Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 252: Triệu gia (1)

Chương 252: Triệu gia (1)
“Vậy được, chúng ta phân công nhau hành động!”
“Chỉ cần chúng ta bắt đầu cướp địa bàn, thế lực khác bị Hàn gia chèn ép lâu như vậy, nhìn thấy cơ hội khẳng định cũng sẽ nghe tin lập tức hành động.”
Sơn tặc trung tâm Hàn gia một lần này điều động đã bị Tuần Phòng quân nhằm vào, cũng liền ý nghĩa Hàn gia không có sức thống lĩnh chấn nhiếp áp chế được địa khu Ngọa Ngưu sơn.
Trước kia nếu ai dám đối nghịch với Hàn gia, vậy Hàn gia lập tức có thể triệu tập rất nhiều lực lượng đi chèn ép.
Nhưng bây giờ tình huống đã khác, Hổ Báo doanh bọn họ cướp đoạt địa bàn khắp nơi, Hàn gia chỉ có thể giương mắt nhìn.
Thế lực khác một khi nhìn thấy Hàn gia không có cách nào làm gì Hổ Báo doanh bọn họ, vậy cũng sẽ đứng ra, không lấy Hàn gia làm chủ, sai đâu đánh đó nữa.
Dù sao bị chèn ép lâu như vậy, bọn họ ai cũng không muốn làm cháu cho Hàn gia mãi.
Khi Hàn gia thừa nhận áp lực, bọn Lâm Hiền không có thời gian nghỉ ngơi, bắt đầu thừa dịp cơ hội này, cắm cờ ở địa khu Ngọa Ngưu sơn.

Ngọa Ngưu sơn, trang viên Triệu gia, Triệu Trường Đức cầm trong tay thức ăn cho chim, đang hát tiểu khúc chơi đùa với chim.
Tiếng bước chân vang lên, một phụ nhân xinh đẹp cất bước uyển chuyển đi vào.
“Lão gia hôm nay cái gặp được việc vui gì, sao còn hát tiểu khúc vậy?”
Xem bộ dáng cao hứng của Triệu Trường Đức, mỹ phụ nhân tỏ ra rất kinh ngạc.
Dù sao Triệu Trường Đức ngày thường đều rất nghiêm túc, nàng rất ít nhìn thấy hắn có bộ dáng như vậy.
“Việc vui tự nhiên là có.”
“Thiên đạo hảo luân hồi, có người gặp báo ứng rồi nha!”
“Lão gia ta hôm nay cao hứng hơn năm trước.”
Triệu Trường Đức để thức ăn cho chim vào lồng chim, phủi vụn trên tay.
Hắn quay đầu nhìn phu nhân mình, trên mặt là sự cao hứng khó có thể che giấu.
“Nàng sao lại tới đây?”
Triệu Trường Đức hỏi mỹ phụ.
“Hôm nay trời không hiểu sao lại lạnh, thấy chàng đứng bên ngoài một hồi lâu, lo lắng chàng cảm lạnh.”
Mỹ phụ từ trong tay nha hoàn tiếp nhận áo choàng thật dày, điệu đà hừ một tiếng, tự mình tiến lên khoác cho Triệu Trường Đức.
“Vẫn là phu nhân tốt với ta.”
Triệu Trường Đức nắm bàn tay ngọc của mỹ phụ, vuốt ve.
“Lão gia, còn có người đó!”
Mỹ phụ quyến rũ nhìn Triệu Trường Đức một cái, vẻ mặt đầy thẹn thùng.
“Các ngươi đi xuống đi.”
Triệu Trường Đức khoát tay với mấy nha hoàn hầu hạ.
“Vâng, lão gia.”
Mấy nha hoàn lui xuống.
Triệu Trường Đức ngồi xuống, mỹ phụ tự mình rót cho Triệu Trường Đức một chén trà nóng.
“Lão gia, rốt cuộc chuyện gì cao hứng như vậy, thế mà còn không để người ngoài biết?”
Mỹ phụ đưa trà cho Triệu Trường Đức, tò mò không thôi.
“Phu nhân, nàng biết Ngọa Ngưu sơn Hàn gia không?”
Triệu Trường Đức nâng chén trà lên, cười tủm tỉm hỏi.
“Ngọa Ngưu sơn Hàn gia ai không biết ai không hiểu, chàng hỏi cái này làm gì?” Vẻ mặt mỹ phụ đầy nghi hoặc.
“Hàn gia xui to rồi!”
Triệu Trường Đức vui sướng khi người gặp họa nói: “Bọn họ bây giờ đã đắc tội Tuần Phòng quân, Tuần Phòng quân đang ở khắp nơi truy kích và tiêu diệt người dưới trướng hắn.”
“Một lần này, Hàn gia không chết cũng phải lột một tầng da!”
Mỹ phụ cho một cái lườm nguýt: “Bọn họ xui xẻo có gì quan hệ với chúng ta.”
“Chúng ta sống tốt việc của mình là được.”
“Sao không có quan hệ?”
Triệu Trường Đức có chút nghiến răng nghiến lợi nói: “Chúng ta mấy năm nay cũng chịu Hàn gia ức hiếp không ít.”
“Không nói xa, chỉ mấy trăm mẫu ruộng nước tốt nhất kia của nhà chúng ta, bị Hàn gia cưỡng ép đoạt đi.”
“Còn có việc làm ăn lương thực nhà chúng ta, hơn mười cửa hàng lương thực, cũng bị Hàn gia làm cho phải đóng cửa.”
“Nếu không phải ta tiêu bạc tìm người quay vần cầu tình nói tốt, gia nghiệp tổ truyền này chỉ sợ cũng phải bị Hàn gia đoạt đi rồi.”
Triệu Trường Đức nhớ tới chuyện bị Hàn gia ức hiếp, trong lòng hắn liền nghẹn phát hoảng.
Lúc trước chỉ là bởi vì một chút cạnh tranh trên làm ăn đắc tội đối phương, Hàn gia dám chỉnh hắn tới chết.
Hắn tuy sau đó bắt tay giảng hòa với Hàn gia, nhưng hơn phân nửa gia nghiệp đều phải đền ra ngoài.
Mấy năm nay hắn đối với việc này vẫn luôn canh cánh trong lòng.
Hôm nay nhìn thấy Hàn gia đắc tội Tuần Phòng quân, trong lòng hắn tự nhiên vui vẻ.
“Lão gia, đứng phía sau Hàn gia này chính là Lâm Xuyên Ngô gia đó.”
“Một lần này bọn họ tuy đắc tội Tuần Phòng quân, nhưng chung quy là lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, khẳng định cuối cùng sẽ bắt tay giảng hòa.”
“Chúng ta vẫn là cẩn thận, thu mình một chút.”
Mỹ phụ thấy bộ dáng vui sướng khi người gặp họa của phu quân nhà mình, lo lắng bị Hàn gia biết được trả thù bọn họ, tốt bụng nhắc nhở một câu.
“Nàng một người đàn bà biết cái gì.”
“Đô đốc Tuần Phòng quân này chính là Cố Nhất Chu, đứng phía sau Cố Nhất Chu chính là các đại nhân tiết độ phủ.”
“Nghe nói các đại nhân này cùng vị kia của Lâm Xuyên Ngô gia không hợp nhau.”
“Một lần này Tuần Phòng quân đánh người dưới trướng Hàn gia, nói không chừng còn có các đại nhân kia bày mưu đặt kế.”
“Ngô gia không ra mặt còn tốt, nếu dám ra mặt, chỉ sợ sẽ mang Ngô gia cùng nhau thu thập.”
Triệu Trường Đức cười nói: “Nàng xem đi, chuyện Hàn gia một lần này, khẳng định không dễ dàng trôi qua như vậy.”
“Về phần chúng ta, cứ chờ đi!”
Mỹ phụ lo lắng nhắc nhở: “Chuyện của các đại nhân vật kia, chúng ta bớt xen vào, giáo huấn mấy năm trước còn chưa đủ thâm sao.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận