Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 1048: Không nuông chiều! (1)

Chương 1048: Không nuông chiều! (1)
“Tứ Phương các và Lê gia bây giờ đều hết sức quan trọng, là lực lượng có trọng lượng nhất dưới trướng Tiết Độ sứ đại nhân.”
“Nhưng Tiết Độ sứ đại nhân lại lo lắng bọn họ liên thủ.”
Sau khi trải qua Vương Lăng Vân nhắc nhở, Trương Vân Xuyên lập tức hiểu ý tứ của hắn.
Đó chính là một lần này hắn nếu chủ động thoái nhượng, bắt tay giảng hòa với Tứ Phương các mà nói, ngược lại sẽ làm Tiết Độ sứ bên kia bất mãn.
Dù sao người dưới trướng quá đoàn kết, đối với thượng vị giả mà nói, cũng không phải là chuyện gì tốt.
“Ừm.”
Trương Vân Xuyên gật gật đầu nói: “Ngươi nói không sai.”
“Một lần này chúng ta không thể chiều Tứ Phương các!”
“Truyền quân lệnh của ta, triệu tập hai ngàn binh mã đi qua, tước vũ khí những người đó cho ta!”
“Đừng thừa nhận bọn họ là người Tứ Phương các, cứ nói bọn họ là dư đảng phản nghịch!”
“Mang bọn họ những người đó đều bắt lấy, toàn bộ áp giải đi Giang Châu hỏi tội.”
“Mang bộ phận tiền tài hàng hóa thu được, cũng trực tiếp lấy danh nghĩa chiến lợi phẩm, trình cho Tiết Độ phủ, để Tứ Phương các không có lời nào để nói!”
“Vâng!”
Vương Lăng Vân thấy đại nhân nhà mình có quyết đoán như thế, dám thật sự xé rách da mặt với Tứ Phương các, hắn vẫn là rất vui vẻ.
Nói rõ đại nhân nhà mình có chủ kiến, có quyết đoán, là một người làm việc lớn.
Trương Vân Xuyên tuy đã hạ đạt mệnh lệnh, nhưng hắn cũng chưa tự mình xuống sân.
Hắn hôm nay đã là đại nhân vật, rất nhiều chuyện đều là giao cho người dưới trướng đi làm.
Nếu xảy ra sai sót gì, hắn còn có rất nhiều dư địa xoay vần, một câu mình không biết tình huống, liền có thể giải quyết rất nhiều vấn đề.
Trương Vân Xuyên ra lệnh một tiếng, đô úy Lưu Hắc Tử tự mình dẫn hai ngàn tân binh, trực tiếp bao vây thôn trang xảy ra xung đột kia.
Ở trong thôn trang, Tứ Phương các tụ tập hơn chín trăm vong mệnh đồ, đệ tử bang phái vừa hấp thu đã bắt đầu giằng co với Tuần Phòng quân.
Thạch Trụ tiếu quan này xảy ra xung đột trước hết với Tứ Phương các, mặt đầy máu tươi ngồi dưới một cái cây to, đang tiếp nhận quân y quan băng bó vết thương.
Trên đầu tường tòa nhà Tào gia có không ít binh sĩ Tuần Phòng quân đứng, trên người bọn họ dính vết máu, như đối mặt đại địch nhìn nhân mã Tứ Phương các đông nghìn nghịt bên ngoài.
Hành lang cùng phòng trong tòa nhà cũng có không ít binh sĩ Tuần Phòng quân bị thương đang nằm, tiếng kêu rên đau đớn không ngừng vang lên.
“A!”
“Kiên nhẫn một chút!”
“Cầm máu xong là không sao!”
“...”
Mấy quân y quan đang chạy qua chạy lại giữa thương binh, băng bó cầm máu cho các binh sĩ vừa rồi đánh giáp lá cà bị thương.
“Đi ra, lăn ra đây!”
“Nếu không lăn ra chúng ta sẽ đánh vào!”
“Giao ra hung thủ!”
“...”
Ở bên ngoài tòa nhà Tào gia, hơn chín trăm nhân mã Tứ Phương các tụ tập mang theo trường cung binh khí, đằng đằng sát khí.
Lúc ban đầu trong xung đột với Tuần Phòng quân Tứ Phương các chịu thiệt, ngay lập tức bị giết chết hơn ba mươi người, còn có không ít người bị bắt giữ.
Hắc Y sứ Hàn Chấn của Tứ Phương các sau khi nghe được, nổi giận đùng đùng.
Tứ Phương các bọn họ địa vị siêu nhiên, nha môn lớn nhỏ của Đông Nam Tiết Độ phủ phàm là nghe được tên của bọn họ, không ai không sợ hãi.
Nhưng Tuần Phòng quân thế mà giết người của bọn họ, cái này nếu mặc kệ không hỏi, vậy Tứ Phương các hắn ở Trần Châu về sau không cần lăn lộn nữa!
Vì thế Hắc Y sứ Hàn Chấn lập tức tụ tập hơn ba mươi tên Bạch Y sứ, cùng với bọn họ hợp lại hơn chín trăm tên vong mệnh đồ và đệ tử bang phái.
Bọn họ đến rất nhanh, trực tiếp mang hơn một trăm người bọn Tuần Phòng quân Thạch Trụ chặn hết ở trong thôn.
Người Tứ Phương các đang kêu gào, Tuần Phòng quân cố thủ tòa nhà Tào gia không chút dao động.
“Hàn đại nhân, Tuần Phòng quân trong này nước đổ đầu vịt, không muốn giao ra hung thủ, làm sao bây giờ?”
Hắc Y sứ Hàn Chấn ở dưới hơn mười tên Bạch Y sứ vây quanh, đứng ở nóc một căn nhà dân quan sát tình huống.
Hàn Chấn nhìn một lần tòa nhà Tào gia Tuần Phòng quân cố thủ, sắc mặt âm trầm.
Bọn họ lúc trước tự tiện thay đổi kế hoạch, muốn một mình bắt đám người phó tướng Giang Nghị, Tào Vinh, nhưng thất bại trong gang tấc.
Bây giờ công lao Trần Châu trấn áp phản loạn rơi hết vào trong tay Tuần Phòng quân, hắn tuy khó chịu, nhưng đó là sai lầm của chính bọn hắn dẫn tới, trách không được người khác.
Tứ Phương các bọn họ bây giờ muốn kê biên một ít tiền tài hàng hóa, Tuần Phòng quân thế mà còn cướp đoạt, còn động đao giết chết người của bọn họ, quả thực chính là buồn cười!
Công lao không vớt được, tiền tài cũng không để bọn họ vớt, Tuần Phòng quân khinh người quá đáng!
“Cường công!”
Hắc Y sứ Hàn Chấn thu hồi ánh mắt của mình, nói: “Mang Tuần Phòng quân bên trong làm thịt hết cho ta!”
“Dám giết người của Tứ Phương các chúng ta, phải khiến bọn hắn nợ máu trả bằng máu!”
“A?”
Bạch Y sứ chung quanh nghe vậy, đều lộ vẻ mặt lo lắng, cảm thấy nếu làm như vậy, chỉ sợ sẽ khiến sự việc ầm ĩ.
“Hàn đại nhân, bọn họ đều là người của Trương Đại Lang.”
“Nghe nói Trương Đại Lang này vẫn luôn rất bao che khuyết điểm, nếu thật sự giết người, đến lúc đó sợ là không dễ giải quyết đâu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận