Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 225: Rút máu (2)

Chương 225: Rút máu (2)
Tiêu cục bọn họ ngày thường treo cờ hiệu tiêu cục, đơn giản là quang minh chính đại cầm binh khí mà thôi.
Nhưng bây giờ đã khác, mấy ngày nay thế cục địa khu Ngọa Ngưu sơn có chút khẩn trương.
Một đội ngũ không biết từ chỗ nào toát ra, ra tay đối với Hàn gia ở khắp nơi.
“Con mẹ nó, cái thời tiết quỷ này còn ra ngoài hộ tiiêu, xui xẻo đến triệt để!”
Một tiêu sư béo nắm thật chặt quần áo mình, miệng hùng hùng hổ hổ.
Nếu là ở trước kia, bọn họ hoặc là ở trong phòng ấm áp uống rượu bài bạc, hoặc là đi lầu xanh vui vẻ với nữ nhân.
Nhưng bây giờ trời rét mướt lại phải ra ngoài hộ tống hàng hóa, trong lòng thực sự khó chịu.
“Ngươi nói đám giặc cỏ này là từ đâu đến, sao lớn mật như vậy chứ.” Tiêu sư gầy nghi hoặc khó hiểu mở miệng.
Tiêu sư béo tức giận nói: “Ta cũng không phải thần tiên, ta con mẹ nó làm sao biết bọn hắn từ chỗ nào toát ra!”
“Hẳn sẽ không là Hàn gia chúng ta đắc tội với người không nên đắc tội chứ.” Tiêu sư gầy như có chút suy nghĩ nói: “Đám người này là tới trả thù.”
“Cái này cũng khó mà nói.”
“Hàn gia chúng ta mấy năm nay đắc tội cả đống người rồi nhỉ.”
“Chỉ riêng sơn tặc gia tộc bị chúng ta tiêu diệt đã có mấy chục nhà.”
Tiêu sư gầy thở dài nói: “Nếu Hàn tam gia còn sống thì tốt rồi, hắn khẳng định biết là ai làm chủ phía sau màn, bằng không, người ta cũng sẽ không hướng hắn xuống tay trước.”
Tiêu sư béo cũng gật gật đầu: “Hàn tam gia này cũng thật xui xẻo.”
“Người dưới trướng hắn thế mà bị tàn sát hết, chính hắn cũng bị cắt đầu.”
Tiêu sư gầy nói: “Một đám giặc cỏ này so với chúng ta xuống tay còn ác hơn, cũng không biết là vong mệnh đồ nơi nào đến, cũng đừng để chúng ta đụng phải.”
“Phi phi phi!”
“Có thể nói nói chút lời may mắn hay không!”
“Hê hê, ta đây không phải nói chơi sao, ngươi sao còn tức giận thế.”
“Nói chơi cũng không được, lão tử cũng không muốn đụng tới đám ôn thần đó.”
“...”
Mấy ngày qua người Lang tự doanh xuất kích khắp nơi, tập kích sản nghiệp cùng làm ăn của Hàn gia ở địa khu Ngọa Ngưu sơn.
Chỉ riêng con em trung tâm Hàn gia đã chết hơn mười người, đã dẫn lên chấn động thật lớn ở địa phương.
Sự tàn nhẫn của Lang tự doanh khiến rất nhiều thế lực cùng gia tộc đều sợ hãi và tò mò.
Bọn họ cũng ở khắp nơi tìm hiểu tin tức đám giặc cỏ đột nhiên toát ra này.
Nhưng đám người này xuất quỷ nhập thần, bọn họ đến bây giờ cũng chưa làm rõ chi tiết Lang tự doanh.
Hàn gia dựa lưng Lâm Xuyên Ngô gia, ở địa khu Ngọa Ngưu sơn xưng vương xưng bá mấy chục năm.
Thời gian dài sống an nhàn sung sướng, làm bọn họ đối mặt Lang tự doanh đột nhiên tập kích, trong lúc nhất thời thế mà khó có thể chống đỡ.
Bọn họ qáu nhiều sản nghiệp cùng làm ăn, căn bản không bảo vệ nổi.
Khi đoàn xe tiến lên ở trong gió lạnh, ở trong nơi hoang dã bên đường, nằm úp sấp hơn hai trăm “dã nhân” cả người treo đầy cỏ dại ngụy trang.
Bọn họ là đội ngũ đô úy Lang tự doanh Bàng Bưu suất lĩnh, theo dõi một đoàn xe này.
“Xử lý tên cưỡi con la trước!”
Đô úy Bàng Bưu hướng về đoàn xe nhìn quét vài lần, nhìn thấy tiêu sư Hàn gia cũng chỉ hơn hai mươi người, lập tức thấp giọng dặn dò một câu đối với đội quan bên cạnh.
Huynh đệ tay cầm trường cung chậm rãi từ chỗ cỏ dại xông ra, giương cung cài tên.
“Vù vù!
“Vù vù!”
Mũi tên rít lên bắn về phía đoàn xe.
“Phốc phốc!”
“A!”
Tiêu sư béo cùng tiêu sư gầy đang nói chuyện ngay lập tức trúng tên, từ trên con la thẳng tắp ngã xuống.
Vài tên tiêu sư khác ở trước sau đội ngũ cũng trúng tên ngã xuống đất, phát ra tiếng rú thảm.
“Các huynh đệ, giết!”
Bàng Bưu từ trong bụi cỏ hoang đứng bật dậy, rống giận.
“Giết!”
Hơn hai trăm huynh đệ tựa như nấm mọc sau mưa, từ trong nơi hoang dã toát ra, hướng tới đoàn xe bao vây.
“Có sơn tặc, có sơn tặc!”
“Chạy mau!”
Mã phu, quản sự trong đoàn xe bị dọa sắc mặt trắng bệch, lập tức giải tán.
Các tiêu sư Hàn gia hộ vệ đoàn xe thấy nhiều người như vậy xông lên, vội vàng giơ lên lá cờ lớn của tiêu cục Hàn gia.
“Chúng ta là người Hàn gia, chúng ta là người Hàn gia!”
“Đừng hiểu lầm!”
Hàn gia ở địa khu Ngọa Ngưu sơn hoành hành không chịu cản trở, sớm đã là lệ thường.
Tiêu sư Hàn gia lo lắng là sơn tặc mới tới không hiểu quy củ, ngay lập tức giơ ra cờ hiệu Hàn gia.
“Phốc phốc!”
Nhưng tiêu sư này sau khi mới hô vài câu, mấy mũi tên đã đóng đinh hắn ở trên mặt đất.
“Giết!”
Bàng Bưu vị đô úy này đi trước làm gương, dẫn người xông lên quan đạo.
Hai tiêu sư còn ý đồ phản kháng, trực tiếp bị hắn chém ngã.
Hơn hai trăm huynh đệ vây lên, mã phu, quản sự chạy tứ tán không chỗ nào để chạy, bị bao vây nhiều tầng.
“Chúng ta là người Hàn gia, các ngươi là lộ huynh đệ nào, còn xin tạo điều kiện.”
Nhìn thấy mấy tiêu sư bị chém ngã, quản sự đoàn xe răng cũng run cầm cập.
Bởi vì hắn phát hiện trên đầu đám sơn tặc này đều đội khăn trùm đầu hắn chưa bao giờ thấy, chỉ lộ ra mũi mắt cùng miệng, thoạt nhìn đặc biệt đáng sợ.
Cái này quá giống với đám giặc cỏ kia mấy ngày nay hoạt động ở khắp nơi tập kích Hàn gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận