Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 401: Thủ vững đợi viện quân (2)

Chương 401: Thủ vững đợi viện quân (2)
“Nổi trống!”
“Tiến công!”
Lâm Húc sờ sờ cái đầu trọc của mình, khuôn mặt dữ tợn nói: “Xông vào đi, chém một cái đầu, thưởng năm lượng bạc!”
“Rống!”
“Rống!”
Đám sơn tặc vung binh khí, hưng phấn hô to.
Bọn họ đại đa số đều là sơn tặc tầng dưới chót mà thôi, bạc đại đa số bị thượng tầng chia.
Bọn họ những kẻ tầng dưới chót này ngày thường ngày sống rất vất vả.
Bây giờ chặt một cái đầu có thể đạt được năm lượng bạc tiền thưởng, bọn họ cảm giác máu trong người mình cũng sôi trào lên!
Nếu có thể nhiều chặt thêm mấy cái đầu, vậy bọn họ có thể đi ăn chơi xả láng rồi!
“Tùng tùng tùng!”
Ngoài thôn vang rung trời, đám sơn tặc tựa như nhận được chỉ lệnh, như thủy triều hướng về thôn triển khai xung phong.
Lượng lớn sơn tặc xung phong, bộ dáng giương nanh múa vuốt kia, khiến huynh đệ Tuần Phòng quân thủ vệ ở trong thôn đều cắn chặt khớp hàm.
Chỉ là so với trước kia sợ hãi mà nói, bọn họ bây giờ trừ có chút khẩn trương, đã không còn sợ hãi như vậy.
Bọn họ tốt xấu gì cũng là người từng đánh trận vài lần, xem như đã từng trải.
“Khiên đứng vững!”
Tiếu quan Đổng Lương Thần dẫn theo người thủ vệ ở cửa vào thôn.
Năm lão binh Tuần Phòng quân tay cầm khiên siết chặt tấm khiên, dựa sát vào nhau.
Thôn vì phòng bị sơn tặc tập kích quấy rối, chỉ có hai cửa vào trước sau.
Bây giờ năm huynh đệ Tuần Phòng quân song song, có thể một người đã đủ giữ quan ải, vạn người khó phá.
Ở phía sau năm huynh đệ này là năm huynh đệ tay cầm trường mâu.
Bọn họ nắm chặt trường mâu, chỉ cần sơn tặc lao tới trước mặt, bọn họ liền phụ trách đâm chết.
Ở phía sau bọn họ lại là tổ hợp như vậy, như thế xây dựng vài lớp phòng tuyến.
Ngoài ra, trên tường vây, trên nóc nhà chung quanh cũng đứng đầy huynh đệ Tuần Phòng quân.
“Giết!”
Sơn tặc lao tới như thủy triều ập tới cửa vào thôn.
Mũi tên thưa thớt không ngừng bắn về phía thôn.
“Ầm!”
Có sơn tặc tay cầm rìu húc lên huynh đệ cầm khiên hàng phía trước.
Bả vai huynh đệ đó tì lên tấm khiên nhất thời cảm giác tê dại một phen.
Theo sát sau lại là một luồng lực lượng cường đại liền húc cho hắn thiếu chút nữa ngã xuống.
“Phập!”
Khi sơn tặc tay cầm rìu kia bổ lên tấm khiên, một mũi trường mâu tựa như rắn độc đột nhiên từ chỗ khe hở tấm khiên chui ra.
“A!”
Sơn tặc kia không kịp né tránh, mũi trường mâu sắc bén trực tiếp chui vào cổ hắn.
Huynh đệ Tuần Phòng quân tay cầm trường mâu ra tay dứt khoát lưu loát.
Bọn họ ngày thường động tác đâm giết như vậy đã thuần thục ngàn vạn lần.
Cho nên một lần này ra tay vừa chuẩn vừa ác.
Hắn sau khi đâm trúng, nhanh chóng thu hồi.
Máu tươi trong cổ tên sơn tặc kia tựa như nước suối phun trào ra.
Sơn tặc ôm cổ thống khổ không thôi, thân thể hắn bị sơn tặc tràn tới đè ép ngã trái ngã phải.
Thẳng đến lúc hắn tắt thở, hắn còn chưa ngã xuống.
Ở trong không gian chật hẹp, khắp nơi đều là binh khí vung lên, đầu người đông nghịt.
Các loại thanh âm đan xen cùng một chỗ, trên chiến trường tràn ngập ồn ào náo động.
Huynh đệ hàng phía trước lỗ tai ong ong, cái gì cũng nghe không rõ.
Bọn họ chỉ là như cỗ máy gắt gao tì ở tấm khiên, mũi nhọn trường mâu điên cuồng đâm.
Chỉ một lát sau, máu tươi đã theo trường mâu chảy xuống, để khiến cho tay của trường mâu binh cũng dinh dính.
“Từ phía sau thôn cũng tấn công!”
“Dựng thang, xông vào!”
“Cung thủ đều ép về phía trước cho ta!”
“...”
Ở ngoài thôn, Lâm Húc tiếp quản quyền chỉ huy, không ngừng tuyên bố mệnh lệnh mới.
Từng đội sơn tặc liên tục điều động, từ bốn phương tám hướng hướng về trong thôn đột kích thẩm thấu.
Nhân số sơn tặc quá nhiều, bọn họ dựng thang trèo tường, không ngừng có sơn tặc thẩm thấu đến trong thôn.
Tuy đều bị đội tuần tra Tuần Phòng quân xử lý.
Nhưng về sau cuồn cuộn không ngừng có sơn tặc thẩm thấu đến trong thôn.
Có hai căn nhà trong thôn bị sơn tặc thẩm thấu vào châm lửa đốt, khói đặc cuồn cuộn.
“Đô úy đại nhân, sơn tặc tiến vào trong thôn quá nhiều rồi!”
Đổng Lương Thần chạy tới trước mặt Trương Vân Xuyên, nói: “Các huynh đệ sắp không ngăn được rồi!”
Sơn tặc đều là loại hung ác hăng máu, sức chiến đấu cá nhân rất mạnh.
Ưu thế của Tuần Phòng quân ở huấn luyện bài bản, kết trận chém giết.
Bây giờ không ngừng có sơn tặc thẩm thấu đến trong thôn, khiến phòng tuyến Tuần Phòng quân tràn ngập nguy cơ.
“Châm lửa đốt củi ở hai cửa ra vào thôn!”
“Nhà cửa sát rừng cũng châm lửa đốt!”
“Các huynh đệ đều rút đến trong thôn!”
Tuần Phòng quân bọn họ nhân thủ thiếu thốn, khu vực cần phòng ngự quá nhiều.
Trương Vân Xuyên quyết định co lại phòng tuyến, lui đến trong thôn dựa vào phòng ốc chống cự.

Trương Vân Xuyên dẫn dắt huynh đệ Tuần Phòng quân dựa vào thôn ác chiến với sơn tặc.
Hai cửa vào thôn đều hừng hực bốc cháy lên.
“Xông vào đi!”
“Xông vào trong!”
Đối mặt lửa hừng hực thiêu đốt kia, Lâm Húc khuôn mặt dữ tợn rít gào.
Đám sơn tặc khẽ cắn môi, cầm binh khí kiên trì xông vào bên trong.
Nhưng vừa lao tới cửa vào, ngọn lửa lớn thổi quét kia lại bức lui bọn hắn.
“Con mẹ nó!”
“Theo thang đi vào!”
“Phải băm chết toàn bộ bọn hắn ở bên trong cho ta!”
Gò má Lâm Húc ở dưới sóng nhiệt cuồn cuộn bị đốt nóng rát.
Ở trong tiếng gào rống của hắn, Hàn Trường Hà đi trước làm gương, miệng ngậm dao trèo lên thang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận