vào trong cơ thể Miêu Nghị, cảnh tượng vô cùng đồ sộ. Bởi vậy có thể thấy được trình độ nồng đậm của âm dương chi hỏa nơi này.
Hấp thu hỏa nguyên tố âm dương rõ ràng không hợp, nhưng mà sau khi được Miêu Nghị hấp thu vào pháp nguyên, trải qua Tinh Hỏa quyết âm dương điều hòa lại dần dần trở nên lóng lánh, biến thành từng điểm sáng hai màu khác nhau. Bắt đầu xoay tròn chung quanh nhau, giống như từ một đôi oan gia biến thành bằng hữu thân thiết vậy.
Một ngày sau đó, Miêu Nghị điều tra sơ qua, trong lòng không khỏi sợ hãi thán phục. Mới qua một ngày, trong pháp nguyên hắn đã gia tăng không ít tinh quang được tinh luyện từ Âm dương chi hỏa, ước chừng năm mươi. Cũng có thể nói là qua một ngày, tốc độ luyện hóa nguyên lực châu hạ phẩm của hắn tăng lên năm mươi khỏa.
Đừng nhìn số lượng nho nhỏ như vậy, năm mươi khỏa này nếu như tích lũy xuống cũng không phải là con số nhỏ.
Một năm sau, Miêu Nghị xuất quan. Không xuất quan không được, nếu như không xuất quan bên Từ Đường Nhiên không yên lòng. Bởi vì đối phương không ngừng dùng tinh linh liên hệ với hắn.
Song phương sau khi găp mặt, thấy Miêu Nghị thực sự không có dấu bọn họ chạy trốn. Từ Đường Nhiên thở dài một hơi, vừa gặp mặt đã hỏi:
- Rốt cuộc ngươi đi đâu?
Miêu Nghị cũng nhìn ra vẻ nghi hoặc trên mặt phu thê Ban Nguyệt Công, hắn cười nói:
- Không dối gạt mấy vị, công pháp mà ta tu luyện là tính hỏa, tìm nơi địa hỏa đầy đủ tu luyện. Đây cũng là nguyên nhân ta tới Lưỡng Cực tinh, chư vị không cần suy nghĩ nhiều.
Thì ra là thế. Mấy người đều yên tâm.
Dưới tình huống cao hứng, Từ Đường Nhiên lại tự mình xuống bếp làm mấy món ăn dân dã, mọi người tụ lại ngồi cùng bàn, nói một ít câu chuyện truyền kỳ trong giới tu hành. Chuyện này Miêu Nghị đồng tình nahast, bởi vì hắn đối với đại thế giới không hiểu nhiều bằng phu thê Ban Nguyệt Công. Ngay cả Từ Đường Nhiên cũng khnog bằng, cho nên hắn đành ngồi nghe, có chỗ nào không hiểu thì mở miệng hỏi.
Sau khi ăn uống tận hứng, Miêu Nghị lại tiếp tục rời đi, tiếp tục lui xuống tầng băng vạn trượng tu luyện.
Đương nhiên hắn người lo lắng cho hắn còn có thê thiếp trong nhà. Vân Tri Thu không nói, chỉ cần được biết hắn bình an là được. Tỷ muội Âu Dương hôm nay cũng biết chuyện Miêu Nghị tham gia khảo hạch, cũng cực kỳ lo lắng, hai người còn từng liên hệ qua. Chỉ có Tần Vi Vi là không biết tình hình. Nhưng mà khi rảnh rỗi cũng dùng tinh linh liên hệ với Miêu Nghị. Nói xa nói gần đại loại là vừa gần đã xa, nỗi khổ tương tư khó nhịn. Dù sao tân hôn không được bao lâu Miêu Nghị đã rời đi. Tần Vi Vi mới nếm thử tư vị nam nữ đã xa cách với trượng phu lâu như vậy cũng khó trách nàng có tâm lý như thế.
Đối với chuyện này Miêu Nghị cũng có chút áy náy. Thế nhưng có một chút chuyện quả thực hắn không tiện lộ ra. Chuyện này không có liên quan tới việc yêu hay không yêu. Có một chút chuyện nếu như Tần Vi Vi bây giờ biết quá nhiều đối với bản thân nàng cũng chưa hẳn là chuyện tốt. Cũng có thể nói, biết rõ quá nhiều cũng không phải là chuyện gì tốt với bất kỳ ai. Cho nên nam nhân có một chút chuyện sẽ không nói cho nữ nhân. Miêu Nghị chỉ có thể nói cho nàng hay, mình có chuyện quan trọng trên người, trịnh trọng hứa với nàng, sau một trăm năm nhất định sẽ trở về với nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận