[Mạt Thế] [Thiên Tai Trữ Hàng] Tất Cả Mọi Người Đều Muốn Quyến Rũ Vợ Yêu Của Ông Đây

Chương 225:

Chương 225:
Chương 225:
Nhìn ánh mắt vô cùng kích động của tiến sĩ Ngô, Tống Đại cảm giác mình phảng phất đã không phải một người, mà là một thiên luận văn đi lại."Tiến sĩ Ngô, chuyện về cấp bậc Tống Đại, xin giữ bí mật." Giọng nói trầm thấp của Cận Lạc Bạch không nhanh không chậm ở trong phòng nhớ tới, giọng nói kích động của mọi người đầu tiên là hơi dừng lại, sau đó lập tức gật đầu đáp ứng.Loại chuyện xưa nay chưa từng có như đẳng cấp SSS này, vẫn cần giữ bí mật thì tốt hơn, dù sao bọn họ hiện tại cũng không đối phó được với đám người Đậu Văn Quang. Tống tiểu thư tuy rằng hình như là bạn của Cận tiên sinh, nhưng dường như không tỏ thái độ rõ ràng sẽ đứng về phía bọn họ."Tư liệu về Tống tiểu thư, tôi lập tức tiêu hủy." Tiến sĩ Ngô nói, trong lòng hy vọng Cận Lạc Bạch có thể nhanh chóng thuyết phục Tống Đại sớm ngày đứng ở lập trường chính thức, mà không phải thông đồng với Đậu Văn Quang.ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ"Phiền toái." Cận Lạc Bạch khẽ gật đầu với tiến sĩ Ngô, sau đó xoay người nói với Tống Đại: "Trương Phù bên kia hẳn là đã thu dọn xong phòng, chúng ta ra ngoài đi."Mọi người đi theo anh ra khỏi tầng hầm ngầm, Trương Phù đứng ở cửa cung điện vẫy tay với bọn họ."Tiên sinh, Tống tiểu thư hai người rốt cục đi ra, phòng đã chuẩn bị xong, mời đi theo tôi."Căn phòng Trương Phù an bài cho bọn họ nằm trong Hành Quang các bên cạnh cung điện Cận Lạc Bạch làm việc, tường đỏ ngói vàng mái hiên điện đỉnh, kiến trúc bằng gỗ truyền thống cổ xưa mang theo cảm giác tang thương và uy nghiêm độc đáo của nó, khi Trương Phù đẩy cửa tiến vào thì trải mặt mà đến.Tống Đại vốn tưởng rằng cung điện thật lâu không có người ở, hẳn là sẽ có một cỗ mùi gỗ hủ bại mốc meo, nhưng gian phòng này lại không có, chạm trổ hoa dọc theo cửa sổ bị gỗ xẻ ra, gió mát thổi vào trong phòng.Tiến vào chính là một tấm thảm mềm mại dày nặng, bên trong giường cất bước bằng gỗ lim tơ vàng trải đệm Tịch Mộng Tư mềm mại mà sạch sẽ, trên tủ đầu giường liên thông dây điện, một chiếc đèn bàn màu xanh sẫm rất có ý vị phục cổ đặt ở phía trên, dây kéo đèn bàn Thượng Hải điểm xuyết một viên trân châu óng ánh no đủ, ở dưới ánh đèn như nước mắt nhân ngư lắc lư rơi xuống. Đối diện với cửa sổ đặt một tủ trang điểm, trong hộp trang điểm bên cạnh một tấm kính lăng hoa thậm chí còn có trang sức tinh xảo.Ngu Ngọc Trạch cong khóe môi, liếc Sở Cảnh Hòa, ngữ khí như cười như không: "Tống Đại, người bạn này của cô thật ghê gớm, đã tận thế rồi, còn có thể sống tinh xảo như vậy, tôi cũng mặc cảm.""Những thứ này đều là sau ngày tận thế thu thập được trong nội thành W, những thứ này ở tận thế cũng không đáng giá, cô và Sở Cảnh Hòa vừa tới nơi này, tôi hẳn là tận tình địa chủ." Cận Lạc Bạch nhìn Tống Đại, đường nét sắc bén bên cạnh ở trong ánh sáng mông lung xuyên qua cửa sổ chạm trổ cũng có vẻ nhu hòa hơn rất nhiều.Sở Cảnh Hòa nhìn ánh mắt Cận Lạc Bạch rơi trên người Tống Đại, tiến lên chắn giữa cô và Cận Lạc Bạch, nghênh đón đôi mắt ưng sắc bén của Cận Lạc Bạch, ánh mắt trầm tĩnh như biển: "Khách khí.""Vậy trong phòng chúng tôi cũng có sao?" Ngu Ngọc Trạch ôm Tuyết Đoàn, đuôi mắt dài nhỏ hơi nhướng lên: "Con người tôi có hơi xoi mói.""Có, đều có, phòng của Ngu tiên sinh ở bên cạnh, tôi dẫn ngài đi." Trương Phù mang theo đám người Ngu Ngọc Trạch rời đi.Cận Lạc Bạch: "Vậy hai người nghỉ ngơi cho tốt, tôi sẽ không quấy rầy."Anh ta đi ra khỏi phòng, cũng thuận tay giúp bọn họ đóng cửa phòng.Tống Đại xoay người nhìn giường Bát Bộ phía sau, giường Bát Bộ được chế tác cực kỳ tinh xảo, hơn nữa gỗ quý hiếm phá lệ trân quý, nếu như là trước ngày tận thế nhẹ nhàng hô giá trị chín chữ số, nệm Cận Lạc Bạch chuẩn bị cho các cô cũng không có chút mùi lạ, có thể thấy được có để tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận