Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 433: Nằm úp sấp (2)

Chương 433: Nằm úp sấp (2)
Mấy huynh đệ đi kéo bang chủ Tiểu Đao hội vỡ đầu chảy máu đến trước mặt Lý Dương.
Giờ phút này bang chủ Tiểu Đao hội không còn bộ dáng kêu gào mới vừa rồi.
Hắn tóc tai bù xù, mặt đầy máu, nhìn qua chật vật không chịu nổi.
“Ai u, Lý bang chủ, trên mặt ngươi sao đều là máu vậy.”
Lý Dương nhìn bang chủ Tiểu Đao hội chật vật không chịu nổi, cười mắng huynh đệ dưới trướng: “Các ngươi đám khốn kiếp này, xuống tay cũng không biết nhẹ một chút.”
“Các ngươi đánh hỏng cả mặt Lý bang chủ rồi, về sau hắn làm sao gặp người nữa.”
“Tổng đường chủ, chúng ta lần sau chú ý.” Một huynh đệ nhếch miệng cười nói.
“Nhớ kỹ, lần sau đừng đánh vào mặt.” Lý Dương nhắc nhở.
“Vâng!”
Bang chủ Tiểu Đao hội nhìn thấy Lý Dương, hung hăng nhổ bãi nước bọt.
“Ta nhổ vào!”
“Lý Dương, các ngươi mai phục người trước, tính là bản lãnh gì!”
“Có bản lãnh thì một chọi một!”
Lý Dương nhìn bang chủ Tiểu Đao hội không phục, cười ha ha.
“Ta nói Lý bang chủ này, ngươi có phải đầu bị lừa đá hay không?”
Lý Dương châm chọc nói: “Dưới trướng lão tử có huynh đệ, cần gì phải một chọi một với ngươi chứ?”
“Ngươi vô sỉ không biết xấu hổ!”
“Các ngươi đây là nhiều người bắt nạt ít người!”
“Ha ha ha ha!”
Sau khi bang chủ Tiểu Đao hội nói xong, huynh đệ Hắc Kỳ hội chung quanh đều cười ha ha.
Bọn họ giống như nghe được trò cười.
Lý Dương cũng khẽ cười lên, cảm thấy lão tiểu tử này ngu xuẩn có chút đáng yêu.
“Ta nhiều người bắt nạt ngươi ít người đó, ngươi cắn ta à?” Lý Dương cười mắng.
“Các... các ngươi vô sỉ!”
Bang chủ Tiểu Đao hội tốt xấu gì coi như là một nhân vật trên địa phương.
Hôm nay bị đánh chật vật như thế, hắn phẫn nộ không thôi.
“Kẻ thức thời trang tuấn kiệt.”
Lý Dương nhìn chằm chằm bang chủ Tiểu Đao hội, nói: “Ta bây giờ cho ngươi hai lựa chọn.”
“Thứ nhất, dẫn theo Tiểu Đao hội gia nhập Hắc Kỳ hội chúng ta, về sau nghe Hắc Kỳ hội chúng ta điều khiển.”
“Thứ hai, Tiểu Đao hội các ngươi từ giờ trở đi giải tán, về sau Ngọa Ngưu sơn không có Tiểu Đao hội nữa.”
Bang chủ Tiểu Đao hội sau khi nghe xong, nổi giận mắng: “Lý Dương, ngươi nằm mơ!”
“Ngươi đừng cho rằng bây giờ đánh bại ta, ta sẽ dập đầu cầu xin tha thứ!”
“Chỉ cần lão tử không chết, lão tử nhất định phải báo thù rửa hận!”
Lý Dương nhìn bang chủ Tiểu Đao hội cảm xúc kích động, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh.
“Thế nào, còn không phục à?”
“Lão tử chính là không phục ngươi!”
“Ngươi tính là cái gì!” Bang chủ Tiểu Đao hội mắng: “Khi lão tử lăn lộn ở vùng này, ngươi con mẹ nó nhắm chừng còn chưa ra đời đâu!”
“Bây giờ lại muốn lão tử cúi đầu, ngươi nằm mơ!”
Lý Dương là tổng đường chủ Hắc Kỳ hội từ Đông Nam nghĩa quân trực tiếp điều nhiệm.
Các bang phái thế lực trước kia lăn lộn Ngọa Ngưu sơn căn bản chưa từng nghe nói có một nhân vật này.
Bang chủ Tiểu Đao hội cũng cảm thấy, Lý Dương chính là một con rối được nâng đỡ lên mà thôi.
Cho nên hắn căn bản không để người trẻ tuổi này vào mắt.
“Ha ha, hai con đường ngươi đều đã không chọn, vậy chỉ còn đường chết.”
Lý Dương chậm rãi đứng thẳng lên, từ trên mặt đất nhặt lên một cây tiểu đao dính máu.
“Ngươi... ngươi làm gì!”
Nhìn thấy ánh mắt âm trầm lạnh lẽo kia của Lý Dương, trong lòng bang chủ Tiểu Đao hội run lên.
“Ha ha.”
Lý Dương không bận tâm tới hắn, đi thẳng tới trước mặt hắn.
Chỉ thấy Lý Dương chợt túm tóc bang chủ Tiểu Đao hội.
“Phập!”
“Phập!”
Tiểu đao trong tay Lý Dương hướng về cổ bang chủ Tiểu Đao hội liên tục đâm hơn mười đao.
“Hà hà.”
Máu tươi ở cổ bang chủ Tiểu Đao hội như suối phun.
Người chung quanh thấy một màn như vậy, sợ phát hoảng.
Lý Dương sau khi giết chết bang chủ Tiểu Đao hội ngay tại chỗ, lúc này mới lau máu tươi trên tiểu đao ở trên người hắn.
Hắn đứng lên nhìn chung quanh một vòng, ánh mắt mọi người không dám nhìn thẳng hắn.
“Tiểu Đao hội phàm là đầu mục quản người, giết toàn bộ, ném vào rừng cho sói ăn!”
Lý Dương nhìn các huynh đệ Tiểu Đao hội nằm trên mặt đất, nói: “Ta hôm nay tha các ngươi những người này một mạng.”
“Nếu là về sau ta phát hiện các ngươi còn dám đối nghịch với Hắc Kỳ hội ta, bang chủ của các ngươi chính là kết cục của các ngươi!”
Người của Tiểu Đao hội là một đám du côn hết ăn lại nằm mà thôi, nhân sĩ giang hồ cũng không tính.
Bọn họ gia nhập Tiểu Đao hội tác oai tác quái, đơn giản là muốn nhân cơ hội kiếm một chút nước béo, để mình sống thoải mái một chút.
Hôm nay nhìn thấy Hắc Kỳ hội cường thế như vậy, bang chủ của bọn họ cũng bị giết chết.
Bọn họ lo lắng Lý Dương thuận tay cũng giết luôn bọn họ.
“Đa tạ ân không giết của Lý đường chủ.”
“...”
Thấy Lý Dương tha mạng cho bọn họ, bọn họ mỗi người không những không dám ghi thù, ngược lại là ai cũng mang ơn.

Lúc trời sáng, một đệ tử Cái Bang vội vã tiến vào một tòa nhà tinh xảo đẹp đẽ.
Đây là căn nhà bang chủ Cái Bang đặt mua ở Tứ Thủy huyện.
“Bang chủ, người Tiểu Đao hội bị người Hắc Kỳ hội đánh bại rồi.”
“Bây giờ người Hắc Kỳ hội đã tiếp quản mấy cửa hàng của Tiểu Đao hội cùng nhà bọn họ.”
Đệ tử Cái Bang đi tới dưới bậc thang phòng ăn liền dừng bước, hướng về bang chủ Cái Bang đang ăn sáng chắp tay bẩm báo tình huống mới nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận