Phi Thiên

Chương 1866: Thu hoạch không nhỏ

Đám người Ưng Vô Địch đang tĩnh tu trong hang động cũng xuất hiện, chỉ thấy mặt biển xuất hiện sóng gió ngập trời, một tầng sóng lớn đang lao về phía hải đảo.
Bích Hải đại vương bay lên không trung, hắn phất tay về bốn phía, sóng lớn đang lao về hải đảo ổn định và lắng xuống, cuối cùng quay về biển cả.
Ánh mắt mọi người tập trung nhìn vào Miêu Nghị trên bờ biển, chỉ thấy Miêu Nghị cầm thương chỉ vào biển cả.
- Ha ha ha...
Chợt thấy Miêu Nghị ngửa mặt lên trời cười to.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, không biết hắn đang cười cái gì, nhưng thấy Miêu Nghị cười to thật lâu liền im lặng, cũng đánh giá một thương của hắn vừa rồi.
Trong nháy mắt, Thanh Phong bay trên cao mở to mắt nhìn, ánh mắt nhìn thẳng vào đầu thương của Miêu Nghị, nhìn chằm chằm vào điểm đen đang xoay trền đầu thương.
Oanh!
Mặt biển bị một thương công kích lõm xuống một lỗ thủng thật lớn, mặt biển lại sinh ra sóng gió ngập trời, Bích Hải đại vương tiếp tục thi pháp ngăn cản, bằng không sóng biển đã càn quét cả hải đảo.
- Hắn tu luyện thành công.
Thanh Phong lên tiếng.
- Cái gì?
Ưng Vô Địch quay đầu lại hỏi.
Thanh Phong nói:
- Hắn thành công phân giải Nhất Thương Thập Sát, sau khi phân giải không còn bị pháp lực cắn trả.
Hắn cũng không biết Miêu Nghị đã tu hành chiêu thức mới, chỉ cho rằng Miêu Nghị đã thành công phân giải chiêu thức.
- Thành công...
Ưng Vô Địch nói thầm, nhìn Miêu Nghị trên bờ biển, hắn ngạc nhiên nói:
- Quả thật là trời không phụ lòng người, có sát chiêu này lại như hổ thêm cánh.
Miêu Nghị thu hồi trường thương, chậm rãi quay lại nhìn sang mọi người, hắn vui mừng nói:
- Rốt cục thành công, tu hành nhiều năm cũng đạt được hồi báo, ta càng có nắm chắc khảo hạch địa ngục.
Mọi người trao đổi ánh mắt, mặc dù mọi người đã đoán được hắn sẽ tham gia khảo hạch địa ngục, bởi vì hắn không nói nên không ai lên tiếng.
- Chúc mừng đại nhân!
Đám người Ưng Vô Địch chắp tay chúc mừng.
- Tam ca khách khí làm gì!
Miêu Nghị cười ha hả, tâm tình xem như không tệ, cuối cùng hắn cũng thoát khỏi trạng thái dây dưa khi phân giải Nhất Thương Thập Sát.
Hồ Phi che miệng cười nói:
- Quần áo đại thống lĩnh tả tơi, cũng nên thay đổi một bộ mới được rồi.
Hôm nay đám người Phục Thanh tận tình khuyên bảo, không thể lại gọi là ngũ gia, tất cả mọi người cũng đổi giọng gọi đại thống lĩnh.
Miêu Nghị khẽ giật mình, nhìn quần áo trên người rách nát, lại đưa tay vuốt chòm râu dài, hắn cười lớn sau đó phát tay qua miệng, chòm râu dài trên miệng bị diệt tận gốc giống như dao cạo qua. Hắn lại nhảy vào trong nước biển.
Mọi người đều đáp xuống, Liệt Hoàn tức giận kéo tay Hồ Phi.
- Nam nhân tắm rửa có cái đẹp mắt.
Hồ Phi bị hắn kéo lại liền trợn mắt, nói:
- Chỉ cho phép ngươi vào thanh lâu, không cho phép ta nhìn người khác tắm rửa?
Sau khi tắm rửa hoàn tất mặc quần áo vào, Hồ Phi tự mình động thủ chải tóc giúp Miêu Nghị, cả đám người tụ tập chuẩn bị các món ăn ngon. Cần biết mười năm qua Miêu Nghị không ăn uống gì, không có hạt cơm nào vào bụng.
Tâm tình sung sướng nên Miêu Nghị cũng cao hứng nâng chén với mọi người.
Sau khi ăn no liền buông lỏng, Miêu Nghị lại tiến vào hang động khôi phục pháp lực tiêu hao.
Vì cam đoan quen thuộc chiêu mới, mỗi ngày hắn củng cố và thi triển vài lần..
Sau khi củng cố một năm vẫn không được hoàn mỹ, chiêu này tiêu hao pháp lực thật lớn. Mặc dù không có tiêu hao khổng lồ như Nhất Thương Thập Sát nhưng cũng không thể dùng nhiều. Sử dụng vài lần sẽ tiêu hao hết tinh khí thần, sẽ xuất hiện tình huống giống Nhất Thương Thập Sát.
Đây là việc không thể tránh khỏi, muốn phát huy uy lực chiêu thức này, nhất định phải tích tụ đầy đủ tinh khí thần và pháp lực mới được.
Chiêu này có thiếu hụt lớn, đó là không thể lập tức thi triển trong tức thì như Nhất Thương Thập Sát, cần chuẩn bị một chút mới được, không thể một phát là đánh ra, đây cũng là khác nhau lớn nhất với Nhất Thương Thập Sát, Nhất Thương Thập Sát có thể phóng thích ngay lập tức, không cần cố kỵ gì cả, bởi vậy có thể thấy chiêu này không khác gì sát chiêu của Thanh Phong, Thanh Phong muốn ra tay cũng phải chuẩn bị.
Điểm này có bất lợi trong chiến đấu, Miêu Nghị muốn cố gắng giải quyết vấn đề này nhưng cuối cùng phát hiện lúc này không phải là lúc hắn có thể giải quyết.
Chỗ thiếu hụt lớn nhất chính là tu vi bản thân hắn, tiêu hao lực lượng thật lớn, cũng phải cam đoan uy lực chiêu này phát ra đầy đủ, lực lượng bản thân không đủ, ra tay không được, cũng chỉ có chờ tu vi hắn đủ cường đại, lực lượng cơ thể đầy đủ mới có thể phát huy một cách tự nhiên.
Cũng có thể so sánh chậu nước và biển cả, ngươi có một chậu nước phải sử dụng cẩn thận kẻo hết, mà biển cả cứ sử dụng tự nhiên.
Vấn đề chỉ có thể dựa vào tu vi tăng lên giải quyết, Miêu Nghị lại nhìn trúng chiêu thức tay không tấc sắt của Thanh Phong, bởi vì sử dụng có chỗ tốt lớn khi vật lộn cận thân, lúc kịch chiến không có vũ khí cũng cam đoan mình không ăn thiệt thòi.
Hắn cũng thử nhưng không được, hắn rãnh rỗi kéo Thanh Phong vào núi rừng nghiên cứu.
Cây rừng sâu kín, câu khô lá vàng, chim tước thu minh.
Nghe xong hắn hoang mang, Thanh Phong im lặng một lúc lại lắc đầu nói:
- Ta cũng không rõ, kỳ thật ta cũng hoang mang khi sử dụng vũ khí thi triển như đại nhân, đây là vấn đề ta muốn giải quyết, dù sao tay không tấc sắt sẽ ăn thiệt thòi khi đối chiến với người dùng vũ khí, ta không thể vận dụng chiêu này lên vũ khí, hôm nay đại nhân muốn bỏ vũ khí thi triển cũng hợp với ý của ty chức, đại nhân có thể bỏ qua vấn đề này, cũng chẳng khác gì cởi bỏ nan đề của ty chức, cho nên ty chức cũng không thể giải thích nghi hoặc cho đại nhân.
Miêu Nghị suy nghĩ cũng đúng, có lẽ Thanh Phong không tàng tư, bởi vì chiêu của Thanh Phong không thể thi triển trên vũ khí.
Cuối cùng hai người trao đổi tâm đắc khi sử dụng chiêu này, đều hy vọng có được thu hoạch trong đó, kết quả phát hiện vấn đề hai bên khác biệt, căn bản chính là hai con đường cùng.
Miêu Nghị tụ tập tinh khí thần kết hợp pháp lực phóng thích ra chiêu Nhất Thương Thập Sát, đây là loại hình cuồng bạo thuần túy, cần phải nhờ vào môi giới, lúc trước sử dụng vũ khí kém một chút đã bị pháp lực cắn trả làm vỡ nát, thân thể huyết nhục khó thừa nhận chiêu này, cần dùng thương môi giới thừa nhận uy lực cắn trả.
Mà Thanh Phong không giống, hắn như cắt mì vắt thành khối, sau khi định lượng uy lực tới mức cần thiết, tụ tập vào một điểm và đánh ra ngoài, không có đột nhiên xảy ra tình trạng cuồng bạo như sóng đánh vỡ đê.
Tóm lại một sử dụng phương thức cuồng bạo, dựa vào khống chế lưu lượng lớn nhỏ tăng cường uy lực, một còn lại tích trữ uy lực nhỏ lại thành cái lớn, sau khi tích trữ đủ sẽ phát ra một kích trí mạng. Bởi vậy uy lực công kích của Miêu Nghị có tính bạo phát, uy lực công kích của Thanh Phong có tính kéo dài.
- Thì ra là thế!
Sau khi Miêu Nghị hiểu liền gật đầu.
- Xem ra chúng ta không có biện pháp xử lý và tham khảo lẫn nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận