[Mạt Thế] [Thiên Tai Trữ Hàng] Tất Cả Mọi Người Đều Muốn Quyến Rũ Vợ Yêu Của Ông Đây
Chương 123:
Chương 123:
Tống Đại thấy anh ta sốt ruột tự chứng minh mình trong sạch, nói: "Yên tâm đi, tôi không hoài nghi anh, là hành động của bọn Tạ Vi quá rõ ràng."Cố Dực phụ họa: "Quả thật, mặc vàng đeo bạc, nếu như trước kia nhất định sẽ bị cướp."Sở Cảnh Hòa nói: "Sau khi thu hết mọi thứ vào không gian, lại còn đeo nhẫn, giày thể thao số lượng có hạn trên người, rất dễ khiến người ta đoán được là bọn họ làm. Mà bọn họ lại chỉ có dị năng không gian, về bản chất cũng vẫn là một người phổ thông, nếu như bị những dị năng giả Hoắc Bình gặp phải trước đó theo dõi, bọn họ không phải bị giết, thì chính là trở thành kho hàng sống của những dị năng giả kia."Khóe môi Tống Đại hơi nhếch lên một nụ cười, nhìn về phía Sở Cảnh Hòa: "Không sai."Cố Dực nhìn nụ cười trên mặt Tống Đại, dường như tất cả lời Sở Cảnh Hòa nói đều ở trong lòng cô, anh ta mím môi: "Thật ra trong lòng tôi cũng nghĩ ý này."Chỉ là lời của anh ta đều bị Sở Cảnh Hòa giành nói trước mà thôi."Vậy bây giờ chúng ta đi đâu?" Hoắc Bình hỏi."Bình thường xung quanh loại trung tâm thương mại cỡ lớn này đều sẽ mở một ít cửa hàng nhỏ, tôi nhớ rõ cạnh trung tâm thương mại Cayrol còn có một con phố, đi nơi đó xem thử đi."Bốn người bọn họ bắt đầu tìm kiếm vật tư xung quanh trung tâm thương mại, đầu tiên đi tới một cửa hàng nhỏ bán đồ trang sức vụn vặt, cô bỏ qua đồ trang điểm và đồ ăn vặt, đi tới khu đồ dùng sinh hoạt, cầm mấy chiếc khăn quàng cổ nhung, vớ dày, dép bông, tuy rằng những thứ này lúc trước ngâm nước lại bị nhiệt độ cao hong khô, mùi vị rất khó ngửi, nhưng cầm về giặt rửa còn có thể dùng.Tống Đại còn nhớ rõ cô trước khi sống lại nhiệt độ không khí đột nhiên hạ thấp, tất nhiên muốn sớm chuẩn bị những thứ này, chỉ là tựa như trước ngày tận thế cô để lại ở trong siêu thị Sở Cảnh Hòa một ít đồ ăn, lần này cô cũng không lấy toàn bộ.Mà chỉ lấy phần của cô, Sở Cảnh Hòa, cũng để Cố Dực và Hoắc Bình lấy một phần.Hoắc Bình rất nghe lời, cầm mấy đôi dày vớ và dép lê bông phù hợp cỡ chân anh ta.Cố Dực tuy rằng rất không hiểu vì sao trời nóng lại trữ những thứ này, nhưng cũng theo ý Tống Đại cầm một ít, lại cầm chút bàn chải đánh răng, kem đánh răng và đồ dùng vệ sinh.Sau đó bọn họ lại đi dạo những cửa hàng khác, cầm một ít quần áo, giày cùng với nội y dùng để thay giặt. Có một cửa hàng đồ chơi trẻ em ở một góc, cô vô ý phát hiện rồi ngay lập tức bị thu hút bởi những thứ bên trong.Đó là một loại đồ chơi nhỏ trồng trọt, mỗi một chiếc hộp nhỏ đều tự có một chiếc chậu nhựa, đất dinh dưỡng, hạt giống, dụng cụ trồng trọt.Đây quả thực là hào quang sinh mệnh ngày tận thế mà!Cô đi vào, thấy những chậu cây nhỏ này được chia thành hai loại rau quả và hoa.Các loại rau quả lần lượt có cà rốt anh đào, quả thánh nữ, đậu mùa, ớt, dâu tây, ngô, cải trắng, nấm.Các loại hoa cỏ lần lượt có hoa hướng dương, hoa bìm bìm, Ngu Mỹ Nhân, cúc Ba Tư, cỏ xấu hổ, bạc hà mèo, sao Mãn Thiên.Ngoài ra còn có các loại thực vật thủy canh như rau cần, giá đỗ, rau muống, rau xà lách, đậu Hà Lan.Thậm chí còn có phòng ánh mặt trời nho nhỏ để cho các em nhỏ thuận tiện quan sát quá trình nảy mầm sinh trưởng của hạt giống.Hai mắt Tống Đại nhất thời tỏa sáng, căn bản đi không nổi.Cô không biết khi nào ngày tận thế sẽ dừng lại, liệu cô có dự trữ đủ thức ăn trong không gian hay không, nhưng nếu có hạt giống, thì có thể thử tự trồng rau và trái cây mà không phải lo lắng chuyện miệng ăn núi lở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận