Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 292: Hưng sư động chúng (1)

Chương 292: Hưng sư động chúng (1)
Trong trạch viện của Hàn gia ở ngoài Tứ Thủy huyện thành, một gánh hát đang dựng đài hát hí khúc.
Trên bàn vuông trên khán đài bày đầy điểm tâm cùng mứt tinh xảo.
“Ta nói Hồng gia, trời cũng sắp tối rồi.”
Huyện úy Tứ Thủy huyện chỉ chỉ sắc trời dần dần trở tối, nói: “Ta cảm thấy hôm nay bọn hắn hẳn là sẽ không đến, nếu không ta đi về trước?”
“Huyện úy đại nhân, trăng mờ gió lớn đêm giết người nha.”
Hàn Hồng véo một miếng điểm tâm bỏ vào miệng, cười mỉm nói: “Bọn chúng là một đám giặc cỏ không thể lộ ra ngoài ánh sáng mà thôi, ban ngày ban mặt khẳng định không dám tới, nếu muốn tới khẳng định là ban đêm.”
“Chỉ cần bọn chúng còn muốn cắm cờ ở địa khu Ngọa Ngưu sơn, vậy bọn chúng khẳng định sẽ không từ bỏ Triệu Trường Đức.”
“Nhưng nhỡ đâu bọn chúng không đến thì sao?”
Huyện úy nói: “Vậy ta chẳng phải là ở chỗ này đợi vô ích?”
Hàn Hồng cười ha ha.
“Huyện úy đại nhân, ngươi sao có thể chờ vô ích chứ.”
“Bọn hắn nếu là tới, chúng ta hợp sức diệt bọn hắn, Hàn gia chúng ta tiêu trừ một đối thủ, chém mấy chục hơn trăm cái đầu, ngài không phải cũng có thêm một phần công lao đúng không?”
Hàn Hồng dừng một chút, lại nói: “Huống hồ Hàn gia ta có thể để ngươi đi tay không một chuyến sao?”
“Các bộ đầu nha dịch kia dưới trướng ngươi, đến lúc đó đều sẽ có một phần bạc.”
“Đương nhiên, ngài nơi đó sẽ càng nhiều hơn.”
“Vậy được, vậy thì chờ đi.”
Hàn gia một lần này cũng học khôn rồi.
Lúc trước bọn họ không để quan phủ vào mắt, kích động dẫn một đám đông sơn tặc đi tìm bọn Trương Vân Xuyên.
Làm cuối cùng mặt xám mày tro.
Một lần này hắn sớm sắp xếp thỏa đáng huyện úy, để tránh lại xảy ra hiểu lầm không cần thiết.
Huyện úy cũng biết Hàn gia không thể đắc tội.
Huống hồ một lần này thật sự có lợi ích thực tế có thể cầm.
Không chỉ có bạc để cầm, còn có thể có công lao.
Điều hắn cần làm cũng không phải đi lên chém giết với đám giặc cỏ này.
Hắn chỉ cần ở thời điểm mấu chốt, phòng ngừa Tuần Phòng quân nhúng tay.
Dù sao bây giờ Tuần Phòng quân cũng lấy danh nghĩa bảo vệ Tứ Thủy huyện, trú đóng không ít binh mã.
Hàn gia ở lúc đánh lưu khấu, một khi Tuần Phòng quân tham gia, liền cần gã đi ngăn cả một chút, nói đây là hành động của nha môn Tứ Thủy huyện.
“Phân phó xuống, cơm chiều chuẩn bị lưỡi vịt nướng đỏ, dưa muối đậu phụ lăn, thịt bò nướng khô huyện úy đại nhân thích ăn nhất.” Hàn Hồng phân phó đối với một nha hoàn hầu hạ.
“Vâng, Hồng gia.”
Nha hoàn đứng hầu hơi hạ thấp người, đáp ứng.
“Hồng gia, tùy tiện ăn chút là được rồi.” Huyện úy cười nói với Hàn Hồng: “Đừng tiêu pha như vậy.”
“Huyện úy đại nhân thật không dễ gì đến chúng ta thôn trang này một hồi, cũng không có gì để chiêu đãi, chỉ một ít cơm rau dưa mà thôi.”
Hàn Hồng cười mỉm nói: “Nay đám giặc cỏ kia nếu không đến, huyện úy đại nhân cơm nước xong cũng đừng trở về, cứ ở lại trang viên của chúng ta đi, để ta cũng tận tình địa chủ một chút.”
“Thế này không ổn đâu nhỉ?”
“Huyện úy đại nhân, trước đó vài ngày trang viên ta có một đôi cô nương song bào thai tới, bộ dạng như hoa như ngọc, đợi lát nữa ta bảo các nàng tới hầu hạ ngươi.”
“Ha ha.”
“Hồng gia đã muốn ta lưu lại, vậy ta liền lưu lại đi.”
Nghe nói trong thôn trang có một đôi cô nương song bào thai như hoa như ngọc, trong lòng huyện úy cũng có chút nóng rực.
Sắc trời vừa tối, Hàn Hồng đang cùng huyện úy dùng bữa tối.
Một quản sự Hàn gia vội vã từ bên ngoài xông vào nhà ăn.
“Hồng gia, bọn hắn đến rồi!” Quản sự Hàn gia hưng phấn nói.
“Ồ?”
Hàn Hồng cũng kích động đứng dậy: “Bọn hắn đến đây bao nhiêu người?”
“Gần ngàn người!”
“Xem ra chúng ta bắt Triệu Trường Đức bắt đúng rồi, người phía sau màn của hắn là không muốn vứt bỏ hắn.”
Huyện úy cũng buông đũa xuống, trong lòng có chút sợ.
“Đám giặc cỏ này thế mà có nhiều người như vậy?”
“Các ngươi ứng phó nổi không?” Huyện úy nói: “Nếu không ta bảo người trở về trong thành, điều thêm một ít người tới đây hỗ trợ?”
Hàn Hồng khoát tay nói: “Huyện úy đại nhân yên tâm, vẻn vẹn hơn ngàn người mà thôi, Hàn gia chúng ta còn ứng phó được.”
Hắn bắt Triệu Trường Đức mục đích là dẫn ra người tránh ở phía sau màn của Triệu gia.
Nhìn thấy thế mà có hơn một ngàn người đến, hắn đã có thể xác định.
Sau lưng Triệu gia chính là một đám giặc cỏ này.
Bằng không Triệu gia không có lá gan đối nghịch với Hàn gia bọn họ.
Hắn đã bắt Triệu Trường Đức làm mồi, tự nhiên là có chuẩn bị.
Hàn Hồng vẻ mặt đầy dữ tợn nói: “Nói cho người của chúng ta, đợi sau khi những người này tiến vào bên ngoài nhà, lại vây tới đây!”
“Hôm nay lão tử muốn báo thù!”
“Vâng!”
Quản sự Hàn gia nhận lệnh mà đi.
Khi người Hàn gia đang tích cực chuẩn bị, trên đường lớn đi thông nhà lớn ngoài thành của Hàn gia xuất hiện hàng dài cây đuốc.
Chỉ thấy rất nhiều dân chúng trẻ khỏe mang theo lưỡi liềm, cuốc, đinh ba, đang đông nghìn nghịt đi về phía Hàn gia.
Ở trong nơi hoang dã hai bên, có thám báo Đông Nam nghĩa quân cưỡi ngựa phối hợp tác chiến.
Có người Hàn gia ý đồ tới gần, trực tiếp bị bọn họ chém giết mấy tên, dọa người còn lại chật vật bỏ chạy.
Điều này dẫn tới cơ sở ngầm của Hàn gia không có cách nào tới gần đội ngũ, chỉ có thể cách thật xa quan sát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận