[Mạt Thế] [Thiên Tai Trữ Hàng] Tất Cả Mọi Người Đều Muốn Quyến Rũ Vợ Yêu Của Ông Đây

Chương 220:

Chương 220:
Chương 220:
Khi Ngu Ngọc Trạch còn đắm chìm trong Tống Đại cùng đoàn tuyết tương tác chưa phục hồi tinh thần lại, Ngô tiến sĩ cũng đã cho ra kết quả."Vì sao Ngu Ngọc Trạch là cấp A? Tôi không cảm thấy anh ta rất mạnh." Cố Dực nói.Tiến sĩ Ngô nói: "Bởi vì tiêu chuẩn đẳng cấp của hệ ngũ hành và hệ biến dị khác với tiêu chuẩn bình phán của các dị năng khác. Hạn mức cao nhất của hệ ngũ hành biến dị, tạo thành thương tổn cũng cao hơn nhiều so với hệ cường hóa cuồng bạo thông thường, mà loại hệ trị liệu này có mạnh hơn nữa cũng có hạn mức cao nhất, hiện nay theo tôi hiểu bọn họ nhiều nhất cũng chỉ có thể đồng thời trị liệu ba người.""Hơn nữa cậu sở dĩ cảm thấy cậu ta không mạnh, đại khái là bởi vì cậu ta đang cố ý áp chế thực lực của mình, là bởi vì cậu có vấn đề bệnh tật sao?"Ngu Ngọc Trạch thản nhiên gật đầu."Anh ta bị bệnh tim bẩm sinh." Cố Dực nói.Tiến sĩ Ngô thở dài: "Vậy thì đúng rồi. Cách tốt nhất để chữa bệnh cho cậu là tìm nguồn tim phù hợp, nhưng bây giờ là ngày tận thế, chúng ta không có điều kiện đó.""Không sao cả, tôi đã sớm không quan tâm." Khuôn mặt tái nhợt của Ngu Ngọc Trạch lộ ra kiêu căng chẳng hề để ý, anh ta đi xuống máy kiểm tra đi tới bên người Tống Đại, ánh sáng mỏng manh chiếu lên da thịt gần như trong suốt của anh ta, đẹp đến mức giống như quý công tử lãnh diễm từ trong truyện cũ đi ra.Kế tiếp kiểm tra đo lường chính là Sở Cảnh Hòa.Trên mặt giáo sư Ngô rốt cục lộ ra vẻ thán phục: "Hệ ngũ hành, cậu là dị năng hệ mộc giả, cấp B. Cậu có kỳ thức tỉnh bao lâu?""Bảy ngày." Sở Cảnh Hòa nói.Giáo sư Ngô thần sắc sa sút một chút, nhưng rất nhanh khôi phục tự nhiên: "Bảy ngày cũng không tệ, chỉ cần là hệ ngũ hành, thì có vô hạn khả năng, về sau nói không chừng có thể tới cấp S, chỉ là cần thời gian dài một chút.""Cho nên nói năng lực dị năng giả thật sự có quan hệ với kỳ thức tỉnh, mà không phải căn cứ thời gian ai thức tỉnh sớm đến quyết định?"Giáo sư Ngô gật đầu: "Căn cứ vào nghiên cứu của tôi, năng lực của dị năng giả khẳng định là có liên quan đến thời kỳ thức tỉnh. Về phần thức tỉnh sớm muộn, đó là vấn đề mà dị năng giả cao cấp mới gặp phải, dị năng giả cấp thấp không cần truy cứu những chi tiết này."Tống Đại đã hiểu.Chuyện này giống như lúc đi học, giáo viên luôn nhấn mạnh nếu muốn thành tích tốt, nhất định phải cố gắng, càng cố gắng càng may mắn. Đối với một số học sinh nói, 'Thưa thầy, tài năng của em không tốt, vì vậy điểm số không thể đạt được. ' Thầy giáo sẽ thẳng thắn nói với em,"Với thành tích hiện tại của em còn chưa tới lúc nói chuyện thiên phú."Tống Đại là người cuối cùng đi lên máy kiểm tra đo lường.Cận Lạc Bạch vẫn dựa vào tường bất động như núi đi tới bên cạnh tiến sĩ Ngô, đôi mắt ưng hẹp dài nhìn ai cũng giống như đang tính toán, trong ánh mắt đen kịt không thấy đáy, mang theo ôn hòa hiếm thấy: "Tiến sĩ, cô ấy tên Tống Đại, là dị năng giả song hệ."Ngô tiến sĩ rất vui vẻ: "Dị năng giả song hệ rất hiếm thấy, rốt cục lại để tôi gặp gỡ, cô cụ thể là dị năng gì?"Cận Lạc Bạch nhớ tới cô viết trên sổ đăng ký, nói: "Hệ không gian và Hệ phong.""..." Tiến sĩ Ngô gì cũng không nói, nhưng lại giống như gì cũng nói.Tống Đại: Quen rồi, quen rồi.Tiến sĩ Ngô rốt cuộc lớn tuổi, không viết biểu tình ở trên mặt, bắt đầu kiểm tra đo lường bình thường.Tiếng ù ù quen thuộc vang lên trên đỉnh đầu của cô, vô số ánh mắt đều nhìn về phía cô, trong đó ánh mắt Cận Lạc Bạch sắc bén bức người nhất, nhưng Tống Đại làm việc với anh ta đã lâu biết, đôi mắt hẹp dài thâm thúy kia của anh ta, nhìn ai cũng rất có tính công kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận