Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 475: Đổi trắng thay đen

Chương 475: Đổi trắng thay đen
Ít nhất ở lúc bọn họ gặp nguy hiểm, đại soái của bọn họ sẽ không vứt bỏ bọn họ, ngược lại sẽ không để ý tất cả cứu bọn họ.
Một lần hành động cứu người của Trương Vân Xuyên, vô hình trung tăng cường sức ngưng tụ nội bộ của Đông Nam nghĩa quân, Hắc Kỳ hội.
Làm bọn họ đối với Trương Vân Xuyên vị đại soái này càng thêm vui lòng phục tùng, cảm thấy đi theo đại soái như vậy là đáng giá.

Đại doanh Tuần Phòng quân, Đô đốc Cố Nhất Chu đang bàn bạc công việc với vài tên Giáo úy tâm phúc.
Đột nhiên, bên ngoài vang lên tiếng khắc khẩu ồn ào.
“Ta muốn gặp Đô đốc đại nhân!”
Tiếng của Giáo úy Truy Trọng doanh Cao Đại Dũng và thân vệ từ bên ngoài truyền vào.
“Cao đại nhân, Đô đốc đại nhân đang bận.” Thân vệ ngăn trở nói: “Ngài ở lều trại bên cạnh ngồi một lát, ta rót trước cho ngài một chén trà nóng.”
“Ta có chuyện quan trọng, muốn gặp Đô đốc đại nhân ngay bây giờ!” Giáo úy Cao Đại Dũng nói xong muốn xông vào trong lều trại.
“Cao đại nhân, ngươi đừng làm khó dễ chúng ta nha.”
“Quấy nhiễu Đô đốc đại nhân, chúng ta không chịu trách nhiệm nổi đâu.”
Mấy tên thân vệ lập tức ngăn ở trước mặt Cao Đại Dũng, không để hắn đi vào.
“Ta thấy ngài vẫn là ở bên cạnh chờ trước, đợi Đô đốc đại nhân bận xong rồi, chúng ta khẳng định lập tức đi vào thông bẩm.”
Giáo úy Truy Trọng doanh Cao Đại Dũng nhìn thấy thân vệ ngăn trở, trực tiếp hướng về soái trướng của Cố Nhất Chu hô to lên.
“Đô đốc đại nhân, Đô đốc đại nhân!”
“Ta là Cao Đại Dũng, ta có chuyện lớn liên quan tới mạng người muốn gặp ngươi!”
Cao Đại Dũng ở bên ngoài hô lên, sắc mặt đám thân vệ nhất thời trở nên cực kỳ khó coi.
Thân vệ tiếu quan mặt đen sì khoát tay đối với vài tên thân vệ binh sĩ gác ở ngoài trướng bồng, lạnh lùng phân phó: “Mời Cao đại nhân đi lều trại cách vách uống trà!”
“Vâng!”
Mấy binh sĩ thân vệ lo lắng Cao Đại Dũng hò hét ảnh hưởng Cố Nhất Chu, lập tức tiến lên đè chặt Cao Đại Dũng muốn đi về phía lều trại bên cạnh.
Cố Nhất Chu đang cùng mấy Giáo úy bàn bạc việc tiến quân Ngọa Ngưu sơn.
Thấy Giáo úy Truy Trọng doanh Cao Đại Dũng ở bên ngoài la lên, hắn vốn không bận tâm.
Nhưng nghe được có chuyện liên quan mạng người, hắn lập tức dừng việc nói chuyện với mấy tên Giáo úy.
“Để hắn tiến vào.”
Cố Nhất Chu tò mò là chuyện gì, hô một câu đối với ngoài trướng bồng.
Các thân vệ sau khi nghe xong Cố Nhất Chu phân phó, cũng buông lỏng ra Cao Đại Dũng đang bị giữ.
Cao Đại Dũng bất chấp sửa sang lại quần áo xộc xệch, vội vã xông vào soái trướng.
“Đô đốc đại nhân, cứu mạng!”
Cao Đại Dũng sau khi tiến vào soái trướng, hướng về Cố Nhất Chu chắp tay, sau đó vội vàng mở miệng.
“Cao Đại Dũng, ngươi bây giờ gan càng ngày càng to nha?”
Cố Nhất Chu hừ lạnh một tiếng nói: “Không trải qua thông bẩm đã muốn xông vào soái trướng của bản đốc, ngươi đáng tội gì!”
“Đô đốc đại nhân, ta đây cũng là tình thế bất đắc dĩ nha.”
Cao Đại Dũng vội vàng giải thích: “Đô úy Lý Anh dưới trướng ta bị Tham tướng Diệp Hạo chẳng hiểu sao bắt lấy, còn muốn xử trảm.”
“Ta khẩn cầu Đô đốc đại nhân ra tay cứu Lý Anh kia một mạng.”
“Ừm?”
Cố Nhất Chu nghe nói Tham tướng Diệp Hạo bắt Đô úy Lý Anh, lập tức nhíu mày.
Diệp Hạo này hắn là biết, là người Giang Châu Diệp gia.
Bây giờ đột nhiên được cắm vào Tuần Phòng quân đảm nhiệm Tham tướng, hắn đối với điều này là phản đối.
Hắn cảm thấy Tuần Phòng quân là một mũi quân đội chuyên môn phụ trách tiêu diệt tặc phỉ.
Bây giờ nhét vào một tên quần là áo lụa làm tướng lĩnh cao cấp, đây không phải trò đùa sao?
Muốn mạ vàng, đến nơi khác mạ vàng, đừng đến Tuần Phòng quân.
Nhưng Tiễu tặc sứ Lê Tử Quân nói một câu đã chặn hắn.
Nói Cố Nhất Chu hắn ngày xưa cũng chưa từng cầm quân, hôm nay thân ở địa vị cao Đô đốc Tuần Phòng quân, hơn nữa còn đánh cho sơn tặc Ninh Dương phủ tè ra quần.
Cho nên đối với chuyện phản đối Diệp Hạo đảm nhiệm Tham tướng, hắn phản đối trực tiếp bị mặc kệ.
Bây giờ Diệp Hạo làm Tham tướng thì thôi, thế mà còn ra tay bắt Đô úy Truy Trọng doanh muốn xử trảm, trên mặt hắn lộ ra sự không vui.
“Ngươi nói chi tiết xem, chuyện là thế nào?” Cố Nhất Chu hướng ánh mắt về phía Giáo úy Truy Trọng doanh Cao Đại Dũng.
Cao Đại Dũng là biết được Cố Nhất Chu bất mãn đối với Diệp Hạo vào Tuần Phòng quân đảm nhiệm Tham tướng.
Giờ phút này thấy Đô đốc đại nhân quả nhiên sắc mặt khó coi, trong lòng hắn mừng thầm.
Chỉ cần có Đô đốc đại nhân ra mặt, vậy mạng nhỏ của Lý Anh thân thích của mình nói không chừng có thể giữ được.
“Đô đốc đại nhân, Diệp Hạo kia dựa vào mình là người của Giang Châu Diệp gia, liền coi trời bằng vung.”
“Hắn ở Ngọa Ngưu sơn bên kia nâng đỡ một cái Hắc Kỳ hội gì đó, thế lực rất khổng lồ.”
Giáo úy Truy Trọng doanh Cao Đại Dũng bắt đầu tự mình đổi trắng thay đen.
“Truy Trọng doanh chúng ta phụng mệnh phái một bộ binh mã đi hướng Ngọa Ngưu sơn bên kia trước.”
“Chúng ta ở lúc cắm trại, đột nhiên có lượng lớn nhân mã không rõ thân phận bao vây nơi cắm trại, chúng ta còn cho rằng gặp sơn tặc, liền bắt đầu đánh.”
“Ai biết đó là Hắc Kỳ hội dưới trướng Diệp Hạo.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận