[Mạt Thế] [Thiên Tai Trữ Hàng] Tất Cả Mọi Người Đều Muốn Quyến Rũ Vợ Yêu Của Ông Đây

Chương 73:

Chương 73:
Chương 73:
Sau khi canh giữ ở bên cạnh hộp bánh bích quy ước chừng nửa giờ, nhiệt độ thân hộp bánh bích quy hạ xuống, Tống Đại thử dùng kéo cắt to hố nhỏ kia ra chút quan sát tình huống bên trong, kết quả lỗ hổng vừa mở đến cỡ ngón cái, một cái đầu gián đã chui ra bốn mắt nhìn nhau với Tống Đại, sau đó lập tức há miệng ghê tởm muốn cắn tay cô.Sở Cảnh Hòa nhanh tay lẹ mắt, lúc trước một nắm đấm đi lên, tay không đập nát đầu con gián, nhưng một giây sau lại có một con gián chui ra.Lần này Tống Đại không để Sở Cảnh Hòa lại đập chết nó, mà là tự mình cầm xúc tu con gián, xách nó đi ra, nhanh chóng bỏ vào trong ly thủy tinh rồi đóng nắp lại. Ngay sau đó lại cầm một chiếc hộp bánh bích quy mới đậy lên hộp bánh bích quy ban đầu, cũng dùng keo cường lực phía dưới dán lại lần nữa, lại rắc lên một tầng bột phòng côn trùng thật dày.Hộp bánh bích quy không trong suốt, cho nên bọn họ không quan sát được tình huống gián bên trong, hiện tại nhìn cánh trong ly thủy tinh rõ ràng bị cháy hỏng, nhưng gián vẫn sinh long hoạt hổ, sắc mặt Tống Đại ngưng trọng."Chúng nó thế mà không bị đốt chết, thật quá biến thái." Giọng điệu Tống Đại u oán.May mắn cô làm thí nghiệm câu trùng này, bằng không trực tiếp đi ra bên ngoài đốt cháy diệt sâu, sợ là chính mình chết cháy, sâu còn chưa chết.Sở Cảnh Hòa vừa dùng nước rửa tay khử trùng nhiều lần rửa tay, vừa nói: "Tuy rằng những con côn trùng này biến dị, nhưng chỉ cần là sinh vật carbon thì không thể không sợ lửa."Tống Đại nâng thùng rượu trắng cao lên: "Được, vậy thử lại xem."Lúc này đây cô trực tiếp đổ 30 ml rượu trắng vào trong ly thủy tinh, gần như có thể nhấn chìm con gián kia, lại châm lửa, con gián lớn bay lên giãy giụa lăn lộn trong biển lửa.Tống Đại ngồi ở một bên mắt lạnh quan sát, tuy rằng kiếp trước cô đã mấy lần vì đói khát dựa vào ăn gián mà sống sót, nhưng đối với thứ này vẫn không có hảo cảm gì, vạn vật đều có linh, trừ muỗi gián chuột rắn.Năm phút đồng hồ sau, con gián lớn bay lên trời này rốt cục không kiên trì được, bị ngọn lửa đốt thành một đống cháy khét.Tống Đại nói: "Xem ra nhiệt độ cao ngắn ngủi không thiêu chết được chúng nó, trong tiểu khu có nhiều gián chuột như vậy, dựa theo tính toán này cần bao nhiêu rượu trắng và cồn chứ, hơn nữa còn dễ gây ra hỏa hoạn, không bằng trực tiếp dùng bạo lực nghiền ép.Sở Cảnh Hòa dùng đũa dùng một lần gắp thi thể con gián đã chết, ném vào thùng rác: "Ít nhất chúng ta biết đặc tính của những con côn trùng biến dị này, lửa bình thường không thiêu chết chúng.""Đúng vậy, phải nói tin tức này cho những người khác, hơn nữa những con côn trùng này xuất hiện quá nhanh, phân cách chúng ta ở trong nhà, không có cách nào đi ra ngoài, cũng không có cách nào chung sức hợp tác, phải nghĩ cách giải quyết gián trong tầng."Tống Đại suy nghĩ một lát rồi lấy ra máy bay không người lái từ trong không gian, máy bay không người lái này là do trước khi cô sống lại nhàn rỗi không có việc gì mua về chơi, chỉ có một chiếc này, mặc dù có chức năng không thấm nước, nhưng mưa to như thế cô vẫn tiếc dùng, sợ hỏng rồi, dù sao nó cũng là cái duy nhất.Cũng may hiện tại mưa to bên ngoài cơ bản đã ngừng, cho dù thỉnh thoảng trời mưa cũng chỉ là mưa bụi, cô cũng rốt cục dám lấy ra.Cô viết một tờ giấy dài treo trên máy bay không người lái, trước tiên nói rõ mức độ chịu lửa của những con côn trùng này, còn nói lát nữa cô sẽ dùng máy bay không người lái hấp dẫn côn trùng đi xuống tầng dưới chót, thừa dịp trong khoảng thời gian này nhanh chóng tìm người ra ngoài đóng cửa phòng cháy hành lang và cửa sổ lại.Sau đó nhanh chóng mở cửa sổ để máy bay không người lái bay ra ngoài, sau đó lại đóng cửa sổ lại, ngắn ngủi không quá ba giây, đã có mấy con gián ngửi thấy mùi chui vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận