Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 465: Quỷ hỏa

Chương 465: Quỷ hỏa
Trong đêm đen, ở trong một thôn trấn láng giềng gần Ngọa Ngưu sơn, mấy lính gác Tuần Phòng quân đứng ở bên ngoài thôn trấn đột nhiên phát hiện nơi xa có ánh lửa.
“Này, tỉnh lại, tỉnh lại!”
Nhìn thấy nơi xa ánh lửa chớp lên, một binh sĩ Tuần Phòng quân lay tỉnh đồng bạn của mình.
“Làm sao vậy?”
Đồng bạn ôm trường mâu ngủ tỉnh lại, vẻ mặt đầy khó chịu.
Hắn đang ngủ say đó, trực tiếp bị lay tỉnh.
“Ngươi xem bên kia, bên kia tựa như có ánh lửa.” Binh sĩ Tuần Phòng quân chỉ vào ánh lửa nơi xa, vẻ mặt rất khẩn trương.
“Ừm?”
Mấy lính gác Tuần Phòng quân tỉnh lại đều theo phương hướng đồng bạn tay tay nhìn lại.
Chỉ thấy ở ngoài mấy dặm, ban đêm đen sì, ánh lửa đang di động.
Thấy một màn như vậy, trái tim bọn họ nhất thời treo lên.
“Đêm hôm thế này, bên đó sao có thể có ánh lửa?”
Một binh sĩ Tuần Phòng quân nuốt nuốt nước bọt nói: “Hơn nữa bên kia hình như không có đường, hình như chính là rừng núi hoang vắng.”
“Hẳn... hẳn sẽ không là quỷ hỏa chứ?” Hắn đoán.
A!
Lời này vừa nói ra, mấy binh sĩ Tuần Phòng quân khác nhất thời cảm giác được phía sau lưng lạnh toát.
“Ánh lửa đó giống như đang di động.”
“Hơn nữa rất nhiều.”
“Hẳn sẽ không là âm binh qua đường chứ?” Một binh sĩ Tuần Phòng quân rụt lại cái cổ của mình, nói: “Nghe nói ban đêm lúc âm khí nặng nhất, các âm binh chiến trường cổ kia sẽ hiện ra “
Lời của hắn khiến sắc mặt các đồng bạn Tuần Phòng quân trở nên khó coi.
“Bọn họ, bọn họ sẽ không là hướng về phía chúng ta chứ?” Một binh sĩ Tuần Phòng quân sợ hãi hỏi.
“Xem bộ dạng không giống.”
Khi mấy người bọn họ đang nhao nhao nghị luận, đột nhiên phía sau vang lên tiếng bước chân.
Sau khi nghe được tiếng bước chân phía sau, thân thể bọn họ nhất thời cứng ngắc.
Bọn họ siết chặt trường mâu trong tay, đầu cũng không dám ngoảnh lại.
“Làm... làm sao bây giờ?”
“Hẳn sẽ không là tìm tới chúng ta chứ?”
“...”
Mấy người bọn họ nghe được tiếng bước chân phía sau càng lúc càng gần, cả người nhịn không được phát run, bị dọa sắp khóc rồi.
Đêm hôm khuya khoắc, khẳng định là quỷ tìm tới cửa.
“Quỷ, quỷ!”
Một binh sĩ Tuần Phòng quân thật sự là bị dọa quá mức rồi, trực tiếp ném trường mâu trong tay bỏ chạy.
“Có quỷ!”
Mấy binh sĩ Tuần Phòng quân khác tựa như là con thỏ nhỏ kinh hãi, hoảng hốt không chọn đường nhấc chân chạy theo.
“Đứng lại!”
Nhìn thấy mấy lính gác khe khẽ nói nhỏ đột nhiên ném binh khí chạy, đội quan Tuần Phòng quân đi ra kiểm tra trạm gác ngẩn ra, sau đó lạnh lùng quát một tiếng.
Tiếng quát lạnh của hắn chẳng những chưa làm đám lính gác Tuần Phòng quân dừng bước, ngược lại chạy càng nhanh hơn.
“Bắt lấy bọn hắn!” Đội quan Tuần Phòng quân cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Hắn phân phó binh sĩ Tuần Phòng quân đi theo phía sau một tiếng, vài binh sĩ Tuần Phòng quân lập tức cất bước đuổi theo.
Không bao lâu, binh sĩ Tuần Phòng quân kinh hãi bị bắt trở về.
“Các ngươi chạy cái gì hả!”
Đội quan Tuần Phòng quân nhìn thấy mấy tên lính gác run rẩy, đầy mờ mịt.
“Đội, đội quan đại nhân, ngài là người hay quỷ?” Một lính gác sắc mặt tái nhợt, thật cẩn thận hỏi.
“Con mẹ ngươi, lão tử là người hay quỷ ngươi không phân biệt được hả!”
Đội quan Tuần Phòng quân giơ chân liền đạp lính gác một cước, mắng chửi: “Hơn nửa đêm, các ngươi kinh hãi hốt hoảng cái gì?”
Binh sĩ Tuần Phòng quân kia bị đạp một cước, cảm giác được đau đớn.
Lại nghe được tiếng mắng quen thuộc của đội quan, hắn lúc này mới vỗ ngực mình, thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Đội quan đại nhân, chúng ta thiếu chút nữa coi ngài thành quỷ, dọa chết chúng ta rồi.”
Binh sĩ Tuần Phòng quân giải thích nói: “Bên ngoài thôn trấn có âm binh đang qua đường đó.”
“Âm binh qua đường?”
Đội quan Tuần Phòng quân nhíu mày: “Cái gì âm binh qua đường?”
“Đội quan đại nhân, ngươi xem bên kia?”
Một binh sĩ Tuần Phòng quân chỉ vào ánh lửa di động nơi xa, nói với đội quan: “Bên kia hình như chính là âm binh qua đường.”
Ánh lửa cách thôn trấn nhắm chừng mấy dặm khoảng cách.
Nếu không nhìn kỹ, thật đúng là không nhìn rõ.
Đội quan Tuần Phòng quân vừa rồi chỉ chú ý kiểm tra trạm gác, thật đúng là chưa chú ý nơi xa mơ hồ ánh lửa.
Hắn bây giờ tập trung nhìn vào, nhất thời nhíu mày.
So với đám binh sĩ hò hét này mà nói, hắn ngược lại cảm thấy nơi đó sao lại giống có đội ngũ ở ban đêm giơ đuốc hành quân.
Hắn lại cẩn thận quan sát một trận.
Phát hiện ánh lửa kia là cố ý vòng ra khỏi thôn trấn này bọn họ đóng quân để đi.
“Không đúng, bọn họ giống một đội ngũ.”
Đội quan Tuần Phòng quân lên nóc nhà quan sát một lúc, làm ra phán đoán của mình.
“Đội ngũ nào sẽ ở hơn nửa đêm đi đường?”
“Hơn nữa bọn họ sao không đi đường lớn, vòng quanh thôn trấn để đi?”
“Hẳn sẽ không là sơn tặc chứ?”
“Hơn nữa bọn họ xem bộ dạng là đi về phía Ninh Dương phủ.”
“...”
Các binh sĩ Tuần Phòng quân cúi đầu nghị luận.
Trong lúc nhất thời không làm rõ được thân phận đối phương.
“Gọi toàn bộ mọi người dậy cho ta!”
Đội quan Tuần Phòng quân ở lúc hạ mệnh lệnh, sải bước đi về phía căn nhà đô úy Truy Trọng* doanh ở lại bẩm báo.
truy trọng: đồ quân nhu
Không bao lâu, biết được phụ cận thôn trấn xuất hiện một đội ngũ, người Tuần Phòng quân Truy Trọng doanh đóng quân trong thôn trấn đều cầm binh khí lên bắt đầu cảnh giác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận