Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 415: Vây đuổi chặn đường

Chương 415: Vây đuổi chặn đường
“Thứ không có tiền đồ!”
Gia chủ Thôi gia mấy ngày qua vẫn luôn vội vàng mưu tính giết Diệp Hạo cùng Triệu Văn Nghĩa, cũng không có thời gian bận tâm trong nhà.
Nghe được đứa con trai sót lại của mình thế mà lúc này còn đi câu dẫn quả phụ, hắn tức giận đến chửi ầm lên.
“Lập tức bảo nó trở về!”
Gia chủ Thôi gia quay đầu nói với một quản sự Thôi gia: “Bảo con em các nhà thu thập vàng bạc hành lý, lập tức đi Lâm Xuyên phủ tránh một chút!”
“Vâng!”
Quản sự không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc kia của gia chủ cũng không dám hỏi nhiều.
“Nàng cũng thu thập đồ đạc, chúng ta nhanh chóng rời đi!”
Thôi gia phu nhân mở miệng nói: “Sao lại đột nhiên muốn đi Lâm Xuyên phủ?”
“Hỏi nhiều như vậy làm gì, bảo nàng thu thập đồ đạc thì thu thập đồ đạc!”
“Ta đã hẹn bọn họ đi trong thành xem kịch đây...”
“Bốp!”
Gia chủ Thôi gia nâng tay cho phu nhân Thôi gia một cái tát.
“Giờ là lúc nào rồi, còn muốn xem kịch!”
“Còn không đi nữa, đầu sẽ chuyển nhà!”
Phu nhân Thôi gia bị đánh cho ngây dại.
Nàng nghe được đầu chuyển nhà, trong lòng lập tức có chút hoảng.
“Lão gia, ngài hẳn sẽ không đắc tội người nào ở bên ngoài chứ?”
“Đừng nói nhảm, nhanh chóng thu thập đồ đạc, chạy trốn!”
Một lần này hắn giết Triệu Văn Nghĩa, lại chạy mất Diệp Hạo, bây giờ tâm tình của hắn rất bực bội.
Đặc biệt lúc ở lâm thủy biệt uyển, lộ mặt, cho nên bây giờ phải mau chóng đào tẩu.
Ở dưới gia chủ Thôi gia thúc giục, một đám người Thôi gia nhanh chóng thu thập vàng bạc hành lý, chuẩn bị chạy về phía Lâm Xuyên phủ, tìm kiếm Lâm Xuyên Ngô gia che chở.
Dù sao hắn sở dĩ hạ sát thủ đối với bọn Triệu Văn Nghĩa, là vì bất mãn đối với Triệu Văn Nghĩa cộng thêm ích lợi che mờ đầu óc của hắn.
Triệu gia, Diệp gia ở Giang Châu thế lực không nhỏ.
Hắn hôm nay vu oan giá họa bất thành, tội lỗi này cần chính hắn gánh vác.
Triệu gia và Diệp gia trả thù, cũng không phải là một cái Thôi gia nho nhỏ của hắn có thể thừa nhận được nổi.
Đám người Thôi gia ở lúc gấp gáp thu thập đồ đạc chạy trốn, bộ đầu bộ khoái Tứ Thủy huyện đã nhanh chóng xuất động.
Triệu Văn Nghĩa bị giết, đây chính là việc lớn.
Chu Nghiêu huyện lệnh mới nhận chức của Tứ Thủy huyện không dám chậm trễ.
Hầu như là người Thôi gia chân trước vừa đi, bộ đầu bộ khoái Tứ Thủy huyện đã lao tới trong nhà bọn họ.
Rất nhiều con em chi thứ của Thôi gia căn bản cũng chưa nghe được bất cứ tin tức nào, đã lần lượt bị bắt.
“Các ngươi mở to mắt chó của các ngươi nhìn xem, chúng ta là người Thôi gia!”
Con em chi thứ Thôi gia đối mặt bộ khoái thái độ cứng rắn, bọn họ lớn tiếng kêu gào.
Bọn họ tốt xấu gì cũng là người trận doanh Diệp gia.
Hôm nay bộ khoái Tứ Thủy huyện thế mà ra tay với bọn họ, thế này quả thực là làm phản rồi.
“Người Thôi gia mọc nhiều hơn người khác mấy cái đầu à?”
Có bộ đầu cười lạnh nói: “Lão tử bắt chính là người Thôi gia các ngươi!”
“Đến các chỗ căn nhà lục soát một chút, phàm là họ Thôi, bắt hết đi!”
Bộ đầu ra lệnh một tiếng, các bộ khoái ngầm hiểu đi các nơi lùng bắt người Thôi gia.
Bọn họ lục tung tất cả, rất nhiều vật đáng giá của Thôi gia cũng bị lục soát đi.
Cửa hàng Thôi gia cũng bị bộ khoái Tứ Thủy huyện niêm phong.
Bộ đầu bộ khoái trong huyện nha đột nhiên nhằm vào Thôi gia ra tay, khiến mọi người đều không rõ nguyên do.
Lúc trước Thôi gia không phải xưng huynh gọi đệ với huyện lệnh sao?
Sao lại đột nhiên bắt người Thôi gia?
Rất nhanh, những người đứng xem đã làm rõ tình huống.
“Thôi gia không hài lòng đối với phân phối địa bàn Ngọa Ngưu sơn, phái người giết chết Triệu Văn Nghĩa thiếu gia.”
Ở sau khi biết được nguyên nhân sự việc, mọi người bừng tỉnh đại ngộ.
“Thôi gia này quá xúc động rồi.”
“Bọn họ sao có thể giết người chứ.”
“...”
Dân chúng đều thích xem náo nhiệt.
Nhìn thấy Thôi gia mấy ngày trước đây còn vinh quang vô hạn, hôm nay rơi vào kết cục niêm phong soát nhà, có người vỗ tay tỏ ý vui mừng, cũng có người tiếc hận không thôi.
Kế hoạch của gia chủ Thôi gia là dựa vào mình là người trận doanh Diệp gia, trực tiếp dứt khoát lưu loát giết người, sau đó vu oan giá họa.
Nhưng bây giờ sự việc thất bại rồi.
Hắn quá gấp gáp, rất nhiều chi thứ Thôi gia đều không kịp thông báo.
Chỉ có một ít người thân cận đạt được tin tức gấp gáp trốn đi.
Trên đường cái, hơn mười chiếc xe ngựa đang lao nhanh, bốc lên khói bụi cuồn cuộn.
“Mau!”
“Mau chút nữa!”
Ở trong xe ngựa xóc nảy, gia chủ Thôi gia vẻ mặt khẩn trương không ngừng vén rèm nhìn quét về phía sau, thúc giục mã phu.
“Giá!”
“Giá!”
Mã phu vung roi ngựa, ngựa thồ kéo xe ngựa bị quất roi toàn thân đều là vết máu.
“Lão gia, ngài, ngài sao lại hồ đồ như vậy chứ.”
“Chúng ta đi theo Triệu thiếu gia bọn họ đang an ổn, ngài vì sao phải đi giết bọn họ.”
Phu nhân Thôi gia sau khi biết được tiền căn hậu quả sự việc, giờ phút này cũng khóc như mưa, trong lòng sợ hãi không thôi.
Nàng cảm thấy nam nhân nhà mình quả thực chính là điên rồi.
Đang yên đang lành, vì sao phải phản bội, phải đi giết người chứ.
“Ngươi câm miệng!”
Gia chủ Thôi gia giờ phút này tâm tình rất bực bội.
Hắn cũng không biết mình sao lại hồ đồ đáp ứng Lâm Xuyên Ngô gia, sao lại làm ra chuyện như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận