Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 828: Dặn dò (2)

Chương 828: Dặn dò (2)
Trên thực tế lại là đồng thời muốn đả kích cùng tan rã thế lực Lưu gia ở địa phương, từng bước từ trong tay Lưu gia đoạt lại quyền to.
Đương nhiên, chuyện này làm tốt, nói rõ hắn có năng lực, vậy Trương Vân Xuyên hắn sẽ được phương diện Tiết Độ phủ trọng dụng.
Nhưng một khi làm không tốt, dẫn tới phương diện Trần Châu rung chuyển, hoặc là không phải đối thủ của Tả Kỵ quân, vậy hắn sẽ bị phương diện Tiết Độ phủ kéo ra ngoài làm người chịu tội thay, để an ủi đối phương.
Tiết Độ phủ một chiêu này cao minh là ở chỗ, phái ra Trương Vân Xuyên vị phó tướng Tuần Phòng quân này đi tranh đấu với Lưu gia tay nắm Tả Kỵ quân.
Tiết Độ phủ thì có thể tránh ở phía sau màn, đảm đương nhân vật trọng tài phía sau màn.
Lão cha của Lê Tử Quân ở Tiết Độ phủ đảm nhiệm Chi Độ sứ, hắn biết một ít tin tức, cho nên hắn dặn dò riêng một ít cho Trương Vân Xuyên, để tránh vị ái tướng này của mình tổn thất ở Trần Châu.
Hang ổ của Trương Vân Xuyên bây giờ ở Tứ Thủy huyện cùng Tứ Dương huyện của Ngọa Ngưu sơn, nơi này có lượng lớn gia quyến an trí.
Bọn họ làm ăn muối tư cũng ở nơi này làm, phát triển rất tốt, muối tư là một trong những nguồn thu nhập quan trọng của bọn họ.
Hắn lo lắng sau khi mình đi nhậm chức Trần Châu, hang ổ xuất hiện vấn đề, cho nên hắn cần dặn dò một phen cẩn thận đám người này dưới trướng.
“Đổng Lương Thần, ngươi bây giờ là giáo úy Trấn Sơn doanh, kiêm nhiệm Trấn Thủ sứ Tứ Thủy huyện.”
Trương Vân Xuyên nhìn Đổng Lương Thần nói: “Về sau đại đô đốc có thể sẽ điều binh phản công thành Lâm Xuyên, Trấn Sơn doanh các ngươi sẽ theo quân xuất chinh.”
“Nhưng xuất chinh thì xuất chinh, Tứ Thủy huyện này nhất định phải giữ lại đủ binh mã thủ vệ, trong lòng ngươi nhất định phải có tính toán.”
Trương Vân Xuyên nói xong, ánh mắt lại hướng về phía Hà Khuê: “Hà giáo úy, ngươi cũng tương tự, Tứ Dương huyện bên kia cũng không thể có sai sót.”
Đổng Lương Thần cùng Hà Khuê đứng lên, nói: “Phó tướng đại nhân yên tâm, chúng ta nhất định trông nhà thật tốt!”
“Ừm.”
“Các ngươi về sau theo đại đô đốc đi chinh phạt phản quân, ta không ở bên cạnh, các ngươi gặp chuyện cũng cần thương lượng nhiều hơn, đừng mạo muội.”
“Ta đến lúc đó cũng sẽ đánh tiếng với Lưu Vân bên kia, đến lúc đó các doanh binh mã trông coi cho nhau.”
“Đặc biệt lúc theo Hữu Kỵ quân, Trấn Nam quân cùng nhau đánh trận, các ngươi phải thông minh một chút, đừng bị người ta giựt giây đi làm kẻ chết thay.”
“Vâng!”
Đổng Lương Thần, Hà Khuê trịnh trọng gật đầu.
“Đương nhiên, các ngươi nên đánh như thế nào cứ đánh như thế đó, tay chân đừng có rụt rè, các ngươi theo ta lâu như vậy, cũng nên có thể một mình đảm đương một phía rồi.”
“Ta đã nói với Lê đại nhân, nơi này là chỗ gia quyến Tuần Phòng quân chúng ta ở, không thể có sai sót, nếu không ảnh hưởng lòng quân của tướng sĩ.”
“Về sau huyện lệnh Tứ Thủy huyện, Tứ Dương huyện, hẳn đều là người của Lê đại nhân bọn họ bên này, sẽ không làm khó dễ các ngươi.”
Trương Vân Xuyên dặn dò: “Các ngươi cũng cần ở chung cho tốt với bọn họ, đừng dựa vào thân phận của mình, ỷ thế hiếp người.”
“Rõ!”
Trương Vân Xuyên sau khi dặn dò mọi người một phen, lại giữ lại riêng đám người Đổng Lương Thần, Hà Khuê, Trần Kim Thủy, tiến hành nói chuyện riêng với bọn họ.
Lúc buổi tối, Trương Vân Xuyên lại mang hội trưởng Hắc Kỳ hội Triệu Lập Bân, tổng đường chủ Lý Dương gọi riêng vào chỗ ở của mình.
“Các ngươi trở về mang việc trong tay giao hết cho người tin được, các ngươi theo ta cùng đi Trần Châu.”
Trương Vân Xuyên nói với bọn họ: “Triệu Lập Bân ngươi về sau theo ta, trước tiên ở bên người của ta làm một tham quân, giúp đỡ ta xử lý một ít công việc.”
Triệu Lập Bân là con trai Triệu Trường Đức, từng học tư thục.
Thế lực địa phương Ngọa Ngưu sơn đã hoàn toàn bị Hắc Kỳ hội bọn họ nắm giữ, Triệu Lập Bân dân bản xứ này lập công lao hãn mã.
Nhưng lăn lộn ở Hắc Kỳ hội trước sau gì cũng không thể lên được mặt bàn, cho nên Trương Vân Xuyên quyết định để Triệu Lập Bân trước tiên ở lại bên cạnh mình một thời gian, để gã từng bước tiếp xúc một ít công việc trong quân.
Sau này xem biểu hiện của gã, lại sắp xếp sử dụng.
“Lý Dương, từ hôm nay trở đi, ngươi đảm nhiệm hội trưởng Hắc Kỳ hội, ngươi từ trong Hắc Kỳ doanh chọn lựa một ít huynh đệ nòng cốt tin cậy, một lần này theo ta đi Trần Châu thành lập phân đường.”
“Rõ!”
Lý Dương nhảy vọt trở thành đầu lĩnh Hắc Kỳ hội, tâm tình của hắn kích động.
Đừng nhìn Hắc Kỳ hội bây giờ không có tiếng tăm gì, nhưng ở Ngọa Ngưu sơn là nhất hô bá ứng, hầu như mỗi thôn đều có người của Hắc Kỳ hội.
Chuyện nha môn không quản được, đều là Hắc Kỳ hội bọn họ đang quản.
Hơn nữa Hắc Kỳ hội còn xây dựng Hắc Kỳ doanh, lúc không có việc gì thì thao luyện huynh đệ Hắc Kỳ hội, giống hệt trong quân thao luyện.
Hắc Kỳ doanh trừ không có giáp trụ, không có binh khí, bọn họ các phương diện đều dựa theo quy củ trong quân.
Hắc Kỳ hội đã vận chuyển cho Tuần Phòng quân không ít binh sĩ đủ tư cách, đã chính thức trở thành một trong những nguồn mộ lính của Tuần Phòng quân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận