[Mạt Thế] [Thiên Tai Trữ Hàng] Tất Cả Mọi Người Đều Muốn Quyến Rũ Vợ Yêu Của Ông Đây
Chương 163:
Chương 163:
Sau khi thu hoạch xong, bọn họ rửa sạch những rau dưa này, nhất là lá rau sống, mỗi một chiếc lá đều được lần lượt hái xuống, từng chiếc từng chiếc rửa đưa đi rửa lại, mỗi một chiếc lá xanh mơn mởn đều được rửa tỏa sáng, củ cải anh đào cũng được rửa sạch sẽ, đỏ tươi giòn tan, nhìn đã muốn cho người ta cắn một miếng.Một binh sĩ lúc trước ở ban bếp núc nổi lửa bếp ở trong đường hầm tàu điện ngầm, dựng lên ba chiếc nồi lớn, trước tiên thu thập tuyết lấy từ bên ngoài đặt ở trong nồi lớn hòa tan, lại vứt đi tạp chất bên trong.Chung quanh vây đầy binh lính tham ăn không chịu được, dù sao bọn họ ăn bánh bích quy nén quá lâu, thật sự muốn ăn một miếng rau dưa tươi mới, dù là rau nát đều được.Sau khi nước sôi, binh sĩ ban bếp núc lấy ra một thùng dầu hướng dương đổ một chút vào trong nồi lớn, sau khi trộn lẫn đều, trước tiên cho nấm hạnh bào ngư, sau đó cho củ cải anh đào đã thái sẵn cùng thân lá của nó, tiếp theo rắc muối, bột ngọt còn cả một ít gia vị lộn xộn."Lão Lý, anh còn muối và bột ngọt à?" Binh lính vây xem có người hỏi.Lão Lý cười: "Trên lầu không phải là nhà hàng mỹ thực sao, tôi đi dạo một vòng, lấy hết gia vị có thể dùng về, tuy rằng không nhiều dinh dưỡng, nhưng đồ ăn có muối có vị ăn vào trong lòng đều có sức sống."30 giây cuối cùng, lão Lý đổ rau xà lách đã rửa sạch vào, canh rau đã nấu xong. Sau đó lão Lý lại nần lên một nồi lớn nấu đầy nước sôi, đổ mấy miếng bánh bích quy nén vào, chỉ chốc lát sau thì thành một nồi canh đặc hơi dính đặc.Sau khi phát cho các binh sĩ và các dị năng giả xong, còn lại bưng lên tầng 2.Mọi người vốn đang nằm trong chăn, bỗng nhiên ngửi thấy từng đợt hương thơm ấm áp, nhất thời gợi lên cảm giác đói bụng."Trời ạ, là cháo rau. Là rau tươi!" Có người kinh hô.Vô số người lập tức bất chấp lạnh, chạy chậm tới: "Đây là cho chúng tôi sao? Lâu lắm rồi tôi chưa ăn canh rau."Để duy trì trị an, lúc lão Lý đang múc cháo, thì bên cạnh là Đại Sam và Hoắc Bình duy trì kỷ luật."Lúc trước người giúp quân đội trừ tuyết, gọi tên đến lãnh cháo." Đại Sam nói."Tôi tôi tôi tôi tôi!""Tôi tới đây!"Mấy trăm người vui vẻ bừng bừng xếp thành hàng dài trước mặt nồi lớn, cầm bộ đồ ăn của mình, đều nhận được một chén cháo rau dưa, một chén cháo bánh bích quy nén lại.Nhìn mỗi người bọn họ uống canh nóng hầm hập, vừa nói chuyện phiếm cảm thán rau dưa ăn ngon thật, canh uống thật ngon, sau khi uống xong thoải mái vỗ nhẹ cái bụng ấm áp, người ở một bên không tham dự xây dựng nơi tránh nạn hâm mộ thảm, thầm hạ quyết tâm, lần sau cho dù nguy hiểm cỡ nào, bọn họ cũng phải đi lên, nhất định phải uống canh rau dưa nóng hầm hập.Một bát canh đơn giản trước ngày tận thế, vào thời khắc này trở thành động lực sống sót của vô số người.Phòng 09, Sở Cảnh Hòa hái xuống hai quả cà chua dâu tây sinh trưởng tốt nhất do chính anh trồng trong phòng, sau khi rửa sạch đưa cho Tống Đại: "Nếm thử xem, thế nào?"Tống Đại cắn một miếng, nước trái cây trong veo gần như muốn từ trong miệng tràn ra: "Ngon, trong ngọt mang theo hơi chua, thịt quả vừa bột vừa mềm. So với cà chua bán ở chợ ăn ngon hơn nhiều, những cà chua kia vừa cứng vừa không có mùi vị, không hề giống cà chua."Sở Cảnh Hòa nhìn cô ăn vui vẻ thỏa mãn, bản thân cũng không tự chủ được nở nụ cười."Có thể là chủng loại không giống nhau, hơn nữa dị năng của anh thúc giục, quả thật sẽ phát triển tốt hơn một chút so với cà chua bình thường, em nếu thích trong chốc lát anh trồng thêm vài cây. Để anh xem, lúc trước trong hạt giống cà chua hình như còn có cà chua anh đào, cà chua nhỏ hoàng phi. Em thích ăn cay, anh lại trồng chút ớt, ớt bảy màu thì thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận