Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 886: Gia tăng trao quyền (1)

Chương 886: Gia tăng trao quyền (1)
Có thể nói bọn hắn là nhân vật không thể lên được mặt bàn.
Một lần này Lưu Đỉnh mang bọn hắn lâm thời triệu tập lại, tập trung làm một vụ lớn, được Lưu gia tán thành.
Cộng thêm Tả Kỵ quân lại cần gấp bổ sung dòng máu mới, cho nên đô đốc Lưu Uyên quyết định mang một nhóm người này biên hết vào Tả Kỵ quân, để bổ sung chiến lực.
“Ý các ngươi như thế nào?” Lưu Đỉnh liếc xéo, hỏi.
Đám người gã mặt sẹo nhìn nhau một cái, sau đó vội nói: “Đa tạ tam gia cùng đô đốc đại nhân nâng đỡ, chúng ta bằng lòng gia nhập Tả Kỵ quân, cống hiến cho tam gia cùng đô đốc đại nhân!”
“Chúng ta bằng lòng gia nhập Tả Kỵ quân!”
“...”
Các đầu mục đều ùn ùn tỏ thái độ, đối với gia nhập Tả Kỵ quân ăn lương nhà nước đều không có ý kiến.
Trước kia muốn gia nhập Tả Kỵ quân mà không được, bây giờ có cơ hội, tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Bọn hắn là du côn ác bá cùng người ngoài vòng pháp luật, ngày thường làm việc thay các gia tộc lớn cũng có thể sống dễ chịu, nhưng lại không có địa vị xã hội.
Nhưng gia nhập Tả Kỵ quân thì khác, không chỉ có thể cầm quân lương ổn định, đánh thắng trận còn có thể thăng quan phát tài.
Đặc biệt bọn hắn những đầu mục này, sau khi tiến vào Tả Kỵ quân ít nhất một cái vị trí tiếu quan.
Từ một người âm thầm làm công việc bẩn thỉu lắc mình biến hóa trở thành quan quân Tả Kỵ quân, bọn hắn không có lý do để từ chối.
“Tốt lắm, chuyện này cứ quyết định như vậy.”
“Các ngươi quay đầu nói một chút với người bên dưới, nếu thật sự không muốn, cũng không bắt ép.”
Lưu Đỉnh thấy bọn hắn đồng ý, rất hài lòng.
Những người này chơi một trận với Tuần Phòng quân, tuy thương vong không ít, nhưng tốt xấu gì cũng từng giết người, từng thấy máu.
Hơn nữa bọn họ những người này trước kia chính là đi theo gia tộc phụ thuộc Lưu gia làm việc, trung thành không nói, hơn nữa làm việc độc ác.
Biên bọn hắn vào Tả Kỵ quân, coi như là một chiến lực không kém.
“Các ngươi cứ an tâm ở lại nơi này, sau này Tả Kỵ quân bên kia sẽ phát binh khí cùng giáp trụ cho các ngươi, còn có thể phái người đến thao luyện các ngươi.”
Lưu Đỉnh nói với đám người gã mặt sẹo: “Chỉ cần các ngươi làm cho tốt, vị trí tiếu quan chỉ là một cái khởi đầu, Tả Kỵ quân ta bây giờ đang lúc thiếu người, về sau làm giáo úy, tham tướng cùng phó tướng, ta thấy các ngươi đều có hy vọng.”
“Vâng, chúng ta nhất định nghe theo tam gia cùng đô đốc đại nhân phân phó, thao luyện thật tốt, về sau giết địch lập công nhiều hơn!”
“Ừm.”
Lưu Đỉnh nói với đám người gã mặt sẹo: “Tốt lắm, ta không nói nhiều nữa.”
“Các ngươi ở mấy ngày tới đừng đi ra ngoài lung tung, ở trong binh doanh nghỉ ngơi một phen cho tốt, sau đó chuẩn bị đổi trang bị thao luyện.”
“Rõ!”
Lưu Đỉnh sau khi dặn dò một phen, lúc này mới rời khỏi một chỗ binh doanh này của Tả Kỵ quân.

Lưu Đỉnh sau khi từ binh doanh Tả Kỵ quân đi ra, quản sự lập tức tiến đến trước mặt.
“Lão gia, muốn về thành hay đi thôn trang?” Quản sự thấp giọng hỏi.
Lưu Đỉnh khoát tay nói: “Đi Đại Quan trấn Lỗ gia thăm một chút.”
“Lỗ Sâm đã chết, ta dù sao cũng phải đi tỏ vẻ một chút, phúng viếng một phen.”
Trong lòng quản sự tràn đầy nghi hoặc.
“Một lần này Lỗ Sâm mang việc lớn nhỏ đều giũ hết ra, thiếu chút nữa làm hỏng việc lớn, Lỗ Sâm là chết chưa hết tội.”
“Chúng ta không truy cứu Lỗ gia bọn hắn đã tính là hết lòng, nhưng ngài bây giờ còn đi phúng viếng hắn, chẳng phải là quá đề cao Lỗ gia rồi?”
Lưu Đỉnh nhìn quản sự một cái, cười cười: “Ngươi biết cái gì.”
“Lỗ gia là làm việc cho Lưu gia chúng ta, bây giờ Lỗ Sâm này đã chết, chúng ta chung quy phải đi thăm một phen, trấn an lòng người một phen.”
“Nếu là Lưu gia chúng ta cũng không lộ mặt, chẳng phải là làm người ta thất vọng đau khổ?”
“Gia tộc khác sẽ xa mặt cách lòng.”
Quản sự nghe vậy, bừng tỉnh đại ngộ.
“Thì ra là thế.” Quản sự cười khen một câu: “Lão gia anh minh.”
“Ha ha.”
“Ta nếu là không anh minh, có thể làm lão gia của ngươi sao?”
Lưu Đỉnh nghĩ đến Lỗ phu nhân bộ dạng cao gầy trắng bóc, trong lòng có chút nóng rực, hắn thở dài nói: “Ài, ta chính là một người có số vất vả mà.”
“Đi thôi, đi Lỗ gia.”
“Vâng, lão gia.”
Sau khi đoàn người Lưu Đỉnh rời khỏi binh doanh Tả Kỵ quân, lại ngựa không dừng vó chạy tới Đại Quan trấn Lỗ gia.
Lỗ Sâm làm gia chủ Lỗ gia, đầu tiên là trở thành tù nhân của Tuần Phòng quân, sau đó lại ở trên đường bị áp giải đi Giang Châu bỏ mình, đối với Lỗ gia mà nói, không khác gì sét đánh giữa trời.
Lỗ gia làm gia tộc lớn nhất Đại Quan trấn, bây giờ gia chủ kiêm nhiệm tộc trưởng Lỗ Sâm đã chết, ảnh hưởng tự nhiên không nhỏ.
Các thế lực đều phái người đến phúng viếng.
Khi Lưu Đỉnh đến Đại Quan trấn, trong ngoài Đại Quan trấn đã là một mảng màu trắng, trong không khí tràn ngập hương vị đau thương.
Lỗ Sâm làm tù phạm, vốn là cần áp giải đi Giang Châu hỏi tội.
Nhưng bây giờ hắn đã chết, Tuần Phòng quân cũng không cần thiết giữ thi thể không thả.
Cho nên thi thể Lỗ Sâm bây giờ đã để vào trong quan tài cực tốt, đặt ở trong linh đường Lỗ gia đại viện thiết lập.
Lỗ Vịnh Hạo con trai trưởng Lỗ Sâm mặc áo vải đay để tang, quỳ gối linh đường, vẻ mặt đau thương lần lượt quỳ cảm ơi với đại biểu các thế lực đến phúng viếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận