Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 387: Thăng quan (1)

Chương 387: Thăng quan (1)
Tham tướng Chu Hào cười tủm tỉm nhìn Trương Vân Xuyên, nói: “Ngươi ở Phi Hổ doanh làm không tệ, giáo úy của các ngươi đều khen ngợi có thừa đối với ngươi, nói ngươi rất vũ dũng đấy!”
“Hôm nay vừa gặp, quả nhiên oai hùng bất phàm!”
Trương Vân Xuyên nghe vậy, ngược lại mù tịt chẳng hiểu gì cả.
Hắn cùng giáo úy Phi Hổ doanh Dương Chấn Bình thực sự không quen biết.
Dù sao hắn lúc trước chỉ là một đội quan dưới trướng đô úy Đỗ Tuấn Kiệt.
Về sau tuy thăng nhiệm tiếu quan, nhưng cũng chỉ gặp giáo úy Dương Chấn Bình một lần mà thôi.
Muốn nói Dương Chấn Bình khắc sâu ấn tượng đối với hắn như vậy, hắn đánh chết cũng không tín.
Tham tướng Chu Hào này hắn càng không quen biết.
Vừa gặp mặt đã thân thiện như thế, khiến trong lòng hắn ngược lại không tự tin.
Trên thực tế Trương Vân Xuyên cũng là nghĩ nhiều rồi.
Lúc trước vì điều tra chi tiết của hắn, Chu Hào cố ý triệu kiến giáo úy Phi Hổ doanh Dương Chấn Bình ở Ninh Dương phủ.
Dương Chấn Bình căn bản không biết gì đối với Trương Đại Lang, chỉ biết hắn là một quan quân nho nhỏ dưới trướng đô úy Đỗ Tuấn Kiệt.
Nhưng giáo úy Dương Chấn Bình cũng là nhân vật tâm tư nhanh nhạy.
Tham tướng Chu Hào đột nhiên quan tâm một tiểu nhân vật như vậy, vì sao?
Không có khả năng vô duyên vô cớ.
Thấy bộ dáng tham tướng Chu Hào tựa như rất có hứng thú đối với Trương Đại Lang.
Hắn ở lúc nói Trương Vân Xuyên, cũng chọn một ít lời hay để nói.
Dù sao cũng là quan quân dưới trướng hắn, nếu được bên trên thưởng thức thăng tiến nhanh, đối với hắn có lợi không có hại.
Tham tướng Chu Hào nhiệt tình như thế đối với Trương Vân Xuyên, nguyên nhân cũng không khác biệt lắm.
Người lãnh đạo trực tiếp Lê Tử Quân của hắn muốn thể hiện ý tốt với Diệp gia.
Diệp gia thưởng thức Trương Đại Lang, quan hệ chặt chẽ với Trương Đại Lang.
Bọn họ cũng hy vọng thông qua Trương Đại Lang làm ràng buộc, thành lập một cái quan hệ tốt đẹp với Diệp gia.
Chính là vì như thế, Trương Vân Xuyên vị tiểu nhân vật này, ngược lại trở thành miếng bánh thơm ngon.
Tham tướng Chu Hào thấy Trương Vân Xuyên tuy là một tiếu quan.
Nhưng hắn bộ dạng dũng mãnh, nói chuyện cũng không kiêu không nịnh, không lộ ra chút sợ sệt nào, ấn tượng đối với hắn không tệ.
Ở sau khi hàn huyên một phen, Triệu Lập Bân cùng Trương Vân Xuyên mời tham tướng Chu Hào đến sảnh chính ngồi.
Tham tướng Chu Hào cũng không khách khí, vào sảnh chính.
Bọn Diệp Hạo, Triệu Văn Nghĩa cũng lần lượt đứng dậy chào hỏi tham tướng Chu Hào.
Bọn họ và Chu Hào không có chút nào liên quan, nhưng đối phương dù sao cũng là tham tướng Tuần Phòng quân, không thể thất lễ.
Mọi người sau khi giới thiệu chào hỏi một phen, một lần nữa xoay người ngồi xuống.
Nhìn thấy tham tướng Chu Hào thế mà cũng dự tiệc, chấn động nhất là lượng lớn tiểu gia tộc tham gia tiệc mừng công một lần này.
Bọn họ không biết nội tình, còn cho rằng tham tướng Chu Hào là người của bọn Diệp Hạo.
Nhìn thấy tham tướng cũng là người trận doanh bọn họ, bọn họ nhất thời tự tin hơn rất nhiều.
Bọn họ đột nhiên cảm thấy, bọn họ một lần này thành công, ôm đùi rồi!
Đặc biệt đám người Trần gia vừa rồi còn do dự nên theo Thôi gia cùng nhau lui ra hay không càng sợ bóng sợ gió một hồi.
Nếu vừa rồi lui ra, vậy về sau Ngọa Ngưu sơn nhắm chừng sẽ không có chuyện cho bọn họ nữa.
Chu Hào vốn là nhậm chức ở Trấn Nam quân, lần này điều nhiệm Tuần Phòng quân, nhưng hào tình không thay đổi.
Hắn giống với đại đa số tướng lĩnh trong quân, tính tình ngay thẳng.
Sau khi vài chén rượu vào bụng, liền bắt đầu xưng huynh gọi đệ với bọn Trương Vân Xuyên.
Bữa tiệc mừng công này bởi vì đám người Thôi gia tập thể lui ra bắt đầu, khiến tiệc mừng công phủ kín một tầng bóng ma.
Bây giờ đám người tham tướng Chu Hào dự tiệc, nhất thời khiến tiệc mừng công rạng rỡ hơn không ít.

Tiệc mừng công kế thúc, người của các gia tộc lớn lục tục cáo từ rời khỏi.
Đám người Trương Vân Xuyên, Diệp Hạo, Triệu Văn Nghĩa cùng với Chu Hào liền cất bước đi vườn hoa uống trà.
Mùa xuân về trên mặt đất, cành liễu lay động, mặt cỏ một mảng xanh mơn mởn, tâm tình mọi người đều không tệ.
Trương Vân Xuyên cùng tham tướng Chu Hào đi ở cuối cùng.
“Trương huynh đệ, ngươi cùng Diệp thiếu gia quan hệ không tệ nha!”
Tham tướng Chu Hào người đầy mùi rượu, khoác vai Trương Vân Xuyên, tỏ ra đặc biệt thân thiết.
Trương Vân Xuyên mở mồm một cái Diệp đại ca, ngậm miệng một cái Diệp đại ca.
Tham tướng Chu Hào ở trên bàn rượu nghe rõ ràng, hắn phát hiện Diệp Hạo và Trương Đại Lang quan hệ thật sự không tệ.
“Diệp đại ca rất chiếu cố đối với ta, Trương Đại Lang ta chung quy không thể không biết tốt xấu, từ chối người ta ngoài ngàn dặm.”
Trương Vân Xuyên nhìn đám người Diệp Hạo ở phía trước nói nói cười cười, lúc này mới mở miệng.
Trương Vân Xuyên cười bổ sung nói: “Chẳng qua xin Chu tướng quân yên tâm, ta mặc là áo của Tuần Phòng quân, bưng là bát của Tuần Phòng quân.”
“Trương Đại Lang ta vẫn là biết chừng mực.”
“Cho dù ta cùng Diệp đại ca quan hệ cá nhân rất tốt, ta cũng sẽ không làm chuyện ăn cây táo, rào cây sung đó.”
Trương Vân Xuyên không biết ý tứ của Chu Hào, cho nên nói chuyện cũng đặc biệt cẩn thận.
Lo lắng Chu Hào hiểu lầm hắn là người của Diệp gia, làm khó dễ hắn.
“Trương huynh đệ, ngươi đừng hiểu lầm.”
Chu Hào thấy Trương Vân Xuyên hiểu lầm, lập tức khoát tay giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận