Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 1416: Giao dịch! (2)

Chương 1416: Giao dịch! (2)Chương 1416: Giao dịch! (2)
Nếu giống ngày xưa không thay đổi chút nào, vẫn là ăn không đủ no, mặc không đủ ấm mà nói, vậy dân chúng dựa vào cái gì ủng hộ ngươi? Khi Trương Vân Xuyên ở Ngư thành thị sát, Hải Châu phái người tới nói, người Tiết độ phủ tới.
Trương Vân Xuyên không thể không vội vàng kết thúc hành trình của mình, cưỡi ngựa chạy về Hải Châu. Ở trong phòng khách phủ đô đốc Tả Ky quân, Trương Vân Xuyên gặp được một người quen cũ.
Vị người quen cũ này không phải ai khác, chính là Đông Nam Tiết độ phủ doanh điền sứ Phương Bình. Phương Bình tự mình đến, khiến Trương Vân Xuyên tương đối bất ngờ. Phương Bình này chính là nhân vật cao tầng của Tiết độ phủ.
Bây giờ chuyện mình là sơn tặc Cửu Phong sơn bên ngoài truyền ồn ào, gã thế mà còn dám lấy thân mạo hiểm, thực sự tràn đầy can đảm. “Ra mắt Phương đại nhân!”
Trong lòng Trương Vân Xuyên tuy nói thầm, nhưng vẫn biểu hiện ra sự nhiệt tình nên có, cao hứng đi lên chào hỏi với gã.
“Trương đại đô đốc, ta chúc mừng ngươi trước nhai”
Phương Bình cũng biết vị trước mắt này chính là đại sơn tặc, trong lòng có chút khẩn trương, nhưng vẫn nặn ra nụ cười.
“Phương đại nhân, xem ngươi nói lời này, ta bây giờ có cả đống chuyện phiền lòng đây, nào có việc vui gì.”
“Mau mời ngồi.”
Trương Vân Xuyên cười bảo Phương Bình ngồi xuống.
Sau khi hai người xoay người ngồi xuống, thân vệ đưa lên trà nóng, sau đó lui ra ngoài.
“Trương đại đô đốc, lần này thật là việc vui.”
Phương Bình nhìn Trương Vân Xuyên, trên mặt nở đầy nụ cười từ trong tay một quan lại cấp dưới phía sau lấy ra một phần sắc điệp cáo thần.
“Trương đại đô đốc, ngươi nhanh như vậy đã chiêu an tặc quân Hải Châu, ổn định thế cục Hải Châu, Tiết độ sứ đại nhân rất cao hứng!” Phương Bình nói với Trương Vân Xuyên: “Tiết độ sứ đại nhân đã quyết định, bắt đầu từ hôm nay, chính thức thăng nhiệm ngươi làm đại đô đốc Tả Ky quân!”
Phương Bình nói xong, đẩy sắc điệp cáo thần tới trước mặt Trương Vân Xuyên, ánh mắt vụng trộm quan sát phản ứng của Trương Vân Xuyên. Trương Vân Xuyên giáp mặt mở ra, nhìn thấy thật là bổ nhiệm mình làm đại đô đốc Tả Ky quân, còn đóng ấn tỳ của Tiết độ sứ.
Trương Vần Xuyên lập tức đứng dậy, hướng về phía Giang Châu chắp tay. “Đa tạ Tiết độ sứ đại nhân tín nhiệm cùng coi trọng, mạt tướng nguyện ý để Tiết độ sứ đại nhân sử dụng, vượt lửa qua sông, quyết không chối từ!”
Thấy Trương Vân Xuyên tư thái như thế, Phương Bình khẽ gật đầu. Trương Đại Lang này tuy là sơn tặc Cửu Phong sơn, nhưng hắn vui vẻ tiếp nhận Tiết độ sứ đại nhân ủy nhiệm, thoạt nhìn cũng không có ý phản.
Nếu hắn thật sự có thể vứt bỏ thân phận sơn tặc ngày xưa, trung thành cống hiến cho Tiết độ phủ mà nói, vậy quả nhiên là một câu chuyện đẹp.
Trương Vân Xuyên sau khi bày tỏ thái độ một phen, lúc này lại mới xoay người ngồi xuống.
“Trương đại đô đốc, Tiết độ sứ đại nhân đối với ngươi là rất coi trọng cùng tín nhiệm, ngươi cũng không thể cô phụ Tiết độ sứ đại nhân kỳ vọng cao nha.”
“Phương đại nhân yên tâm, Trương Đại Lang ta có hôm nay, đó đầu là Tiết độ sứ đại nhân cất nhắc, ơn tri ngộ, ta không dám quên.”
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt!”
Phương Bình khen tặng: “Đông Nam Tiết độ phủ ta có Trương đại đô đốc người thiện chiến, lại hiểu rõ đại nghĩa như vậy, là chuyện may mắn của Đông Nam Tiết độ phủ ta nha!” “Phương đại nhân quá khen rồi.” Phương Bình nói xong, lại từ trong tay quan cấp dưới phía sau cầm ra một ít sắc điệp cáo thân trống. “Trương đại đô đốc, những cái này đều là sắc điệp cáo thân trống.” Phương Bình giới thiệu với Trương Vân Xuyên: “Hải Châu rung chuyển, các cấp quan lại còn bỏ trống rất nhiều.”
“Tiết độ sứ đại nhân nói, chuyện Hải Châu về sau, tất cả đầu do Trương đại đô đốc ngươi một mình quyết định.”
“Ở Đông Nam Tiết độ phủ ta, một phần ân sủng này, Trương đại đô đốc ngươi là độc nhất đó!”
Trương Vân Xuyên nhìn sắc điệp cáo thân trống kia, trong lòng đã hiểu dụng ý của Tiết độ phủ.
Đây là lo lắng mình tạo phản, cho nên lúc này mới làm hết việc lôi kéo, mang quyền to ủy nhiệm các cấp quan viên Hải Châu đầu giao cho mình.
Trên thực tế Tiết độ phủ làm như thế, cũng là vì duy trì một cái mặt mũi mà thôi.
Dù sao Trương Vân Xuyên bây giờ muốn bổ nhiệm ai nhậm chức thì bổ nhiệm người đó, Tiết độ phủ thật sự không có cách nào can thiệp. Trương Vân Xuyên mỉm cười, thu lại sắc điệp cáo thân: “Xin Phương đại nhân chuyển lời cho Tiết độ sứ đại nhân, xin hắn yên tâm, ta nhất định sẽ thận trọng bổ nhiệm các cấp quan lại.”
“Có câu này của Trương đại đô đốc, ta liền an tâm rồi.”
Thấy Trương Vân Xuyên thái độ rất tốt, Phương Bình lúc này mới nói ý đồ thật sự một lần này đến.
“Đúng rồi, Tiết độ sứ đại nhân trước khi đi dặn dò, bảo ta nhắc nhở, Trương đại đô đốc nhất định phải chỉnh đốn tốt đồng muối Hải Châu, tránh cho muối tư lan tràn...” Trương Vân Xuyên nghe xong, mỉm cười.
Hắn nghe hiểu ý tứ trong lời nói của Phương Bình.
“Phương đại nhân, buôn muối vận chuyển muối, tất cả như cũ.” Trương Vần Xuyên nói với Phương Bình: “Hải Châu bây giờ tặc nhân đã quét sạch, đường xá cũng đang chỉnh đốn mở rộng.”
“Đồng muối đã khôi phục như lúc ban đầu, bây giờ mỗi ngày sản xuất lượng lớn muối thô, kho hàng cũng sắp không chứa hết.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận