[Mạt Thế] [Thiên Tai Trữ Hàng] Tất Cả Mọi Người Đều Muốn Quyến Rũ Vợ Yêu Của Ông Đây

Chương 101:

Chương 101:
Chương 101:
Dương Hiên ôm trái tim không thể tin được vận may của mình, nhưng mà cùng một lúc, anh ấy cảm thấy hướng gió đang cấp tốc chuyển biến, gió vốn hướng về phía bắc về hướng khu biệt thự, trong nháy mắt thay đổi thổi về phía nam, gió mạnh lay động cây cối, thổi đến ngọn lửa thiêu đốt vù vù rung động, giống như đội quân sôi trào đang điên cuồng hò hét.Ngọn lửa lập tức lấy tốc độ cực nhanh rời khỏi bên người Dương Hiên, hướng một bên khác thiêu đốt, mà một bên khác là công viên thể thao trống rỗng.Dương Hiên đứng tại chỗ há to miệng thở hổn hển, nhìn bầu trời trầm tĩnh tối tăm, sống sót sau tai nạn nở nụ cười."Tiếp theo." Sở Cảnh Hòa và Cố Dực cầm theo mặt nạ hô hấp đi tới bên người Dương Hiên, ném cho anh ấy một bình chữa cháy.Tuy rằng hướng gió thay đổi thế lửa, nhưng vẫn có chút lửa nhỏ thiêu đốt chung quanh, bọn họ vừa dập lửa ở trong tro tàn lửa nóng, vừa cứu người. Anh em Ôn gia cũng bắt đầu tham dự vào.Hàng chục người được cứu nằm trên đường, may mắn mình còn sống sót.Giang Tĩnh Thủy đi tới bên người Tống Đại, nhìn trời cảm thán: "Gió này tới thật đúng lúc.""Đúng vậy, thật đúng lúc." Tống Đại lảo đảo ngồi ở ven đường, đôi môi anh đào bình thường không điểm mà đỏ, dưới ánh lửa có vẻ có hơi tái nhợt."Tiểu Đại!" Sở Cảnh Hòa cứu người trở về, nhất thời nhận ra đôi môi tái nhợt của Tống Đại, ném đồ trong tay đi tới bên người Tống Đại, ôm lấy cô: "Chúng ta về nhà."Cháy rừng đã tắt, những người trong biển lửa anh cũng dựa theo Tống Đại yêu cầu đi cứu.Anh vốn không quan tâm sống chết của những người bên ngoài, chỉ muốn trở về ở bên Tống Đại để cô nghỉ ngơi thật tốt."Gió hôm nay lớn hơn bất cứ cơn gió nào em vận dụng lúc trước, rõ ràng hao tổn tinh thần lực của ngươi, em còn sử dụng nó quá độ." Sở Cảnh Hòa cúi thấp mặt, giọng nói vô cùng trầm thấp, giống như đang tức giận.Tống Đại miễn cưỡng nằm ở trên người anh, ánh mắt trong veo hàm chứa thủy quang: "Em không sử dụng dị năng quá độ, đưa ra trận gió này đối với em mà nói là chuyện nhỏ, cũng chỉ bằng một phần trăm trình độ kiếp trước của em, chỉ là thân thể em hiện tại quá yếu, thời gian điều khiển gió mạnh thân thể có hơi không chịu nổi."Hệ phong vốn là dị năng yếu, muốn xếp hàng danh hiệu cùng các dị năng giả mạnh san sát trong tận thế, nhất định phải mạnh hơn bọn họ mấy chục lần, hoàn toàn nghiền ép."Nhưng em quả thật cần đề cao tố chất thân thể, cho nên..." Tống Đại ôm lấy cổ Sở Cảnh Hòa, hôn môi anh mím chặt, dung sắc xinh đẹp sinh động nhiệt liệt: "Sở Cảnh Hòa, cùng em rèn luyện thân thể đi."Nhưng không thành, Cố Dực đang gõ cửa.Cánh tay Sở Cảnh Hòa ôm chặt cô hơi buông lỏng, yên lặng thắt nút áo sơ mi.Tống Đại thở dài, giờ phút này cô tựa như mới vừa lật bài, phi tử cũng đưa đến trên giường hoàng đế nhưng không cách nào hưởng dụng, thật sự vô lực thật sự táo bạo thật sự phiền.Cô ngồi dậy từ trên người Sở Cảnh Hòa, mở cửa.Cửa vừa mở, Cố Dực đã nhìn thấy phía sau Tống Đại, Sở Cảnh Hòa đưa lưng về phía anh ta, cúi đầu trầm mặc chuẩn bị mặc quần áo, trên cơ lưng dày rộng hữu lực có ba vết cào, vết cào không giống như mèo con cào, trên da thịt trắng nõn lại có vẻ rất rõ ràng, giống như trên giấy Tuyên Thành tô ba đường son phấn.Ngay sau đó tầm mắt của anh ta rơi xuống trên tay Tống Đại, nhẵn nhụi trắng như tuyết, móng tay sạch sẽ phấn nhạt, dưới ánh sáng mỏng như ngọc oánh nhuận, rất khó tưởng tượng một đôi tay như vậy cào ở trên người, bén nhọn lại tê dại đau đớn trong nháy mắt là tư vị gì.Tống Đại dựa vào khung cửa, mặt mang ý cười rất hữu hảo: "Làm sao vậy?"Nếu không có chuyện gì hết sức quan trọng, cậu sẽ chết chắc, Cố Dực.Cố Dực hơi đỏ mặt, sau khi tỉnh táo lại, nói với cô: "Cánh tay anh Dương Hiên bị phỏng, hơi nghiêm trọng, chị Giang bảo tôi hỏi cô có thuốc trị phỏng không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận