Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 1951: Bộ đội hậu vệ! (2)

Chương 1951: Bộ đội hậu vệ! (2)Chương 1951: Bộ đội hậu vệ! (2)
Hôm nay Phục Châu quân bởi vì tình thế bức bách rút quân, đây chính là cơ hội tốt đệ nhị quân đoàn bọn họ rửa sạch sỉ nhục trước đây. Đại Hùng rất nhanh đã mang đám người ti trưởng Quân Vụ tí Lưu Vân, giám quân sứ Lưu Hắc Tử cùng với giáo úy Kỷ Ninh, Trần Kim Thủy tương ứng đệ nhị quân đoàn mình triệu tập đến trước mặt.
Đại Hùng nhìn mọi người sắc mặt nghiêm túc, mở miệng nói: “Tên đã trên dây, ta không nói nhằm thêm nữa” Đại Hùng trịnh trọng nói: “Hôm nay binh mã của Tào Thuận, Đại Hổ huynh đệ bọn họ rất nhanh có thể đến chiến trường.”
“Chúng ta nếu còn không nhân cơ hội đánh bại kẻ địch, lập một chút công lao, vậy bọn họ đến rồi, đến lúc đó chúng ta cho dù là muốn lập công, cơ hội cũng sẽ nhỏ đi rất nhiều.”
“Cho nên một trận này, liên quan đến thể diện cùng vinh dự của đệ nhị quân đoàn chúng ta!”
“Đối diện là bộ đội sở thuộc Phục Châu Hoàng Tuyết Tùng, đó là đội ngũ chắp vá lung tung, một cánh quân đơn độc đoạn hậu mà thôi!” Đại Hùng dừng một chút, nói: “Nói cho các tướng sĩ phía dưới, một trận này phải đánh ra khí thế, đánh ra chiến tích, không cần có bất cứ băn khoăn gì!”
“RõI”
Đám người Lưu Vân, Kỷ Ninh sau khi chuyển vào danh sách tác chiến của Tả Ky quân, cũng còn chưa có thành tích Lấy ra tay được, cho nên cũng nghẹn một hơi đây.
Ở sau khi cổ vũ sĩ khí một phen đơn giản, Đại Hùng lập tức tiến hành sắp xếp nhiệm vụ đối với mỗi người.
“Ta tự mình dẫn Lang tự doanh làm tiên phong, Kỷ Ninh ởi theo ta!”
Đại Hùng nói với mọi người: “Lưu giám quân sứ huynh đệ dẫn Tuần Phòng doanh làm bộ đội nối tiếp sau!”
“Lưu Vân huynh đệ phụ trách điều hành quân nhu, cứu trị tướng sĩ bị thương trên chiến trường, Trần Kim Thủy phối hợp”
Tả Ky quân đệ nhị quân đoàn vốn có Lang tự doanh, Tuần Phòng doanh, quân nhu doanh cùng với dã chiến đệ tam doanh và đệ tứ doanh.
Đồng thời Trương Vân Xuyên mang Ưng tự doanh cũng điều phối cho bọn họ, hỗ trợ bọn họ tác chiến.
Chẳng qua lúc trước bị người ta giết một cái hổi mã thương, bộ đội sở thuộc Hà Khuê bị đánh tan, lục tục thu nạp trở về cũng mới hơn hai ngàn người, tổn thất quá nửa.
Các doanh khác thương vong cũng không nhỏ.
Cho nên vì bổ sung tuyến đầu, Đại Hùng lâm thời mang binh sĩ có thể chiến đấu của các doanh may mắn sống sót bổ sung hết đến Lang tự doanh cùng Tuần Phòng doanh, phong phú hai doanh này.
“Được rồi, chuẩn bị tiến công!”
Sau khi Đại Hùng sắp xếp xong, mọi người lập tức cáo từ rời khỏi.
Đại Hùng vị mãnh tướng này từng ở trên chiến trường oai phong một cõi, cũng tự mình mặc giáp trụ ra trận, đến nơi tập kết của Lang tự doanh.
Lang tự doanh sau khi trải qua một phen bổ sung, hôm nay tổng binh Lực có hơn bảy ngàn người, mặc giáp cũng có khoảng hai ngàn người.
Bọn họ đã biết được vị quân đoàn trưởng đại nhân dáng người khôi ngô này muốn đích thân dẫn dắt bọn họ tiến công, cảm xúc bọn họ đều tăng lên rất cao.
“Nổi trống, tiến công!”
Đại Hùng nhìn một lần các binh sĩ Lang tự doanh tập kết đông nghìn nghịt, hạ lệnh nổi trống.
Hơn hai mươi tay trống khôi ngô phụ trách nổi trống vung lên dùi gỗ, trống trận chợt vang lên. “Tùng tùng tùng!”
“Tùng tùng tùng!”
Đại Hùng vị quân đoàn trưởng này kéo xuống mặt nạ bảo hộ, cả người chỉ có hai tròng mắt lạnh lùng tàn khốc lộ ở bên ngoài.
Hắn chợt rút trường đao, đi trước làm gương, một tay cầm khiên, một tay cầm đao, sải bước hướng về phòng tuyến đơn giản đó của Phục Châu quân lao ởi. “Đuổi theo!”
Giáo úy Kỷ Ninh cũng kéo xuống mặt nạ bảo hộ của mình, rút trường đao, gắt ao đi theo.
Các binh sĩ thân vệ, các binh sĩ Lang tự doanh tựa như thủy triều bắt đầu khởi động, tràn qua đường xá cùng đồng ruộng, hướng về Phục Châu quân ép tới. Nhiều binh mã như vậy xông lên, trừ tiếng bước chân hỗn độn cùng tiếng thở dốc nặng nề, không có kinh hô, không có hò hét.
Bọn họ sải bước tiến lên, chỉ một lát sau, rất nhiều binh sĩ đã vượt qua đám người Đại Hùng, vượt tới phía trước bọn họ mà đi. Tả Ky quân Lang tự doanh ở dưới vô số cung nỏ mạnh mẽ yểm hộ, triển khai tấn công mãnh liệt đối với phòng tuyến ngăn chặn đơn giản của Phục Châu quân. Đối mặt binh mã Tả Ky quân chen chúc mà đến, Phục Châu quân bố trí ở tuyến đầu cũng lấy cung nỏ mạnh đáp lại, ý đổ cản trở bước chân tiến công của Tả Ky quân.
“Keng kengl”
“Kengt” Tên như hạt mưa từ trên trời giáng xuống, đệ nhị quân đoàn trưởng Đại Hùng mặc giáp trụ thật dày, tên rơi ở trên người, phát ra tiếng vang định định đang đang. “Bảo hộ đại nhân!”
Các binh sĩ thân vệ gắt gao bảo vệ ở bên người Đại Hùng, dùng tấm khiên ngăn cản mũi tên dày đặc kia. “Giơ vững chiến kỳ của ta!” “Giết!”
Đại Hùng đạp bùn lầy, mặt không đổi sắc sải bước lao về phía trước.
Ở dưới một lá chiến kỳ này dẫn dắt, các binh sĩ Tả Ky quân Lang tự doanh ùa về phía trước.
Xông lên phía trước là hơn hai ngàn tỉnh nhuệ trang bị giáp trụ, bước chân bọn họ càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng đã biến thành chạy bước nhỏ.
Phục Châu quân gấp gáp đào móc chiến hào, hố bẫy ngựa cùng với bố trí chướng ngại vật rất nhanh đã bị binh sĩ Tả Ky quân dày đặc phá hủy, chiểm lĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận