[Mạt Thế] [Thiên Tai Trữ Hàng] Tất Cả Mọi Người Đều Muốn Quyến Rũ Vợ Yêu Của Ông Đây

Chương 256:

Chương 256:
Chương 256:
Lúc trước bọn họ vì Đậu Văn Quang sai đâu đánh đó, hiện tại Đậu Văn Quang đã chết, cô sẽ xuống tay với bọn họ không? Sáu người Đậu Văn Quang còn đánh không lại, bọn họ làm sao có thể là đối thủ của cô?Cũng may Tống Đại không có ý động đến bọn họ, mục đích của cô là giải quyết Đậu Văn Quang, hiện tại Đậu Văn Quang đã chết, cô không cần phải giết loạn.Đúng lúc này Cận Lạc Bạch cũng chạy tới, Tống Đại liền giao công tác dọn dẹp hiện trường cho anh ta, tự mình trở về nghỉ ngơi.Một giờ sau, tin tức Tống Đại một mình đấu với sáu đại dị năng giả của căn cứ, liền truyền khắp toàn bộ căn cứ cổ thành, mọi người kinh ngạc khiếp sợ, truyền sự tích của Tống Đại vô cùng kỳ diệu, trong đó vui vẻ nhất còn phải kể đến chính phủ, uy hiếp lớn nhất Đậu Văn Quang đã biến mất, căn cứ rốt cục có thể yên tâm xây dựng, nghênh đón ánh rạng đông sau ngày tận thế.Các dị năng giả khác đều kiêng kỵ thực lực của Tống Đại, ngoan ngoãn thần phục. Bọn họ trước kia dựa vào Đậu Văn Quang vênh váo tự đắc, hiện tại giống như từng con chim cút nhỏ, cụp đuôi làm người, thậm chí có vài người chủ động dọn ra khỏi nội thành, chỉ vì không quá gần phạm vi cư trú của Tống Đại, thật sự giống như động vật trong rừng sâu sẽ tự động tất nhiên lãnh địa của kẻ săn mồi cỡ lớn, để tránh rước họa vào thân.Bên ngoài căn cứ thành cổ, bên bờ sông nhỏ trong thành phố W, Trọng Khấu nhặt lên từng viên đá nhỏ dẹp trôi trên mặt sông."Hệ thổ, ẩn thân, lôi điện, lực lượng, tốc độ, mềm dẻo, sáu người thế mà đều đánh không lại một mình cô, Tống Đại... Tống Đại..." Đôi mắt hạnh trắng đen rõ ràng hiện ra ánh sáng lạnh lẽo như động vật ăn thịt, trong miệng lẩm bẩm: "Không gian, hệ phong, hiện tại lại có hệ hỏa, cô rốt cuộc còn ẩn tàng bao nhiêu thực lực?"Bạch Diêu ở phía sau cô ta dùng tảng đá xếp ra một tòa thành, sau đó ngón tay chọc một cái, tòa thành sụp đổ, tiếng vang hấp dẫn sự chú ý của Trọng Khấu, cô ta quay đầu nhìn về phía hắn. Li ê n h ệ zl: 0 9 1 1 0 0 9 4 6 7Bạch Diêu tắm mình dưới ánh mặt trời, tóc mềm dán vào tai, ánh mắt trong trẻo: "Trọng Khấu, cô sẽ thành công."Trọng Khấu nói ngược lại: "Không phải cậu luôn không muốn giết người sao? Sao lần này không ngăn cản tôi?"Bạch Diêu: "Tôi hy vọng cô vui vẻ."Cô ta có thể không chút cố kỵ đi làm chuyện cô ta muốn làm, đây là chuyện cậu ta không làm được, cũng không cách nào làm được. Bạch Diêu mặc dù rất không muốn thừa nhận, nhưng cũng không thể không thừa nhận, cậu ta hâm mộ cô ta, hướng tới cô ta, khát khao cô ta.Cho dù là trước ngày tận thế, hay là sau ngày tận thế, sự tồn tại của Trọng Khấu đều bổ khuyết thiếu sót theo khuôn phép cũ, bình thản trong cuộc sống cho cậu ta.Trong mắt Trọng Khấu có hơi nghi hoặc, nhưng không hỏi tiếp, bởi vì cô ta cũng không thèm để ý.Bạch Diêu nhìn mặt nước lăn tăn, hỏi: "Sau khi giết chết Tống Đại, cô muốn làm gì?"Biểu tình nhàn nhạt trên mặt Trọng Khấu rốt cục có biến hóa rõ ràng: "Không biết, trước khi gặp cô ấy, tôi không có mục tiêu gì, không có mục đích. Nếu cô ấy chết, tôi có thể lại trở về cuộc sống trước đây, đi khắp nơi xem sao.""Vậy sao?" Bạch Diêu nhếch khóe môi, ánh nước loang lổ chiếu lên mái tóc mềm mại của cậu ta: "Vậy nhanh giết chết cô ấy đi.""Ừ." Trọng Khấu tiếp tục trôi theo dòng nước, một hòn đá rơi từ đầu ngón tay cô ta xuống, nhặt bọt nước mát mẻ lên trên lông mi dày đặc của cô ta, cô ta sờ sờ bọt nước, bỗng nhiên ngồi xổm xuống, nhìn mặt nước gợn sóng, thấp giọng thì thào: "Thủy khắc hỏa... Ôn Tiểu Tự."
Bạn cần đăng nhập để bình luận