Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 1800: Mở tiệc mời! (2)

Chương 1800: Mở tiệc mời! (2)Chương 1800: Mở tiệc mời! (2)
Lão gia nhà mình đối với hắn cũng rất cung kính, nịnh bợ còn không kịp.
Giờ cần đi trưởng sử phủ dự tiệc, sao có thể không đưa một phần lễ trọng chứ? Nhưng lão gia nhà mình lại không bảo mình chuẩn bị, chẳng lẽ lão gia đã chuẩn bị trước rồi?
Quản gia lắc lắc đầu, trong thời gian ngắn không nghĩ II:
Trưởng sử phủ thị vệ trưởng Từ Thịnh ở Giang Châu thành chạy hơn nửa ngày, lúc này mới mang thiệp mời trưởng sử Giang Vĩnh Vân muốn mở tiệc chiêu đãi mọi người phát ra.
Một lần này Giang Vĩnh Vân mở tiệc chiêu đãi nhân số rất nhiều, cả thảy có hơn trăm người, bọn họ đều là nhân vật trung tâm các ban ngành cao tầng Đông Nam tiết độ phủ.
Trong đó không thiếu chỉ đám người độ sứ Tô Ngang, binh mã sứ Nhạc Vĩnh Thắng, Giang Châu quân đô đốc Trịnh Vĩnh Minh, Trấn Nam quân đô đốc Dương Uy. Lúc chạng vạng, giám sát ngự sử kiêm trưởng sử phủ tham nghị Ôn Bá Trọng đi về phía thị vệ trưởng Từ Thịnh đứng ở cửa.
“Từ thị vệ trưởng, ngươi tới một chút”
Ôn Bá Trọng vẫy vẫy tay đối với Từ Thịnh.
Từ Thịnh liền cất bước đi tới trước mặt Ôn Bá Trọng.
“Ôn đại nhân, có gì phân phó?”
Ôn Bá Trọng nhìn trái nhìn phải, thấp giọng hỏi Từ Thịnh: “Nhân thủ của ngươi đều chuẩn bị tốt chưa?”
Từ Thịnh trả Lời: “Đã chuẩn bị tốt rồi, ta từ Hữu Ky quân điều một ngàn người, mấy ngày qua từng nhóm vào thành”
“Bọn họ bây giờ ẩn thân ở trong mấy căn nhà lớn chung quanh, chỉ cần tiệc bắt đầu, bọn họ sẽ phong tỏa đường phố xung quanh, một con ruồi bọ cũng không bay ra được!”
Ôn Bá Trọng gật gật đầu, sau đó hỏi: “Tiết độ phủ bên kia thế nào?”
“Bên kia có tiết độ phủ giáo úy Hầu Văn phụ trách, dưới trướng hắn có xấp xỉ một ngàn năm trăm người, đến lúc đó sẽ thanh tẩy hết đám người Trần Trường Hà” Ôn Bá Trọng lại hỏi Từ Thịnh một ít bố trí khác, Từ Thịnh đều lần lượt đáp lại.
“Đợi lát nữa sau khi tiệc bắt đầu, ngươi tự mình dẫn người trấn áp truy bắt hộ vệ đi theo những người dự tiệc kia.”
“Vâng!”
“Ngươi lại lựa chọn điều động năm mươi tỉnh nhuậệ, bảo bọn họ ở lại trong phòng nhỏ bên cạnh sảnh tiệc, nhất định phải bảo đảm trưởng sử đại nhân an toàn không đáng ngại.” “Vâng!”
“Đi an bài đi!”
Ôn Bá Trọng khoát tay với Từ Thịnh, Từ Thịnh sải bước rời đi.
Ôn Bá Trọng lại ở các nơi của trưởng sử phủ chuyển động một vòng, sau khi hướng trưởng sử Giang Vĩnh Vân báo cáo tình huống, lúc này mới trở lại cửa lớn, nghênh đón một đám đại nhân dự tiệc.
Lúc mặt trời xuống núi, đô đốc Trấn Nam quân Dương Uy, đô đốc Giang Châu quân Trịnh Vĩnh Minh cũng đã dẫn đầu đến trưởng sử phủ.
Ôn Bá Trọng nghênh đón, đơn giản hàn huyền vài câu với bọn họ.
“Hai vị mời vào trong” Dương Uy và Trịnh Vĩnh Minh sau khi đi vào, các chủ Tứ Phương các Mã Bưu cũng đến.
Khác với người khác cưỡi ngựa, hẳn hôm nay lại ngồi xe ngựa đến.
Nhìn Mã Bưu được người ta nâng xuống xe ngựa.
Ôn Bá Trọng cười tủm tỉm nghênh đón chào hỏi.
“Ai u, Mã các chủ ngươi đây là sao vậy, khí sắc không đúng nha?”
Mã Bưu cười khoát tay, nói: “Cũng không có việc gì lón, chỉ là tri phủ phủ Thanh Bình tặng ta hai tiểu nương tử quyến rũ, khiến ta hai ngày nay hai chân đi đường cũng có chút như nhữn ra” “Ha ha ha ha!”
Ôn Bá Trọng cười ha ha: “Mã các chủ quả nhiên là diễm phúc không cạn nha, thực sự khiển lão phu hâm mộ.” “Ôn đại nhân nếu có sở thích này, quay đầu ta cũng bảo người đưa mấy người cho ngươi tới phủ hầu hạ ngươi.”
“Ý tốt của Mã các chủ lòng ta xin nhận.” Ôn Bá Trọng khoát tay nói: “Ta đối với nữ nhân không quá hứng thú, ta càng thích vật màu vàng trắng hơn.”
“Ha ha hai!”
Hai người sau khi cao hứng bắt chuyện hai câu, Ôn Bá Trọng ghé đến trước mặt Mã Bưu, thấp giọng hỏi: “Mã các chủ, trong ngoài thành có dị động hay không?”
Mã Bưu vỗ vỗ bả vai Ôn Bá Trọng nói: “Yên tâm đi, tất cả bình thường.”
“Vậy thì tốt!”
“Mã các chủ, vậy ngươi đi vào ngồi xuống uống trà trước, ta ở nơi này đón đại nhân khác một chút”
“Vậy được, ta liền đi vào trước.”
Trong phủ trưởng sử treo lụa đỏ, trong đại sảnh khách quý chật nhà, nô bộc nha hoàn đi xuyên qua lại, tỏ ra vô cùng náo nhiệt.
Thấy một ít nhân vật trung tâm cao tầng của Đông Nam tiết độ phủ đến xấp xỉ đủ rồi, Giang Vĩnh Vân vị trưởng sử này cũng ra mặt.
“Ra mắt trưởng sử đại nhân!”
“Trưởng sử đại nhân!”
Các quan viên cao tầng tốp năm tốp ba tụ tập cùng một chỗ chuyện trò vui vẻ thấy thế, ùn ùn đứng dậy hành lễ. “Các vị không cần giữ Lễ.” Giang Vĩnh Vân mặc quần áo mới tỉnh, nụ cười đây mặt. Hắn khoát tay, nói với mọi người: “Nơi này không phải tiết độ phủ, không cần giữ nhiều quy củ như vậy, mọi người tùy ý hơn một chút” Giang Vĩnh Vân trong mấy năm nay, hắn luôn bị đại ca Giang Vĩnh Dương đè ép một of Si
Cho dù ở bữa tiệc trường hợp cðỡ lớn, nhân vật chính đều là cha hắn cùng đại ca Giang Vĩnh Dương, hắn luôn là tốn tại như làm nền. Nhưng bây giờ hắn đã trở thành nhân vật chính, đối mặt ánh mắt nịnh nọt cùng Lời lẽ tâng bốc của mọi người. Điều này làm hắn có sự bình tĩnh cùng thong dong khó gọi tên.
Giang Vĩnh Vân không ngừng chào hỏi với mọi người, tỏ ra thoải mái có thừa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận