[Mạt Thế] [Thiên Tai Trữ Hàng] Tất Cả Mọi Người Đều Muốn Quyến Rũ Vợ Yêu Của Ông Đây

Chương 83:

Chương 83:
Chương 83:
Hơn nữa bởi vì còn không ngừng có quần chúng tị nạn hướng tới nơi này, mỗi người ước chừng chỉ có thể chia diện tích ba mét vuông dưới chân, chính phủ phân phát thảm nhỏ và đệm đất cho mỗi người, mọi người nằm ở phía trên ăn cơm trưa chính phủ phân phát vừa nói cười.Tống Đại nhìn sân bóng rổ rõ ràng đã ngâm nước còn có dấu vết bùn nhão, có thể trong thời gian ngắn như vậy, dọn dẹp sân bóng rổ sạch sẽ như thế, còn có thể cung cấp thực phẩm cung ứng, thật sự là rất dụng tâm."Hai người Tống Đại, Sở Cảnh Hòa là hai người cho nên các người ở nơi này."Sau khi nhân viên quản lý nơi trú ẩn đăng ký số chứng minh thư của bọn họ, thì phân chia vị trí cho bọn họ, là vị trí ở giữa sân bóng rổ, diện tích ước chừng 6 mét vuông, chung quanh đều là người.Bọn Cố Dực, Giang Tĩnh Thủy cũng chia ra chung quanh bọn họ.Tống Đại và Sở Cảnh Hòa liếc nhau, quả nhiên bọn họ không quen loại cảm giác trái phải đều có người này, cảm giác nhất cử nhất động của mình, thậm chí ngay cả dáng vẻ ngủ cũng sẽ bị người khác nhìn thấy, có một loại cảm giác riêng tư bị bại lộ.Nghĩ đến những người tị nạn khác cũng cảm thấy như vậy, cho nên có người tìm mấy cây gậy trúc dựng một cái giá ở bên ngoài, phủ ga giường nhà mình mang ra dùng để che chắn, thậm chí có người dựng lều trại ở địa bàn của mình.Thấy những người tị nạn khác có dựng lều trại, Tống Đại cũng lấy ra một chiếc lều trại đơn giản từ trong ba lô, thật ra cô còn trữ lều trại xa hoa, nhưng lo lắng quá chói mắt, vì thế đổi thành chiếc bình thường không có gì lạ, sau đó cùng Sở Cảnh Hòa chui vào, kéo khóa kéo lại, tạm thời có một không gian riêng tư.Tống Đại lấy ra một bàn gấp nhỏ từ trong không gian đặt ở giữa, tiếp theo lấy ra một đĩa măng tây mộc nhĩ sợi, rau trộn gà, còn có hai phần cơm hầm.Những món ăn này mùi vị không lớn, hơn nữa bởi vì lúc trước nơi tránh nạn mới phát cơm trưa, hiện tại trong sân bóng rổ đều là mùi thức ăn, hoàn toàn có thể ngăn chặn mùi vị của những món ăn này.Sau khi ăn no một bữa, Tống Đại và Sở Cảnh Hòa đi ra lều trại, tìm được nhân viên quản lý nơi trú ẩn."Các người muốn làm tình nguyện viên?" Người quản lý nhìn hai người bọn họ."Đúng vậy." Tống Đại gật gật đầu: "Chúng tôi cũng nghĩ ra một phần lực, có gì cần tôi hỗ trợ không?"Người quản lý suy nghĩ một lát rồi nói: "Chúng tôi vẫn đang tìm kiếm những người sống sót ở phố Nam, các người có thể đi theo đám đội phòng cháy chữa cháy nếu muốn."Quản lý viên chỉ chỉ phía sau Tống Đại, cô và Sở Cảnh Hòa cùng nhau quay đầu lại, thế mà nhìn thấy Dương Hiên và các đội viên của anh ấy."Thật sự không nghĩ tới các người vừa tới nơi tránh nạn cũng không nghỉ ngơi, đã tới làm tình nguyện viên, đi thôi." Dương Hiên nhìn Tống Đại, khuôn mặt cường tráng cười rộ lên rất thân thiết.Mấy người mặc áo phao vào, ngồi ca nô chạy về phía phố Nam, trên đường đi phố Nam phải đi qua khu Nam Ngạn, nơi này là khu biệt thự Bán Sơn, Tống Đại còn mua một căn nhà ở đây, dù sao giá nhà ở thành phố H không biến thái như thành phố S, tiền cô mua một căn biệt thự ở thành phố H, cũng chỉ có thể mua một căn chung cư ở thành phố S.Tuy rằng địa thế khu Nam Ngạn cao, biệt thự của cô lại mua ở giữa sườn núi, nhưng trong mưa to vẫn bị nhấn chìm một nửa.Ca nô rất nhanh đến phố Nam, tình huống phố Nam đặc thù, độ dốc của con phố này rất dốc, khi mưa to nước đọng xung kích cũng rất lớn, có vài kiến trúc trực tiếp bị phá vỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận