Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 344: Xem náo nhiệt (1)

Chương 344: Xem náo nhiệt (1)
“Người Hàn gia, các ngươi xong đời rồi!”
“Bây giờ quỳ xuống xin tha còn kịp!”
Hai bên khoảng cách gần, người Trần gia bên này cũng đã bắt đầu kêu gào chửi rủa.
“Trần gia các ngươi tính là cái thá gì!”
“Xách giày cho Hàn gia ta cũng không xứng!”
“Hôm nay thế nào cũng phải đánh gãy chân chó Trần gia các ngươi!”
“...”
Trong lúc nhất thời, tiếng chửi rủa của hai bên lúc trầm lúc bổng, cơn tức của hai bên cũng càng lúc càng lớn.
“Con mẹ nó, bắn tên cho ta!”
“Đánh chết mấy tên đầu lĩnh kia!”
Người Trần gia mắng chửi không lại, một con cháu Trần gia lớn tiếng hô hào.
Một ít thợ săn ở trong đội ngũ ùn ùn giương cung cài tên.
“Vù vù!”
Từng mũi tên từ trong đội ngũ bắn ra ngoài.
“Phập!”
“A!”
Một con cháu Hàn gia đi ở phía trước không kịp trốn tránh, ngay lập tức bị mấy mũi tên bắn trúng, ngã xuống.
Người khác bị dọa ùn ùn trốn tránh, lui về phía sau.
“Sợ cái gì, xông lên cho ta, chém chết bọn hắn!”
Nhìn thấy người trong nhà bị bắn chết một người ngay tại chỗ, một con cháu Hàn gia giơ lên khảm đao trong tay rống lớn.
“Xông lên!”
“Giết chết bọn hắn!”
Ở dưới con cháu Hàn gia hò hét dẫn dắt, gia đinh, dân chúng trẻ khỏe của tiểu gia tộc kinh hoảng vung binh khí trong tay, bộc phát ra tiếng hô giết rung trời, trực tiếp lao về phía đội ngũ Trần gia, Thôi gia.
“Lên!”
“Toàn bộ ép lên!”
Thôi gia, Trần gia bên này cũng không chút nào yếu thế, ai trong tay có đao toàn bộ xông lên trước nhất.

Trên cánh đồng bên ngoài Hàn gia trấn, nhân mã hai bên va chạm với nhau.
“Giết!”
“Xông lên!”
Người xông lên phía trước đang hô to khàn cả giọng, trên mặt tràn đầy nét hung dữ.
Một con cháu Trần gia vung một cây trường đao trong tay, không chút do dự đâm vào ngực một gia đinh tiểu gia tộc.
Hầu như ở cùng lúc đó, đao trong tay gia đinh tiểu gia tộc kia cũng chui vào bụng gã con cháu Trần gia này.
“Ô.”
Con cháu Trần gia rút trường đao, lảo đảo hai bước, ôm bụng mình muốn đứng vững.
Nhưng sau lưng truyền đến một luồng lực lượng cực lớn, hắn bị đám người chen chúc húc ngã.
Hắn giãy dụa muốn đứng dậy, nhưng từng đôi chân giẫm qua, hắn tuyệt vọng bổ nhào, rất nhanh ý thức đã mơ hồ.
“Lên cho ta, huyết tẩy Hàn gia!”
Có con cháu Thôi gia thủ vũ dũng vô cùng.
Trong tay hắn cầm một cây trường mâu không biết từ chỗ nào kiếm được, trường mâu đâm ra, ngay lập tức đâm ngã một người đối diện.
“Giết!”
Hắn vẻ mặt dữ tợn, nắm trường mâu xông về phía trước.
Vài con cháu tiểu gia tộc nhìn thấy hắn hung hãn như vậy, bị dọa vội vàng né tránh.
“Bao vây mấy tên đầu lĩnh kia cho ta, đánh tới chết!”
Một con cháu Hàn gia tránh ở trong đội ngũ thấy người dẫn đội Thôi gia, Trần gia hung mãnh vô cùng, lập tức bảo thân tín bên người vây lên.
Ở trong hỗn chiến ồn ào náo động, mấy chục hán tử tay cầm trường đao bao vây mấy kẻ dẫn đội Trần gia.
“Phập!”
“A!”
Mấy chục hán tử cầm đao này ra tay tàn nhẫn, trong giây lát đã mang mười mấy người bên cạnh người dẫn đội Trần gia chém ngã xuống đất.
“Cứu mạng, cứu mạng!”
Người dẫn đội Trần gia nhìn thấy các hán tử hung tợn kia, bị dọa quay đầu bỏ chạy.
“Đứng lại!”
Một hán tử cất bước đuổi theo, trường đao chém vào lưng người dẫn đội Trần gia này.
“Ai u!”
Người dẫn đội Trần gia rên rỉ một tiếng, ngã cắm xuống đất
Hơn mười hán tử xông lên, trường đao sáng như tuyết hạ xuống, chém bừa giết chết hắn.
Ở cùng lúc người Hàn gia bên này vây giết người dẫn đội Trần gia.
Một bên khác, tộc trưởng một tiểu gia tộc dưới trướng Hàn gia bị mấy chục người bao vây, các loại vũ khí điên cuồng tiếp đón.
Chỉ một lát sau, tộc trưởng tiểu gia tộc này đã bị chém máu thịt be bét, chết không thể chết nữa.
“Xông lên, đánh tan bọn hắn cho ta!”
Người Thôi gia tụ tập cùng một chỗ, ra sức xông về phía trước.
Người che ở phía trước bọn họ lần lượt bị chém ngã ở trong vũng máu.
Nhưng rất nhanh bọn họ đã bị mấy trăm người bao vây, hai bên lâm vào hỗn chiến.
Ở bên ngoài Hàn gia trấn, hai bên lấy ngàn người để tính hỗn chiến chém giết với nhau.
Đao trắng vào đao đỏ ra, vô cùng thảm thiết.
Rất nhiều người cầm trong tay là mâu trúc, liềm, rìu, đinh ba các vũ khí.
Những vũ khí này cũng không phải sắc bén.
Liềm chém qua, chỉ chém người ta bị thương, không nguy hiểm đến tính mạng.
Rất nhiều người bị thương ngã ở trên mặt đất, thống khổ kêu thảm.
Nhưng bây giờ ai cũng không quản được ai hết.
“Đánh không lại, chạy mau!”
Có thanh niên Trần gia bên này nào từng thấy trận thế như vậy, thấy có người cầm đao lao về phía hắn, lập tức bị dọa sắc mặt trắng bệch, quay đầu bỏ chạy.
“Má ơi!”
Cũng có người Thôi gia bên kia nhìn thấy có người bị chém chết ở trước mặt mình, bị dọa tới mức cả người run rẩy, ném vũ khí trong tay bỏ chạy.
Trước kia tiểu gia tộc hỗn chiến đều là có hạn độ, số người tham dự có hạn, binh khí cũng có hạn.
Nhưng một lần này hai bên xuất động quá nhiều người, đôi bên đều có không ít người cầm binh khí.
Những người cầm binh khí kia đang ra sức chém giết, rất nhiều người đi theo đến phất cờ hò reo bị đuổi chạy tán loạn.
Quy mô chiến trường đang mở rộng, từ ruộng đất bên ngoài Hàn gia trấn, lan tràn đến mương nước, rừng cây chung quanh.
Phóng mắt nhìn lại, khắp nơi đều là truy đuổi chém giết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận