Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 1883: Lợi dụng! (1)

Chương 1883: Lợi dụng! (1)Chương 1883: Lợi dụng! (1)
Các đầu lĩnh kia không thể hữu hiệu thu nạp nhân mã dưới trướng mình, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ bị đánh tan.
Một trận chiến này, bộ đội sở thuộc phó tướng Trần Hạo Nam, chỉ một ngày thời gian, đã giết Tam Hương giáo hơn hai vạn người, quả nhiên là giết tới xác chất thành núi, máu chảy thành sông. Phục Châu, huyện Đại Khúc. Trong rừng cây kéo dài, dựng sừng sững từng túp lều cùng lều trại mới xây dựng, nhìn qua vô cùng đơn sơ. Trên đất trống lâm thời mở ra trong rừng, binh sĩ Hắc Kỳ quân võ trang tận răng đang ở trong tiếng khẩu lệnh của quan quân tiến hành thao luyện.
Sau khi Đãng Khấu quân cường thể tiến vào Phục Châu, đại đô đốc Hồ Quân xuống tay đầu tiên chính là minh hữu trước đây.
Lý Dương vị đô đốc Hắc Kỳ quân này biết được bọn họ Hắc Kỳ quân cơ sở mỏng manh, cứng đổi cứng với mấy vạn Đãng Khẩu quân là sẽ thiệt thòi lớn. Cho nên hắn áp dụng biện pháp tránh mũi nhọn địch, co rút lại phòng ngự.
Hắn kéo chủ lực Hắc Kỳ quân đến chỗ sâu trong rừng cây, để tránh xảy ra chiến sự quy mô với Đãng Khấu quân, bảo tổn thực Lực.
Trên thực tế sau khi Hắc Kỳ quân bọn họ chủ động từ bỏ huyện Trấn Tuyền cùng huyện Đại Khúc, uy hiếp đối với Đãng Khẩu quân giảm bớt đi rất nhiều.
Đãng Khấu quân không có thời gian chui vào núi rừng đi xoay vòng vòng với Hắc Kỳ quân.
Cho nên bây giờ Đãng Khấu quân chỉ để lại phó tướng Lý Hưng Xương tọa trấn huyện Đại Khúc giám thị Hắc Kỳ quân, chủ lực thì quay đầu chuẩn bị đánh địa khu khác. Ở trong mắt đại đô đốc Đãng Khấu quân Hồ Quân, Phục Châu chính là địa phương tốt.
Nơi này tuy so ra kém Đông Nam tiết độ phủ giàu có và đông đúc, nhưng so với Quang Châu bọn họ lại mạnh hơn nhiều lắm.
Chỉ cần đánh hạ Phục Châu, vậy bọn họ liền có thể đạt được lượng Lớn Lương thực cùng dân cư, sẽ có thực lực quét ngang các thế lực xung quanh.
Cho nên bây giờ đại đô đốc Đãng Khẩu quân Hồ Quân hầu như mang chủ Lực Đãng Khẩu quân từ Quang Châu bên kia kéo hết đến đây. Hắn muốn tập trung ưu thế binh lực, giải quyết các lộ binh mã Phục Châu, độc chiếm Phục Châu một khối bảo địa này!
Khi Đãng Khấu quân ở bên ngoài công thành bạt trại, Hắc Kỳ quân trốn vào trong rừng cây cũng không nhàn rồi. Trong một chỗ lều trại đơn sơ dựng lên giữa mấy cái cây to, trên cái bàn gỗ nhỏ bày một tấm bản đồ Phục Châu. Đám người Hắc Kỳ quân đô đốc Lý Dương, giám quân sứ Lâm Uy, tỉ trưởng Quân Vụ tỉ Ngụy Trường Sinh, quân pháp quan Triệu Lập Sơn đang vây quanh một chỗ nói chuyện với nhau.
“Huyện Lâm An phía nam Phục Châu bây giờ chúng ta đã thành lập một cứ điểm bí mật”
Lý Dương chỉ vào một chỗ địa danh trên bản đổ, nói: “Bây giờ huyện Lâm An cứ điểm này chúng ta đã có hơn một trăm huynh đệ.” “Bọn họ từ vài người phát triển đến hơn một trăm người, ta cảm thấy rất không tệ.”
“Nhưng mà so với đội ngũ nghĩa quân khác xung quanh, thực lực của bọn họ vẫn quá yếu, tự bảo vệ mình có thừa, tiến công không đủ.”
Lý Dương nói với đám người giám quân sứ Lâm Uy: “Ý tứ của ta là, do Chu què dẫn đội, trực tiếp mang một ngàn người qua đó, lớn mạnh bọn họ.” “Trước mang các thế lực khu nông thôn xung quanh huyện Lâm An đều đánh hạ cho ta!”
“Như vậy, không chỉ có thể kiểm chế các thế lực, hấp dẫn sức chú ý của bọn họ, giảm bót áp lực của chúng ta bên này.”
“Dù sao chúng ta nhiều người như vậy ở lại trong rừng, trong thời gian ngắn còn được, thời gian dài, chỉ riêng lương thực đã là một vấn đề lớn.”
Giám quân sứ Lâm Uy cũng gật gật đầu, hắn đồng ý với ý kiến của Lý Dương.
Bọn họ nhiều binh mã như vậy kéo đến trong rừng cây, tuy có thể tránh cho đối đầu với Đãng Khấu quân, có thể bảo tồn thực lực.
Nhưng nhiều người như vậy ở lại nơi này, lương thực vật tư là một vấn để rất lớn. Lâm Uy nói: “Ta thấy không chỉ có huyện Lâm An có thể đi một ngàn người, để Đàm Lão Tam, Liêu Trung, thậm chí chúng ta đều có thể phân biệt dẫn người ra ngoài mở rộng địa bàn”
“Ta thấy được!” Quân pháp quan Triệu Lập Sơn nói ngay: “Ta cũng không cần nhiều, cho ta ba trăm người là được, không quá một năm, ta có thể kéo ra ba ngàn người!”
“Ha ha ha hat”
Lời vừa nói ra, mọi người đều phát ra tiếng cười khẽ. Lý Dương cười cười nói với Triệu Lập Sơn: “Chúng ta bây giờ đều đi ra ngoài, vậy trong nhà liền trống, không có ai tọa trấn”
“Hơn nữa, binh mã quá phân tán, hôm nay cục diện Phục Châu phức tạp như vậy, nhõỡ đâu đều thất bại, vậy Hắc Kỳ quân chúng ta liền hoàn toàn tan rã.”
Lý Dương nghĩ một chút, sau đó đưa ra để nghị nói: “Chúng ta không bằng như vậy, từ bên dưới chọn ra một đám tiếu quan đắc lực” “Mỗi một tiếu quan dẫn năm mưới người ra ngoài.”
“Bọn họ muốn đi chỗ nào cũng được, sau khi rời khỏi đây, bọn họ có thể tự chiêu binh mãi mã cùng chiếm trước địa bàn.”
“Có thể kéo ra năm trăm người, vậy đến lúc đó liền thăng nhiệm làm đô úy, có thể kéo ra bốn ngàn người, vậy thăng nhiệm giáo úy!” “Nếu lăn lộn bên ngoài không nổi nữa, có thể trở về, tiếp tục làm tiếu quan” “Các ngươi cảm thấy như thể nào?”
Sau khi nghe xong ý kiến của đô đốc Lý Dương, mọi người đều lâm vào suy tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận